(Mc 7, 1-8. 14-15. 21-23)
HÌNH THỨC
Tiền nhân tập tục thực thi,
Rửa tay rửa chén, trước khi dự phần.
Bàn tay tinh sạch bụi trần,
Xác thân tắm rửa, tinh thần thảnh thơi.
Mấy Thầy Biệt Phái gọi mời,
Thực hành tập tục, trong đời sống đây.
Phê bình môn đệ điều này,
Tay dơ không sạch, ăn ngay tiệc mời.
Không theo luật lệ ở đời,
Bàn tay dơ dáy, mọi nơi nhúng vào.
Giả hình môi miệng cao rao,
Tôn thờ Thiên Chúa, trên cao hững hờ.
Tấm lòng trống rỗng lật lờ,
Miệng ngoài giả dối, tôn thờ thần ma.
Sự gì ô uế xuất ra,
Bên trong tâm trí, thật là gớm ghê.
Luật lệ trong
tôn giáo là để giúp chúng ta nên trọn lành. Luật không phải là gánh nặng hay sự
lừa dối. Giáo hội kêu mời chúng ta giữ đạo và tôn thờ Chúa với cả tấm lòng và
trái tim chứ không phải giữ đạo bằng môi miệng. Chúa muốn lòng nhân lành, chứ
không muốn của lễ. Tâm đức và ý hướng là cốt lõi của việc giữ đạo. Chúa hiểu rõ
nội tâm của chúng ta.
Trong bài Phúc
âm, Chúa Giêsu đối chất với các thầy Biệt phái về việc tuân giữ lề luật. Các
Biệt phái chú ý chu toàn từng chi tiết nhỏ của luật như rửa tay, rửa chân, tắm
rửa, lau chén bát… Họ giữ luật vì luật. Họ thờ kính Chúa qua các hình thức bên
ngoài như may dài tua áo, giang tay cầu nguyện nơi phố xá. Họ làm thế cốt để
khoe khoang. Lòng của họ thì trống rỗng. Chúng ta gọi đó là giả hình.
Các nhà lãnh
đạo Do Thái cảm thấy bực dọc và gai mắt khi nhìn thấy các môn đệ của Chúa ăn
uống mà không chịu rửa tay trước. Chúa Giêsu phản đối sự câu nệ của họ. Họ đồng
hóa tôn giáo với việc chu toàn những hành vi bên ngoài. Chỉ khi chúng ta thi
hành các công việc với lòng yêu mến Chúa thì việc làm của chúng ta mới có giá
trị. Điều quan trọng không phải việc chúng ta làm mà chính là tình yêu thúc đẩy
chúng ta thực hiện.
Truyện kể một
vị Rabbi bị bắt tù ở Roma. Ông được phụng dưỡng tối thiểu, có cơm và có nước.
Nhìn thấy vị Rabbi xanh xao yếu ớt. Bác sĩ khám nói rằng ông bị thiếu nước. Các
người cai ngục bối rối. Không hiểu sao, vì họ vẫn cung cấp nước đầy đủ. Họ quan
sát và phát giác ra Rabbi đã dùng nước uống để rửa tay theo nghi thức.
Thi hành lề
luật trong đức ái. Lề luật sẽ dẫn chúng ta vào con đường chính trực. Có nhiều
người coi chu toàn lề luật là quan trọng, còn tình trạng tâm hồn không đáng kể.
Chúa Giêsu đi vào nội tâm của con người. Chúa nhìn đến một tôn giáo rộng lớn
hơn, một tôn giáo sống tinh thần bác ái. Tình yêu là tâm điểm.
Trong thánh lễ
hay khi cầu nguyện, chúng ta cố gắng tham dự một cách tích cực. Chúng ta tôn thờ
Thiên Chúa với trái tim nồng cháy. Tin tưởng Chúa là Cha luôn thương mến chúng
ta. Chúa không phải là tượng gỗ không hồn mà là Thiên Chúa hằng sống, cảm nhận
và yêu thương.
THỨ HAI, TUẦN
22 THƯỜNG NIÊN
(1Thess 4, 12-17;
Lc 4, 16-30).
ĐẤNG XỨC DẦU
Hội đường Sa-bát
cầu kinh,
Đọc lời giao ước,
tâm linh gọi mời.
Giê-su đọc rõ
từng lời,
Thánh Thần Chúa
ngự, sáng ngời trí khôn.
Xức dầu rao giảng
siêu tôn,
Tin mừng loan
báo, mở hồn thế nhân.
Kêu mời sám hối
tội trần,
Chữa lành bệnh
tật, chia phần phúc vinh.
Loan truyền giải
thoát cực hình,
Người mù được
thấy, an bình thiện tâm.
Hồng ân Năm Thánh
quang lâm,
Giải trừ áp bức,
giam cầm phóng sinh.
Hôm nay ứng
nghiệm chứng minh,
Người thương kẻ
ghét, lộ hình tư duy.
Đồng hương từ
chối xét suy,
Nói lời xúc phạm,
nghĩ suy trần đời.
THỨ BA, TUẦN
22 THƯỜNG NIÊN
(1Thess 5, 1-6.
9-11; Lc 4, 31-37).
ĐẤNG THÁNH
Chúa vào giảng
dậy nơi đây,
Có người quỷ ám,
hay gây bất bình.
Tại sao tiêu diệt
bọn mình,
Kêu to hét lớn,
thật tình tuyên xưng.
Thời kỳ Chúa đến
phục hưng,
Ngài là Đấng
Thánh, Tin Mừng truyền rao.
Quỷ ma ghen tức
thét gào,
Chuyện chi gây
rối, tại sao xua trừ.
Cứu sinh sửa chữa
tật hư,
Giê-su quyền thế,
loại trừ dối gian.
Câm đi ra khỏi,
đừng van,
Mọi người kinh
hãi, ơn ban bởi trời.
Lạ lùng phép tắc
cao vời,
Quyền năng ra
lệnh, mọi người ngạc nhiên.
Danh người truyền
khắp mọi miền,
Chữa trừ bệnh
hoạn, cửa thiên cứu đời.
THỨ TƯ, TUẦN
22 THƯỜNG NIÊN
(Col 1, 1-8; Lc
4, 38-44).
CHỮA LÀNH
Si-mon đón Chúa
vào thăm,
Tại gia nhạc mẫu,
bao năm mong chờ.
Bà đang sốt nặng
bơ phờ,
Chúa cùng môn đệ,
đợi chờ ghé qua.
Cảm thương yếu
đuối tuổi già,
Chúa liền truyền
lệnh, cho bà khỏi ngay.
Bà liền chỗi dậy
tiếp tay,
Dọn cơm nấu nước,
đẹp thay tấm lòng.
Nhiều người bệnh
hoạn cầu mong,
Van xin chữa trị,
bệnh phong hao gầy.
Quỷ ma ám ảnh
quấy rầy,
Kêu lên Con Chúa,
Đức Thầy Ki-tô.
Chúa rằng im
tiếng đừng hô.
Âm thầm sứ mệnh,
Chúa vô mọi miền.
Tin Mừng rao
giảng trước tiên,
Kêu mời hối cải,
gom chiên về đàn.
THỨ NĂM, TUẦN
22 THƯỜNG NIÊN
(Col 1, 9-14; Lc
5, 1-11).
THẢ LƯỚI
Chúa đi rao giảng
Tin mừng,
Xuống thuyền cách
bãi, đậu dừng loan tin.
Si-mon chài lưới
đứng nhìn,
Chuyên môn thả
lưới, vững tin nơi Thầy.
Nước sâu bắt cá
sa lầy,
Phê-rô thưa Chúa,
sáng ngày vô công
Suốt đêm cực nhọc
ngóng trông,
Vâng lời thả
lưới, bên hông mạn thuyền.
Cá nhiều nặng
lưới kéo lên,
Bạn bè đồng
nghiệp, thuyền bên góp phần.
Si-mon sụp lạy
dưới chân,
Con người tội
lỗi, thế nhân sống đời.
Xin Thầy hãy
tránh xa rời,
Mọi người kinh
ngạc, ơn trời khấng ban.
Chúa rằng đừng sợ
thiên nhan,
Hãy đi chinh
phục, thế gian tội tình.
THỨ SÁU, TUẦN
22 THƯỜNG NIÊN
(Col 1, 15-20; Lc
5, 33-39).
CẦU NGUYỆN
Môn đồ cầu nguyện
ăn chay,
Gio-an Tẩy Giả,
hăng say rao truyền.
Tông đồ của Chúa
nhân hiền,
Bên Thầy cuộc
sống, điền viên lữ hành.
Thầy trò không
sống tìm danh,
Tân lang hiện
diện, lòng thành sống vui.
Bao giờ đi khỏi,
ngậm ngùi,
Tông đồ môn đệ,
rút lui khẩn cầu.
Rượu nào bầu ấy
giữ lâu,
Bầu da rượu mới,
mong hầu tốt hơn.
Áo nào vải đó
không sờn,
Không ai vá áo,
vải đơn một chiều.
Ăn chay cầu
nguyện giới điều,
Đúng thời đúng
điểm, nhận nhiều ân thiêng.
Thực tâm sám hối
tội khiên,
Hãm mình dẹp xác,
ăn kiêng nguyện cầu.
THỨ BẢY, TUẦN
22 THƯỜNG NIÊN
(Col 1, 21-23; Lc
6, 1-5).
SA-BÁT
Bứt bông lúa miến
vò tay,
Mấy thầy Biệt
Phái, chê ngay lỗi này.
Hôm nay Sa-bát có
hay,
Làm điều không
được, cấm ngày hôm nay.
Các thầy khó chịu
lắm thay,
Phàn nàn với Chúa,
sao Thầy không can.
Chu toàn điều
luật bảo ban,
Thiện toàn lề
luật, sẻ san tình người.
Chúa bênh môn đệ
vài lời,
Đúng ngày Sa-bát,
trong nơi thánh đền.
Đọc điều Đa-vít
chẳng nên.
Cùng nhau ăn bánh,
bên trên bàn thờ.
Dành riêng trưởng
tế đụng sờ,
Tùy tùng lỗi
luật, mong nhờ luật tha.
Giữ ngày Sa-bát
đặt ra,
Con Người làm
chủ, thứ tha lỗi lầm.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York