(Suy niệm Tin mừng Lu-ca (14, 25-33)
trích đọc vào Chúa nhật 23 thường niên)
Phấn đấu để tăng thêm thu nhập, để vơ
vét thật nhiều, để có thêm địa vị, công danh… là những quan tâm hàng đầu của
nhiều người trong xã hội.
Thế mà qua Tin mừng hôm nay, Chúa Giê-su
mời gọi những ai theo Ngài, thay vì tìm mọi cách thu vào như bao người khác,
thì hãy bỏ ra, hãy từ bỏ những gì mình có để dấn thân phục vụ. Ngài dạy: “Ai
theo tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em và cả mạng sống mình
nữa, thì không thể làm môn đệ tôi. Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi,
thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14, 26-27).
Lời Chúa xem ra ngược đời, rất khó chấp
nhận. Tại sao Chúa Giê-su lại yêu cầu như thế?
Chúng ta cùng tìm hiểu xem.
Mùa thu về, cây trút hết lá; mùa xuân
đến, cây đơm lộc xanh tươi. Cây cối cần phải từ
bỏ lá già, lá cũ để khoác lá mới; nhờ thế, cây được lớn lên.
Cây nho phải chịu cắt bỏ nhiều cành
nhánh tốt tươi, mới có thể nẩy ra nhiều lộc non và sinh hoa kết trái. Loài rắn
cũng phải từ bỏ bộ da cũ để thay da mới; có vậy rắn mới trưởng thành. Loài tôm
cũng phải lột vỏ nhiều lần theo đà tăng trưởng để lớn lên... Nói chung, từ bỏ
là quy luật sinh tồn, là điều kiện tối cần để cho muôn vật muôn loài được sống còn
và tăng trưởng.
Con người là một sinh vật như bao nhiêu
loài vật khác, nên muốn tăng trưởng và tồn tại, con người cũng không thoát ra
ngoài quy luật đó.
Hằng ngày cơ thể ta loại bỏ hàng tỉ tế bào cũ để thay vào đó những tế bào mới,
nhờ đó cơ thể được lớn lên và mạnh khoẻ. Nếu các tế bào cũ không chịu chết đi
để nhường chỗ cho những tế bào mới, thì khối u sẽ xuất hiện và có nguy cơ dẫn
đến ung thư và cái chết đau thương!
Trong mọi lãnh vực, muốn đạt tới những
thành công tốt đẹp thì người ta cần phải từ bỏ không ngừng: Người lao động phải
đổ nhiều mồ hôi, phải bỏ ra nhiều công sức, trí tuệ mới kiếm đủ tiền cấp dưỡng
cho bản thân và gia đình. Người lính chiến phải chấp nhận hy sinh thân mình mới
bảo vệ được quê hương. Học sinh phải từ bỏ nhiều giờ vui chơi giải trí, giảm
bớt giờ ngủ nghỉ để miệt mài đèn sách thì mới có cơ may bước vào đại học. Các
nhà khoa học phải bỏ ra nhiều năm nghiên cứu kiên trì mới có cơ may phát minh
và sáng chế…
Muốn làm ăn lên, phải đầu tư bỏ vốn;
muốn thu vào, phải phát ra. Ai không phát ra, không từ bỏ, thì không thể thu
vào được điều gì đáng giá. Đó là quy luật của cuộc đời.
Hôm nay, Chúa Giê-su kêu mời chúng ta từ bỏ những
gì?
Hiện nay, Chúa Giê-su chưa kêu mời số
đông trong chúng ta từ bỏ cha mẹ, vợ con, họ hàng vì Chúa và vì Nước Trời đâu,
Ngài chỉ mời chúng ta từ bỏ những điều nho nhỏ trước.
Khi có người đau yếu, Chúa mời chúng ta
từ bỏ công ăn việc làm để viếng thăm, chăm sóc, chúng ta có đáp ứng không?
Khi có người lâm cơn túng thiếu, hoạn
nạn, Chúa kêu mời chúng ta chia sớt tiền bạc và hy sinh thời giờ, công sức để
cứu giúp, chúng ta có chấp nhận không?
Khi có người làm buồn lòng ta, làm tổn
thương tự ái của ta, Chúa kêu mời chúng ta từ bỏ oán hận để cảm thông tha thứ,
chúng ta có sẵn sàng không?
Thông thường hơn, mỗi tối, Chúa mời
chúng ta từ bỏ giờ xem phim hay nghe ca nhạc trên các kênh truyền hình để dành
ra mươi phút đọc kinh gia đình, thờ phượng, tạ ơn Chúa, chúng ta có từ bỏ được
không?
Nếu chúng ta chưa từ bỏ mình để thực
hành những điều tương tự như trên, chúng ta không xứng đáng là môn đệ Chúa.
Lạy Chúa Giê-su,
Chúa phán rằng: “Ai nâng niu mạng sống
mình thì sẽ mất, còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ giữ được mạng
sống” (Mt 10, 39).
Xin cho chúng con chấp nhận hy sinh thời
giờ, tiền của, công sức, khả năng… Chúa ban để cứu giúp người hoạn nạn, cứu
chữa người đau yếu, đem lại an vui và hạnh phúc cho những người đang sống chung
quanh, nhờ đó, chúng con được Chúa nhìn nhận là người môn đệ chính danh của Ngài.
Amen.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
TIN MỪNG LUCA (14, 25-33)
25Một hôm, dân chúng cùng đi đường với Đức Giê-su đông lắm.
Người quay lại bảo họ:
26"Ai theo tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em,
và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. 27Ai
không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được.
28"Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà
trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành
không? 29Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì
mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo: 30'Anh ta đã khởi
công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc.' 31Hoặc có vua nào đi
giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem
mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến
đánh mình chăng? 32Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt
nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hoà.
33Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có,
thì không thể làm môn đệ tôi được.