(Luca 7: 11-17)
HOÀN SINH
Con trai bà góa ra đi,
Lòng thương nỗi nhớ, khắc ghi đậm sầu.
Mẹ hiền mắt ướt giọt châu,
Quan tài đưa tiễn, kêu cầu than van.
Dừng chân an ủi hỏi han,
Động lòng thương xót, Chúa ban ơn lành.
Quan tài đóng kín phủ mành,
Giơ tay đụng chạm, bình sanh sống còn.
Mọi người lòng dạ héo hon,
Chúa truyền chỗi dậy, đưa con vào đời.
Trao ban sự sống ơn trời,
Nay con sống lại, kiếp người hoàn sinh.
Vượt qua định mệnh sinh linh,
Trở về cõi sống, quang vinh rạng ngời.
Mỗi người được sống một thời,
Xuôi tay nhắm mắt, hết đời trần gian.
Quyền năng thượng giới trao ban,
Loan truyền danh tiếng, tỏa lan khắp vùng.
Viếng thăm cứu chữa bao dung,
Ngợi khen Thiên Chúa, cửu trùng phúc vinh.
Đối diện với sự chết, ai cũng buồn đau. Sinh ra ở đời là chúng ta đang đi dần tới sự chết. Chúng ta được sinh ra làm người là một ơn trọng. Chúng ta còn được sinh lại làm Con của Chúa. Sống trong gia đình có mẹ cha và anh chị em là một hồng ân tuyệt vời. Bài phúc âm nói về cái chết của người thanh niên duy nhất con của bà góa. Thật là đáng thương! Trông thấy cảnh người ta khiêng xác đi chôn, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: Đừng khóc nữa. Rồi Người chạm đến quan tài và phán: Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy.
Cuộc đời con người như bể dâu. Sinh ra với tiếng khóc chào đời. Mỗi người có một số mệnh riêng và không ai biết được tương lai sẽ ra sao. Có người được sinh ra trên nhung lụa và giầu sang phú qúi. Có kẻ sinh ra trong gia đình đói khổ tả tơi. Có người sinh ra đẹp đẽ mười phân vẹn mười. Có kẻ sinh ra trong tật nguyền thương đau. Đúng là số phận. Chúng ta không thể ngồi đó để so sánh hơn thiệt. Chúng ta không có quyền chọn cho mình một cha mẹ hay quê hương xứ sở. Chúng ta được đưa vào đời trong hồng ân sự sống. Sự sống chúng ta lãnh nhận từ chính Thiên Chúa.
Thật không may, hằng ngày có biết bao thai nhi không được nhìn thấy mặt cha mẹ hay ánh nắng mặt trời. Các em bé đã bị người ta giết ngay từ trong trứng nước. Nhiều cha mẹ nhìn các em như là món nợ hay gánh nặng cuộc đời. Trong hoàn cảnh sống hiện tại có nhiều bà mẹ phá thai. Các bà mẹ có thể lấy lý do bị lầm lỡ, bị hiếp đáp hoặc vấn đề cuộc sống. Số phận thật đau thương, các thai nhi trở thành cái nợ của cha mẹ. Các em vô tội mà. Các em muốn sống, tại sao cha mẹ cắt đứt sự sống của các em.
Người thanh niên con trẻ đã chết, mẹ góa khóc lóc, bà con sụt xùi và người chung quanh thương tiếc. Còn các em bé thai nhi thì sao, các em không xứng được một giọt nước mắt cảm thương hay sao. Sự sống và sự chết là một mầu nhiệm. Một hôm có một bà mẹ đã có một đứa con một tuổi rưỡi và bà đang mang thai. Bà đến xin bác sĩ phá thai cho bà. Bác sĩ đã thuyết phục bà: Tốt hơn bà giết đứa trẻ một tuổi rưỡi kia đi, dễ hơn và an toàn hơn cho sự sống của bà. Bà mẹ nghe thế giận dữ nói rằng: Ông bảo tôi giết con tôi hả, ông thật ác độc.. Bác sĩ nói: Đứa trẻ trong bụng cũng khỏe mạnh và một năm sau, bà sẽ có đứa con cũng kháu khỉnh như con trẻ bây giờ. Bà hiểu được ý nghĩa của sự sống trong bào thai và bà đã không phá thai nữa. Thai nhi có cơ hội chào đời.
Chúa là nguồn của sự sống. Chúa trả lại sự sống cho người thanh niên nhưng chỉ là sự sống đời tạm này. Chúa muốn ban cho chúng ta sự sống vĩnh cửu. Chúng ta hãy đặt niềm tin nơi Chúa vì Chúa chính là sự sống và là sự sống lại.
THỨ HAI, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 1, 1-7; Mt 5, 1-12).
CHÚC PHÚC
Xuất hành lên núi loan tin,
Giảng bài Tám Mối, con xin nghe Ngài.
Tám điều phúc thật triển khai,
Tinh thần nghèo khó, bên ngai Nước Trời.
Hiền lành, công chính ở đời,
Thiên đàng no thỏa, cõi trời phúc vinh.
Đau buồn, thương xót hết mình,
Ủi an yêu mến, sinh linh rạng ngời.
Thuận hòa thương cảm giữ lời,
Làm con Thiên Chúa, cao vời cõi thiên.
Chứng nhân bách hại trung kiên,
Dù đời ghen ghét, phúc thiên mong chờ.
Ghét Thầy, vu khống nào ngờ,
Nhiều điều gian ác, xấu dơ ghép thành.
Vui mừng phần thưởng phúc lành,
Nước Trời cao trọng, ghi danh muôn đời.
THỨ BA, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 1, 18-22; Mt 5, 13-17).
MUỐI ĐẤT
Các con muối đất ướp đời,
Giữ gìn chất mặn, giúp người trần gian.
Nên gương nhân đức tỏa lan,
Rạng ngời ánh sáng, tràn lan mọi thời.
Sống đời gương mẫu cao vời,
Góp phần hành đạo, gọi mời tin yêu.
Yêu người yêu Chúa thật nhiều,
Bỏ qua tha thứ, mọi điều xấu xa.
Trần đời cám dỗ quỉ ma,
Nguyện cầu tỉnh thức, khỏi sa gian tà.
Giữ lời trung tín thật thà,
Thực hành sống đạo, xây đà đức tin.
Muối men ánh sáng cầu xin,
Hào quang dọi chiếu, ngắm nhìn trời cao.
Bao la tình Chúa dạt dào,
Suối nguồn ân phúc, tuôn trào thánh ân.
THỨ TƯ, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 3, 4-11; Mt 5, 17-19).
KIỆN TOÀN
Kiện toàn lề luật Nước Trời,
Giê-su hoàn tất, mọi lời tiên tri.
Chúa không hủy bỏ điều gì,
Tinh thần giữ luật, khắc ghi trong hồn.
Thực hành lẽ đạo ôn tồn,
Nội tâm sâu kín, nên khôn sống đời.
Hoàn thành khoản luật từng lời,
Dù rằng một chấm, gọi mời thực thi.
Ai mà dậy dỗ điều chi,
Dù là nhỏ mọn, tinh vi cao vời.
Người nào hủy bỏ luật Người,
Cho dù luật nhỏ, xa vời cõi thiên.
Yêu thương giới luật trước tiên,
Chu toàn Đức Ái, nối liền tin yêu.
Giới răn Luật Chúa cao siêu,
Dẫn đường đưa bước, thiên triều phúc ân.
THỨ NĂM, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 3, 15-4, 1.3-6; Mt 5, 20-26).
HÒA GIẢI
Sống đời công chính nội tâm,
Nước Trời rộng mở, giáng lâm tiến vào.
Luật điều chớ đổ máu đào,
Giết người phạm tội, khơi mào ác nhân.
Chúa rằng nên sống khoan nhân,
Đừng vì phẫn nộ, nợ nần yêu thương.
Con người cuộc sống vô thường,
Không chê khùng ngốc, mở đường khinh khi.
Bất bình gây gỗ làm chi,
Hãy mau hòa giải, từ bi dịu dàng.
Dung hòa tâm trí bình an,
Tránh xa ngục tối, dẫn đàng khổ đau.
Hơn thua thắng thiệt qua mau,
Tâm an hồn lặng, cùng nhau giãi bày.
Cảm thông tha thứ vui lây,
Yêu thương kết nối, dựng xây tình người.
THỨ SÁU, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 4, 7-15; Mt 5, 27-32).
TRONG SẠCH
Ngoại tình phạm lỗi thất trung,
Điêu ngoa gian dối, tín trung chẳng còn.
Vợ chồng chung thủy sắt son,
Gia đinh êm ấm, cháu con xum vầy.
Giê-su Chúa dậy điều này,
Ước ao phạm tội, sa lầy trí tâm.
Ai nhìn người nữ tà dâm,
Ngoài tình tâm trí, âm thầm sướng vui.
Mắt con vấp phạm, thà đui.
Chỉ còn một mắt, an vui Nước Trời.
Nếu tay phạm tội cắt rời,
Một phần chi thể, mất đời phúc vinh.
Toàn thân hỏa ngục cực hình,
Hy sinh cắt bỏ, thiên linh vọng chờ.
Tinh yêu Thiên Chúa vô bờ,
Ban nguồn sinh phúc, hưởng nhờ thánh ân.
THỨ BẢY, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 5, 14-21; Mt 5, 33-37).
LỜI THỀ
Lời thề đoan hứa tin nhau,
Bội thề phá hết, thương đau mất tình.
Chúa thương chỉ dậy tâm linh,
Đừng thể chi cả, thanh minh sống đời.
Đất trời ngai bệ cao vời,
Trên ngai Thiên Chúa, cõi trời linh thiêng.
Đền thờ Chúa ngự thiêng liêng,
Ngai vàng đất thánh, cõi riêng tôn thờ.
Đầu con quí giá vô bờ,
Thiên tài phú bẩm, ban sơ tạo hình.
Nhớ rằng sự thật hữu tình,
Có thì nói có, ánh minh chan hòa.
Không rằng không có, bỏ qua,
Nói thêm nói bớt, điêu ngoa làm gì.
Nói lời sự thật kiên trì,
An bình cứu độ, khắc ghi lòng người.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York