(Mt. 5, 13-16)
MUỐI ĐỜI
Nêu gương sống tốt giữa đời,
Ví như muối mặn, ướp người trần gian.
Cuộc đời ô nhiễm lạm càn,
Tanh mùi thế tục, tràn lan bụi trần.
Óan ghen thù ghét người thân,
Lọc lừa gian ác, nợ nần xấu xa.
Trái tim thiếu chất vị tha,
Không còn bén nhậy, thiết tha tình người.
Rất cần vị mặn ướp đời,
Cải tâm sửa tính, gọi mời canh tân.
Tông đồ làm chứng thế nhân,
Ướp cho mặn lại, tinh thần yêu thương.
Con là ánh sáng tựa nương,
Soi lòng mở trí, dẫn đường thoát nguy.
Chứng ngôn chân lý tư duy,
Theo đường chính trực, phát huy cuộc đời.
Muối men ánh sáng rạng khơi,
Thực hành sống đạo, tuyệt vời phúc ân.
Yêu thương nối kết góp phần,
Vui thay hạnh phúc, thế nhân mong chờ.
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: Các con là muối đất và là ánh sáng thế gian. Muối và ánh sáng là hai hình ảnh sống động và thực tế trong cuộc sống.
Ngày xưa, muối là món rất qúi được dùng để trả lương cho người làm công hay lương cho người lính tại Rôma. Chữ salary (tiền lương) bởi chữ salt (muối). Ánh sáng giúp chúng ta nhìn biết môi trường sống chung quanh. Chúa Giêsu só sánh đời sống của các môn đệ như là ánh sáng. Ánh sáng cần được đặt trên giá đề soi sáng cho mọi người. Ánh sáng soi đường và đẩy lui đêm tối.
Trước khi có tủ lạnh, người ta dùng muối để ướp thức ăn cho khỏi hư thối. Muối có vị mặn giúp ta pha chế vào thức ăn cho ngon miệng. Muối cũng giúp cho cơ thể tránh bị phù thũng. Muối tự nó không giúp ích, nhưng cần được pha chế, hòa tan và ngấm dần trong các chất khác. Muối sẽ có giá trị lớn lao.
Chúa Giêsu nói rằng nếu muối mất vị mặn, muối đó không còn được sử dụng vào việc chi nữa. Các con là muối đất nghĩa là các con như chất xúc tác được trộn lẫn, hòa nhập vào trong hoàn cảnh của cuộc sống và môi trường chung quanh để ướp mặn đời. Muối sẽ đem lại ý nghĩa cho cuộc đời của người tông đồ. Hiện diện nơi trần gian, chúng ta có bổn phận ướp gian trần khỏi hư thối.
Hình ảnh cuộc đời người Kitô Hữu mang danh hiệu là muối đất. Muối của người Kitô hữu sống giữa một xã hội đang bị tha hóa bởi nhũng tệ đoan. Muối đất cần vị mặn nhiệt thành để thanh tẩy và đem lại cho xã hội cuộc sống thêm đậm đà hương vị thánh. Một lời nói, một hành động, một cử chỉ bác ái đó chính là vị mặn. Một chút muối đức tin, đức cậy và đức mến sẽ mang lại cho những người chung quanh niềm vui và hy vọng.
Là ánh sáng thế gian, chúng ta phải chiếu sáng trong tối tăm. Chúng ta hãy giới thiệu Chúa cho người xung quanh qua cách sống đạo của chúng ta. Trước hết những người gần gũi trong gia đình thân thuộc, rồi hướng tới những người chung quanh. Xin Chúa cho chúng ta luôn là muối mặn và là ánh sáng hiện diện trong đời để làm tăng thêm ý nghĩa và giá trị cho cuộc đời.
THỨ HAI, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Mc 6, 56-36).
CHỮA LÀNH
Bộ hành dong duổi đường trường,
Thôn quê thành thị, tha hương xứ người.
Thầy trò tiến bước không rời,
Ra đi rao giảng, gọi mời canh tân.
Uy quyền phép lạ cứu dân,
Mở lòng thương xót, Chúa cần lòng tin.
Mọi người đau yếu cầu xin,
Chúa thương cứu khỏi, hàng nghìn bệnh nhân.
Mong sờ gấu áo ngay chân,
Ai mà chạm tới, xác thân khỏi liền.
Quyền năng tỏa khắp mọi miền,
Thần dân phấn khởi, như tiên giáng trần,
Ơn trời tuôn đổ vô ngần,
Giê-su Chúa Cả, xuống trần viếng thăm.
Con dân lần bước tối tăm,
Hào quang ánh sáng, ngàn năm mong chờ.
THỨ BA, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Mc 7, 1-13).
TẨY RỬA
Rửa tay sạch sẽ vào ăn,
Môn đồ theo Chúa, can ngăn thi hành.
Giữ lòng tinh sạch thanh danh,
Hơn là hình thức, thực hành qua loa.
Có nhiều tập tục ông cha,
Truyền nhau tuân giữ, chỉ là thói quen.
Rửa bình, rửa chén, rửa đèn,
Bên ngoài bóng nhoáng, lời khen ở đời.
Lắng nghe Chúa dậy đôi lời,
Giữ tâm trong sạch, rạng ngời tấm thân.
Kính cha thảo mẹ ân cần,
Lập thân báo hiếu, đỡ đần mẹ cha.
Yêu thương nâng đỡ tuổi già,
Yêu cha mến mẹ, thật là con ngoan.
Điều răn Chúa dậy chu toàn,
Tâm hồn thanh thoát, hân hoan sống đời.
THỨ TƯ, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Mc 7, 14-23).
TÂM
Mọi sự xuất hiện trung dung,
Gương mù gương xấu, ở cùng cái tâm.
Mỗi người tu luyện âm thầm,
Thế gian muôn mặt, dễ nhầm lắm thay.
Sự gì ô uế đắng cay,
Từ tâm xuất phát, mới hay lòng người.
Xấu xa giận dữ tội đời,
Tham lam xảo trá, xạo lời xuất ra.
Giết người trộm cắp sa đà,
Ngông cuồng ganh tị, cách xa tâm tình.
Kiêu căng độc ác hại mình,
Lăng hoàn dâm dật, cực hình tấm thân.
Xấu xa tư tưởng tham sân,
Luyện tâm thanh lọc, tinh vân rạng ngời.
Tâm tư tự phát mọi lời,
Chân thành nhỏ nhẹ, tuyệt vời biết bao.
THỨ NĂM, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Mc 7, 24-30).
THẦN DỮ
Tiến vào địa hạt ngoại dân,
Ty-rô đất lạ, ẩn thân cứu đời.
Rao truyền chân lý ngàn đời,
Một bà nghe biết, xin Người cứu nguy.
Thành tâm cầu khẩn gối quỳ,
Con tôi quỷ ám, thân suy xác tàn.
Lạy Thầy cứu chữa xin van,
Trừ thần ô uế, ơn ban xác hồn.
Đôi lời thử thách ôn tồn,
Của ngon nuôi dưỡng, con khôn trong nhà.
Không nên lấy bánh ngọc ngà,
Vất cho con chó, nơi xa nó dùng.
Bà thưa đúng thế lạ lùng,
Chó con được hưởng, của chung dư thừa.
Chúa ban phúc lộc như mưa,
Quỉ ma xuất khỏi, con thưa tạ Ngài.
THỨ SÁU, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Mc 7, 31-37).
MỞ RA
Chúa vào thập tỉnh bên kia,
Si-đon thành nhỏ, phân chia các vùng.
Môn đồ theo Chúa đi cùng,
Có người câm điếc, ngại ngùng tiến ra.
Xin Thầy cứu chữa anh ta,
Đám đông tách khỏi, ra xa chữa lành.
Chạm tai ngước mắt cầu sanh,
Tay bôi nước miếng, lưỡi anh sõi sàng.
Tin vui loan báo xóm làng,
Quyền năng cứu chữa, dễ dàng loan đi.
Chúa rằng đừng nói làm chi,
Thi hành sứ mệnh, tiên tri vào đời.
Lạ lùng phép tắc cao vời,
Mù câm què điếc, phán lời chữa ngay.
Âm thầm rao giảng chỗ này,
Ngày mai nơi khác, tỏ bày ý Cha.
THỨ BẢY, TUẦN 5 THƯỜNG NIÊN
(Mc 8, 1-10).
HÓA BÁNH
Sương rơi chiều tối đồng hoang,
Lắng nghe Lời Chúa, rạng quang tâm hồn.
Chúa thường kể chuyện dụ ngôn,
Kéo lôi cuốn hút, lời khôn giãi bầy.
Miệt mài khao khát đong đầy,
Ba ngày mệt mỏi, nơi nầy vắng tanh.
Ra về mệt lả sao đành,
Giữa nơi hoang địa, thực hành phép tiên.
Bánh mì bảy chiếc có liền,
Mấy con cá nhỏ, cả thiên người chầu.
Bốn ngàn nhân khẩu thấm đâu.
Làm sao phát đủ, mỗi đầu phần ăn.
Chúa làm phép lạ hóa nhanh,
Mọi người vui hưởng, bánh ăn còn thừa.
Của dư thiên hạ vất bừa,
Thu vào bảy thúng, ơn mưa dạt dào.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York