(Lc 1, 57- 66,80)
Kính mời theo dõi video bài giảng
tại đây:
https://www.youtube.com/watch?v=9Di_rE4CF-E&feature=youtu.be
Từ thế kỷ thứ IV, Giáo hội đã mừng
lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả. Đây là một lễ rất lâu đời xét về mặt thời
gian. Nếu như câu hỏi mà những người đương thời để bụng suy nghĩ “con trẻ này
rồi sẽ nên thế nào? ” Thì ngày
nay người ta vẫn không ngừng đặt ra những câu hỏi, chẳng hạn như : Tại sao lại
lấy ngày 24 tháng 6 ? Và lý do gì mà Giáo hội lại mừng lễ sinh nhật Thánh Gioan
cách trọng thể như thế ?
Tại sao lại lấy ngày 24 tháng
6 ?
Lý do lấy ngày 24 tháng 6 thay vì
ngày 25 tháng 6 là vì theo cách tính ngày xưa, tức là theo calends( ngày mùng
1), ides(ngày 15) và nones(ngày thứ chín). Dĩ nhiên, những niên hiệu này có một
giá trị phụng vụ và biểu trưng hơn là một giá trị lịch sử. Chúng ta không biết
chính xác ngày và năm Chúa Giêsu sinh ra, nên khi nào Gioan sinh ra chúng ta
cũng không hay.
Dựa vào trang Tin Mừng, thánh Luca
cho biết, khi loan báo sự sinh hạ của Chúa Kitô cho Đức Maria, thiên thần cho
ngài biết bà Isave chị họ cũng đã mang thai đến nay được 6 tháng. Cho nên, Gioan
Tẩy Giả phải được sinh ra sáu tháng trước Chúa Giêsu và như vậy bảng niên đại
được tôn trọng cho đến ngày nay.
Giáo hội mừng lễ sinh nhật
Thánh Gioan
Thánh Augustinô nói : “ Giáo
hội có thói quen lấy ngày qua đời của các vị thánh để mừng kính, vì đó là ngày
sinh nhật của các thánh trên Trời. Riêng thánh Gioan Baotixita được miễn trừ
khỏi qui luật bình thường đó, vì ngài đã được thánh hiến ngày từ trong lòng mẹ
trước khi sinh ra, nhờ sự hiện diện của Đức Giêsu Kitô trong lòng Đức Maria
Trinh Nữ Rất Thánh khi thăm Bà Thánh Isave, từ đó Giáo hội tin rằng Gioan Tẩy
Giả đã được thánh hoá trong dạ mẹ nhờ sự hiện diện của Chúa Kitô. Đó là lý do
Giáo hội cử hành lễ sinh nhật của ngài ”.
Hội Thánh coi sinh nhật của thánh
Gio-an như một ngày thiêng thánh. Không có vị nào trong các bậc cha ông được
chúng ta mừng sinh nhật trọng thể như thế. Chúng ta mừng sinh nhật thánh Gio-an
và mừng sinh nhật Đức Ki-tô : đó là điều không thể bỏ qua.
Thánh Gio-an sinh ra bởi một cụ bà
son sẻ, còn Đức Ki-tô sinh ra bởi một thiếu nữ đồng trinh. Vì không tin Gioan sẽ
chào đời, nên người cha đã hoá câm ; vì tin Đức Kitô sẽ chào đời, nên Đức Maria
đã thụ thai bởi lòng tin. Vậy Gioan xuất hiện như ranh giới giữa hai giao ước,
Cựu Ước và Tân Ước. Chính Chúa Giêsu chứng thực: Cho
đến thời ông Gioan thì có luật và các ngôn sứ.
Vì là đại diện cho thời đại cũ, ông đã được sinh ra bởi hai ông bà già ; vì là
đại diện cho thời đại mới, ông đã được gọi là ngôn sứ ngay từ trong lòng mẹ.
Ông Dacaria bị câm, hay im lặng
của ông có nghĩa gì nếu không phải là lời ngôn sứ tạm ngưng, và đóng lại cho tới
khi Đức Kitô đến rao giảng ? Khi ông Gioan đến thì lời ngôn sứ được mở ra và khi
Đấng được tiên báo đến thì lời ngôn sứ trở nên rõ ràng. Lưỡi được mở vì tiếng ra
đời. Khi ông Gioan tiên báo về Chúa thì người ta hỏi ông rằng : Ông
là ai ? Và
ông trả lời : Tôi
là tiếng, còn Chúa, ngay từ nguyên thuỷ đã là Lời.
Ông Gio-an là tiếng trong thời gian, còn Đức Kitô, ngay từ khởi đầu, đã là Lời
vĩnh cửu.
Bài Tin Mừng chính ngày lễ nói về
sự chọn tên Gioan. Bài đọc thứ nhất trích sách Ngôn sứ Isaia và Thánh vịnh nói
về giá trị cao cả của con người trước mặt Thiên Chúa : “ Ðức Chúa đã gọi tôi
từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi.
Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của
Người. Người đã biến tôi thành mũi tên nhọn, cất tôi trong ống tên của Người”
(Is 49, 1-3). Thánh vịnh trở lại với ý niệm này, tức là, Chúa biết chúng ta từ
trong lòng mẹ: “Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong
dạ mẫu thân con…Khi con được thành hình trong nơi bí ẩn, được thêu dệt trong
lòng đất thẳm sâu” (Tv 138, 13). Như thế Thiên Chúa đã an bài sắp đặt mỗi
người chúng ta ngay từ khi còn trong dạ mẹ.
Lời mời gọi bảo vệ sự sống các
thai nhi
Theo Kinh Thánh, con người là kẻ
được Thiên Chúa nhận biết, gọi tên; và Thiên Chúa biết chắc chúng ta từ khi còn
trong lòng mẹ. Mắt Ngài thấy chúng ta : “Con mới là bao thai, mắt Ngài đã
thấy” (Tv 138,16).
Chúng ta có một ý niệm rất hẹp hòi
và có tính pháp lý về con người, gây nhiều hoang mang trong sự bàn cãi về nạn
phá thai. Xem ra một đứa bé chỉ được sở hữu phẩm giá con người khi nó được các
thẩm quyền con người thừa nhận.
Khoa học nói
với chúng ta rằng trong phôi thai, toàn diện hữu thể nhân bản đang thành hình,
được phản chiếu trong mỗi chi tiết rất nhỏ; đàng khác, đức tin chúng ta thêm
rằng, điều chúng ta có không phải là công trình vô danh của tạo vật, nhưng một
công trình tình yêu của đấng Sáng tạo. Sứ vụ của Gioan Tẩy Giả hoàn toàn được
phác họa trước lúc sinh ra: “Hài nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ
của Đấng Tối Cao, con sẽ đi trước Chúa mở lối cho Người” (Lc 1, 76).
Vấn đề nghiêm trọng ngày nay là
hàng triệu trẻ em chết vì phá thai mà không được rửa tội. Chúng ta phải nói gì
về chúng? Chúng có được thánh hoá cách nào đó trong bụng mẹ chúng không? Chúng
có được cứu rỗi không?
Câu trả lời không do dự: Chắc chắn
chúng được cứu rỗi. Thiên Chúa có thể cứu rỗi bằng những phương tiện bất thường,
khi con người, không do lỗi mình, không được lãnh bí tích rửa tội. Chúa làm như
vậy đối với các thánh Anh Hài, những em bé đã chết không được rửa tội.
Giáo hội đã
luôn luôn công nhận khả năng của một phép rửa tội bằng ý muốn và một phép rửa
tội bằng máu, và nhiều em bé chắc chắn đã biết một phép rửa tội bằng máu, dầu
thuộc về một bản tính khác.
Khi làm sáng tỏ vấn đề trên sẽ
mang lại một sự thoải mái cho những kẻ tin, những kẻ mất bình thản trước số phận
khủng khiếp của rất nhiều em bé trong thế giới ngày nay.
Xin Chúa cho tất cả những người
cha và bà mẹ, như bà Isave và ông Giacaria, đang chờ đợi hay kinh nghiệm sự sinh
con, có được niềm vui và hớn hở trong đứa con Chúa đã trao ban, và niềm vui sinh
con, vì sự sống đã bừng lên nơi con cái. Xin cho mọi người tôn trọng các thai
nhi ngay từ trong lòng mẹ. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ