(Mt. 10, 37-42)
HIẾU KHÁCH
Thương người mến Chúa là sao?
Yêu Thầy trên hết, biết bao phúc lành.
Dù là con cái chính danh,
Yêu thương con cháu, vì danh Chúa Trời.
Thánh Danh cao trọng tuyệt vời,
Phượng thờ kính mến, muôn lời ngợi khen.
Con người thụ tạo mọn hèn,
Hy sinh mạng sống, muối men cho đời.
Kẻ nào đón tiếp Ngôi Lời,
Họ đang tiếp đón, Chúa Trời trên cao.
Tiên tri sứ giả mời vào,
Tiếp người công chính, Cha trao ơn lành.
Công lao phần thưởng đã dành,
Đẹp lòng tốt tánh, để danh muôn đời.
Những ai tiếp nhận con người,
Khó nghèo bé mọn, sống đời lầm than.
Dù là bát nước sẻ san,
Vì Thầy, danh nghĩa, tỏa lan sáng ngời.
Chính Thầy hạ giới vào đời,
Sống chung chia sẻ, gọi mời yêu thương.
Chúa phán: “Kẻ nào đón tiếp các con là đón tiếp Thầy”. Thật là vinh dự cho chúng ta, được Chúa cho ưu quyền đại diện Chúa. Chúa đã đồng hóa chính Ngài với những người nghèo đói, khổ sở và thấp hèn nhất. Vì thế ai đón tiếp họ, cũng là đón tiếp Chúa.
Truyện kể: Có một lần, một bà cụ được Chúa hẹn đến thăm nhà. Bà chuẩn bị mọi thứ để đón tiếp Chúa. Sáng sớm có một người đến xin ăn, bà không tiếp. Trưa đến lại có một người bệnh lê gót tới nhà, bà từ chối giúp đỡ. Chiều tối, lại một người nghèo đến xin ở trọ qua đêm, bà đóng cửa không cho. Bà chờ cho tới đêm, cũng không thấy Chúa đến. Bà đành đóng cửa đi ngủ, trong giấc mơ, Chúa nói với bà rằng: Cha đến thăm con ba lần, mà con không tiếp.
Đón tiếp Chúa là như thế đó. Làm sao chúng ta nhận diện ra Chúa giữa muôn người? Đâu là khuôn mặt thật của Chúa? Chúa luôn ẩn dấu nơi những người bị khinh miệt và bỏ rơi. Có lẽ chúng ta đã từ chối đón tiếp Chúa vào nhà và vào tâm hồn ta nhiều lần. Tôi còn nhớ khi còn nhỏ, sống tại nhà quê, mỗi lần có người ăn xin mù lòa hay bất toại đi qua nhà. Tôi ngồi trong nhà ngó qua cửa sổ và tôi thấy từng nhà vội khép chặt cửa và kéo màn che xuống. Người ăn xin kiên nhẫn đợi chờ, đi gõ cửa từng nhà, nhưng chẳng mấy ai thèm cho. Không thấy ai mời họ vào nhà uống ly nước hay ly trà nóng. Không ai muốn trao đổi truyện trò với họ. Rồi ông/bà xấu số ấy cứ tiếp tục đi khu này sang khu khác tìm kiếm lòng quảng đại.
Chúng ta thử nghĩ, nhà chúng ta luôn rộng cửa để đón nhận ánh nắng mặt trời và không khí trong lành, nhưng chúng ta đâu muốn mở cửa đón nhận người lạ mặt, nhất là những người ăn mặc dơ dáy bẩn thỉu và nghèo đói. Sống trong một xã hội đầy nghi ngờ và luôn phải đề phòng những bất trắc xảy ra, chúng ta đã đánh mất đi sự nhạy cảm của lòng người. Ngày nay, trong các ngôi nhà, các cửa đều có khóa, có lỗ nhỏ để nhìn, có hệ thống báo động, có chó giữ nhà.. càng làm chúng ta xa cách nhau.
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy đón tiếp và giúp đỡ những kẻ khốn cùng. Tiếp họ một chén cơm, một ly nước, một lời chào hỏi, chúng ta sẽ được phần thưởng. Sự đón tiếp không chỉ là mở cửa ngôi nhà, nhưng quan trọng là mở cửa tâm hồn. Hãy mở rộng cửa đón Chúa, có Chúa, chúng ta sẽ có niềm vui và hạnh phúc thật.
THỨ HAI, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 8, 18-22).
THEO THẦY
Đám đông dân chúng vây quanh,
Bước đi theo Chúa, ơn lành nguyện xin.
Ước mong Luật Sĩ van xin,
Đi đâu bất cứ, con tin theo Thầy.
Giê-su thú thật lời này,
Chim trời có tổ, chồn bầy có hang.
Con Người không ở cao sang,
Gối đầu không có, không màng công danh.
Theo Thầy bỏ hết lợi danh,
Xa cha xa mẹ, bỏ ngành chuyên môn.
Chú tâm nuôi dưỡng linh hồn,
Chân thành tín nghĩa, suy tôn Ngôi Lời
Chứng nhân sự thật ở đời,
Truyền rao đạo lý, gọi mời yêu thương.
Môn đồ dứt bỏ đoạn trường,
Hy sinh gian khó, mở đường thiên cung.
THỨ BA, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 8, 23-27).
GIÓ BIỂN
Lênh đênh giữa biển chiều hôm,
Chúa nằm dựa ngủ, gió nồm nổi lên.
Sóng to biển động tràn bên,
Dập dềnh sóng vỗ, nước trên ngập tràn.
Môn đồ chèo chống giữa làn,
Nguy cơ chìm đắm, vô vàn sợ lo.
Cầu mong Thầy giúp sức cho,
Lại gần đánh thức, Thầy trò cứu nguy.
Sao mà nhát sợ giảm suy,
Đức tin yếu kém, tư duy nghi ngờ.
Chúa rằng sóng lặng như tờ,
Nước trôi gió nhẹ, vật vờ lặng yên.
Thất kinh quyền phép siêu nhiên,
Đất trời vâng phục, cõi thiên phép lành.
Kính tin Con Chúa ẩn danh,
Quyền năng siêu thoát, chúng sanh phụng thờ.
THỨ TƯ, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 8, 28-34).
TRỪ QUỶ
Hai người quỷ ám đi ra,
Sống nơi mồ mả, thiệt là thất kinh.
Ám tà hung dữ hằng rình,
Người qua kẻ lại, thình lình khiếp thay.
Chúng kêu xin Chúa đừng rầy,
Can chi hành hạ, trước ngày định sao.
Bỏ qua tha thứ cách nào,
Đàn heo mé biển, sẽ nhào xuống sâu.
Chúa đành ưng thuận lời cầu,
Quỷ ma xuất khỏi, chúi đầu thoát thân.
Người chăn sợ hãi quỷ thần,
Đành rời chạy trốn, về gần báo tin.
Hai người tỉnh táo đứng nhìn,
Cả thành kinh hãi, van xin Thầy rời.
Chúa thương dân chúng mọi nơi,
Ra đi vùng khác, gọi mời canh tân.
THỨ NĂM, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 9, 1-8).
THA TỘI
Xuống thuyền vượt biển đi về,
Quê hương xứ sở, cận kề làng bên.
Khiêng người bất toại nằm trên,
Đớn đau bệnh hoạn, cuốn mền xót xa.
Cầu xin Chúa cứu người ta,
Chữa lành thân xác, thứ tha tội tình.
Mấy người Luật sĩ rẻ khinh,
Sao ông phạm thượng, quyền linh Chúa Trời.
Quyền năng Chúa Cả cao vời,
Có quyền tha tội, chữa đời phàm nhân.
Bệnh tình hồn xác toàn thân,
Chúa rằng vác chõng, bước chân về nhà.
Đoàn dân sợ hãi kêu la,
Tôn vinh Thiên Chúa, hải hà ban ơn
Chúa thương đoàn lũ nhiều hơn,
Bơ vơ lạc lõng, lâm cơn đau buồn.
THỨ SÁU, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 9, 9-13).
ƠN GỌI
Ngồi bàn thu thuế bên đường,
Mát-thêu oai vệ, xã phường ở đây.
Giê-su bước tới chốn này,
Ngó nhìn kêu gọi, ông này theo tôi.
Ông ta đứng dậy ngay thôi,
Về nhà đãi tiệc, cùng ngồi với nhau.
Nhiều người thu thuế đến sau,
Cả phường tội lỗi, tới mau xum vầy.
Những người Biệt Phái quấy rầy,
Tại sao ăn uống, nơi này không hay.
Chúa cùng môn đệ giãi bày,
Chỉ người đau yếu, cần thầy cứu cho.
Xác thân khỏe mạnh khỏi lo,
Học xem ý nghĩa, lý do thực hành.
Những người công chính tốt lành,
Không cần cứu chữa, hư danh một đời.
THỨ BẢY, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 9, 14-16).
GIỮ CHAY
Gio-an khắc khổ luyện tu,
Ăn chay nếm mật, công phu tập tành.
Tiền hô tu đạo thực hành,
Giữ chay nghiêm ngặt, lưu danh ở đời.
Môn đồ tuân giữ mọi lời,
Theo thầy chay tịnh, một đời khắc ghi.
Giê-su Con Chúa từ bi,
Lữ hành dương thế, ra đi có ngày.
Thời gian hiện diện nơi này,
Tin mừng loan báo, cơ may trong đời.
Tông đồ vui hưởng một thời,
Giống như phù rể, chung lời chúc khen.
Tân lang rời bỏ gót sen,
Hạt mầm gieo xuống, muối men cho đời.
Ăn chay tưởng nhớ đến Người.
Tông đồ môn đệ, tới thời ăn chay.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York