(Ga 21: 1-14)
MẺ CÁ
Ra khơi đánh cá thâu đêm,
Tông đồ thả lưới, chẳng thêm được gì.
Rạng đông giặt lưới tháo chì,
Đón chào ngày mới, đợi khi nước ròng.
Bên bờ khách lạ thong dong,
Yêu cầu thả lưới, bên dòng nước trôi.
Vâng lời hạ lưới một hồi,
Cá vào trúng lưới, kéo lôi đầy thuyền.
Tuân theo vâng lệnh lời khuyên,
Môn đồ nhận biết, Thầy truyền đến bên.
Phê-rô sửng sốt ngó lên,
Là Thầy đứng đó, trên nền cát xa.
Lửa than đốt cháy thổi phà,
Sẵn sàng bánh cá, cả nhà cùng xơi.
Mang thêm cá mới tới nơi,
Cùng nhau trui nướng, gọi mời ăn chung.
Lưới đầy cá lớn trong thùng,
Chúa làm phép lạ, bao dung tấm lòng.
Quây quần bên Chúa xoay vòng,
Không ai dám hỏi, trong lòng vững tin.
Chứng kiến cuộc khổ nạn đau thương của Chúa, các Tông đồ tỏ ra chán nản và cảm thấy hụt hẫng. Các ngài chưa hiểu rõ về sứ mệnh rao truyền sự Chúa sống lại. Các ngài trở lại với cuộc sống thường nhật. Cả đời các ngài đã quen với sông nước và chài lưới. Các ngài lại rủ nhau đi đánh cá. Cực nhọc thâu đêm mà các ngài chẳng bắt được con cá nào. Đột nhiên một người lạ xuất hiện với lệnh truyền: Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được. Vâng lời, các ngài đã thả luới và một mẻ cá đầy chưa từng thấy.
Hiểu rõ tâm trạng yếu đuối của các tông đồ, Chúa Giêsu đã từ từ huấn luyện và chỉ dạy các Tông đồ trở thành những thợ đánh cá người. Các ngài đi từ những đau buồn, nghi ngờ, lo âu đến sự vui mừng gặp lại Chúa. Hình ảnh mẻ cá là viễn tượng sứ mệnh cuộc đời của các ngài. Kinh nghiệm của các Tông đồ cũng là kinh nghiệm của mỗi người chúng ta. Chúng ta cũng phải lo toan vất vả và cực nhọc lo lắng trong cuộc sống hằng ngày nào là gia đình, con cái và rồi công ăn việc làm. Chúng ta tính toán đủ cách nhưng rồi chẳng có kết quả bao nhiêu. Hãy lắng nghe lời mời gọi của Chúa: Hãy thả lưới, hãy cố thêm một lần nữa.
Một điều rất lạ mà ít người lấy làm lạ, đó là ai theo đạo Chúa cũng tin rằng Chúa ở khắp mọi nơi, nhưng lại ít khi thấy Chúa trong lúc này và ở đây ngay bên cạnh mình. Chúng ta thấy, hầu như lần nào Chúa hiện đến, các Tông đồ cũng chẳng nhận ra Ngài. Ngày thứ nhất trong tuần, Chúa hiện ra với bà Maria Mađalêna, thì bà tưởng là người làm vườn. Chúa hiện ra với hai môn đệ về quê, các ông tưởng là khách đi đường. Hôm nay lần Chúa hiện ra ở bờ biển, các Tông đồ cũng không biết là ai.
Chúa hiện ra mọi nơi và mọi lúc, nhưng Chúa muốn tỏ cho ai, người đó mới có thể thấy Chúa. Kinh Thánh thuật lại một số trường hợp điển hình như trong phòng hội của các môn đệ, hiện ra trên đường đi và ngoài bãi biển. Ngài hiện ra trong những cảnh thông thường nhất nơi cuộc sống. Chúng ta cũng cần có con mắt đức tin để nhận biết Ngài. Hãy tập nhìn mọi tạo vật chung quanh vì nó đang biểu lộ vinh quang của Chúa.
Bà Sue Bender, trong cuốn Every Sacred, kể rằng một nhà giáo dạy vẽ tên là Gale. Trong lớp hội họa, bà yêu cầu các học viên phải vẽ thực tập. Mỗi người chọn một vật quen thuộc, đơn sơ và vẽ đủ 100 lần. Chính bà cũng bị học sinh yêu cầu vẽ hay chụp 100 lần chỉ một vật. Hãy tập nhìn, chúng ta sẽ nhận ra sự kỳ diệu của vạn vật.
Mẻ cá lạ lùng đã đưa các Tông đồ trở lại với sứ mệnh làm nhân chứng. Chúa không cho mẻ cá dư đầy để bán kiếm nhiều tiền hay ăn uống dư thừa. Chúa dùng mẻ cá đặc biệt để dạy các Tông đồ về quyền năng của Chúa. Chúa muốn các ông cộng tác ra đi tung lưới khắp nơi để thu hoạch mẻ cá nước trời.
CHÚA NHẬT 3 PHỤC SINH. B
(Lc 24, 35-48)
ĐỪNG SỢ
Khi hai môn đệ trở về,
Tâm hồn thanh thản, cận kề bên nhau.
Các ông kể sự trước sau,
Giê-su bẻ bánh, biến mau khỏi bàn.
Nhận ra Chúa đã khải hoàn,
Tâm tư thổn thức, hân hoan trong hồn.
Thầy đây, đừng sợ, lời đồn,
Phục sinh cõi chết, cao tôn vĩnh hằng.
Đừng lo bối rối nghĩ sằng,
Chân tay xương thịt, rõ ràng Thầy đây.
Chia phần ăn uống cùng Thầy,
Chứng minh sự thật, khởi xây Nước Trời.
Chu toàn ứng nghiệm tuyệt vời,
Mọi lời Kinh Thánh, trong đời Ngôi Hai.
Thi hành thánh ý thiên sai,
Chết đi sống lại, ngự ngai Vua trời.
THỨ HAI, TUẦN 3 PHỤC SINH
(Ga 6, 22-29).
HÃY TIN
Đám người ăn bánh no nê,
Hôm sau muốn gặp, tìm về bến xưa.
Đôi thuyền rời bến lưa thưa,
Giê-su ở lại, còn chưa xuống thuyền.
Không tìm thấy Chúa ở trên,
Đám đông dân chúng, sang miền bên kia.
Gặp Người, họ hỏi tía lia,
Bao giờ Thầy đến, đừng lìa chúng con.
Biết rằng tìm kiếm héo hon,
Chỉ vì ăn bánh, cá ngon Thầy làm.
Chúa khuyên đừng có tham lam,
Ra công làm việc, cộng cam ở đời.
Hãy tìm những sự trên trời,
Nơi không mối mọt, ngàn đời khắc ghi.
Tin yêu phó thác phụ tùy,
Tôn thờ Thiên Chúa, từ bi sống đời.
THỨ BA, TUẦN 3 PHỤC SINH
(Ga 6, 30-35).
MANNA
Làm sao xác tín vào Người,
Có chi dấu lạ, để đời chứng minh.
Xưa trong sa mạc cực hình,
Man-na rơi xuống, bình sinh một thời.
Cha ông ăn bánh bởi trời,
Người ban cho họ, ơn trời khắp nơi.
Chúa rằng bảo thật các ngươi,
Cha Ta ban bánh, sống đời thế gian.
Chúa cho sự sống tràn lan,
Đến từ thượng giới, đầy tràn phúc ân.
Hiệp lời cầu khẩn vì dân,
Ban cho bánh thánh, dự phần quang vinh.
Chính Ta là bánh trường sinh,
Ai ăn sẽ sống, thần linh rạng ngời.
Những ai khao khát ơn trời,
Chúa thương nuôi dưỡng, trọn đời ấm no.
THỨ TƯ, TUẦN 3 PHỤC SINH
(Ga 6, 35-40).
THẦN LƯƠNG
Chính Ta là bánh trường sinh,
Ai ăn sẽ sống, thần linh sáng ngời.
Thần lương ban xuống bởi trời,
Sẽ không hề đói, ai người ăn Ta.
Tình yêu cao quí hải hà,
Hiến mình tế lễ, thật là của ăn.
Các ngươi đã thấy tận căn,
Đa đoan lòng dạ, băn khoăn nghi ngờ.
Không tin Con Chúa hững hờ,
Chối từ ân phúc, vô bờ xót thương.
Ta từ trời xuống mở đường,
Ai tin sẽ sống, thần lương nuôi hồn.
Vâng lời thánh ý kính tôn,
Đấng sai Ta đến, vĩnh tồn thiên thu.
Sống đời phó thác khiêm nhu,
Vững tin vào Chúa, luyện tu sống đời.
THỨ NĂM, TUẦN 3 PHỤC SINH
(Ga 6, 44-52).
BÁNH TRƯỜNG SINH
Ta là bánh sống đời đời,
Ai dùng thịt máu, Ngôi Lời Chúa Con.
Bánh thiêng ban xuống bởi trời,
Người nào đón nhận, sống đời trường sinh.
Cha yêu nhân loại hết tình,
Ban Con yêu dấu, hiến mình vì ta.
Cha Ta Đấng đã sai Ta,
Nghe lời giáo hóa, chính Cha tỏ bày.
Ngôi Lời mạc khải hôm nay,
Thần lương sự sống, lạ thay nhiệm mầu.
Từ trời ban xuống cao sâu,
Ẩn mình nhiệm thể, nguyện cầu kính tôn.
Bánh ban sự sống nuôi hồn,
Ai ăn sẽ sống, nên khôn ở đời.
Chúa luôn hiện diện mọi nơi,
Nhà chầu Thánh Thể, cùng người sẻ san.
THỨ SÁU, TUẦN 3 PHỤC SINH
(Ga 6, 53-60).
THÁNH THỂ
Làm sao ăn thịt Con Người,
Những người Do-thái, gọi mời niềm tin.
Nhiệm mầu Bí tích cầu xin,
Không ai hiểu thấu, ngắm nhìn kính tôn.
Chúa ban Thịt Máu nuôi hồn,
Thông ban sự sống, xác hồn kết giao.
Thần lương cao quí trên cao,
Ai ăn sẽ sống, ngọt ngào tâm linh.
Nhân thần kết hợp vô hình,
Tràn ban sức sống, dưỡng sinh bởi trời.
Đức tin phó thác trong đời,
Nguồn ơn nhiệm lạ, cao vời Chúa ban.
Hợp chung bánh rượu hòa tan,
Trở nên Mình Máu, sẻ san cho người.
Xác thân nhân ái Ngôi Lời,
Nghiền tan hóa bánh, nuôi người trần gian.
THỨ BẢY, TUẦN 3 PHỤC SINH
(Ga 6, 61-70).
SỰ SỐNG
Lời này nghe chói khó tin,
Môn đồ lẩm bẩm, nên xin rút về.
Người đời bắt bẻ khen chê,
Lòng tham dạ tối, ê chề thế gian.
Chối từ mầu nhiệm Chúa ban,
Mong tìm thỏa mãn, miên man trần đời.
Những lời mạc khải cao vời,
Chúa ban thần trí, cho người tin yêu.
Con Người thượng giới huyền siêu,
Biến thành nhục thể, toàn thiêu hiến mình,
Yêu thương nhân loại hết tình,
Chúa ban Thịt Máu, dưỡng sinh xác hồn.
Phê-rô cùng với đồng môn,
Một lòng tín thác, kính tôn Chúa Trời.
Theo ai dẫn lối vào đời,
Một Thầy một Chúa, gọi mời vững tin.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York