CHÚA NHẬT 26 MÙA THƯỜNG NIÊN
(Am 6, 1a. 4-7; 1 Tm 6, 11-16; Lc
16, 19-31).
Sự
giầu sang phú túc là ân phúc Chúa ban. Người sang giầu hay nghèo hèn cũng chẳng
khác gì nhau về sứ mệnh. Người giầu có nỗi khổ của người giầu, kẻ nghèo có nỗi
đau của kẻ nghèo. Cách thế tìm kiếm và sử dụng của cải đời này mới là điều quan
trọng. Người đời thường chúc nhau làm ăn được phát tài phát đạt, của cải đầy
dư, an cư lạc nghiệp và gia đình hạnh phúc. Của cải sinh lợi là dấu hiệu được
chúc phúc. Giầu có không phải là cái tội, cái tội do tâm ý con người. Tiên tri
Amos đã lên tiếng cảnh cáo những người giầu sang phú quí tự kiêu đã hoang phí
tài sản Những người giầu có hay lạm dụng
quyền thế để chèn ép những người bé nhỏ thấp kém. Chúng ta nhận biết Thiên Chúa
luôn đứng về phía những người nghèo bị đối xử bất công.
Người
giầu được hưởng thụ mọi sự sung sướng trên đời. Một số người giầu còn dung dưỡng
xác thịt thỏa mãn mọi nhu cầu đòi hỏi của bản năng. Họ được hưởng nếm mọi của
ngon vật lạ. Sự thụ hưởng qúa độ sẽ làm cho thân xác ươn lười, tinh thần yếu đuối
và con người hư hỏng. Amos vạch trần những thói đời xa hoa: Các ngươi đã nằm ngủ trên giường ngà, mê đắm
trên ghế dài: ăn chiên con trong đoàn và bê béo trong đàn (Am 6, 4). Chúng
ta biết rằng không phải ăn nhiều, uống nhiều và hưởng thụ nhiều là hạnh phúc. Bất
cứ cái gì cũng có cái giá phải trả. Ăn nhiều sẽ béo phì, uống quá độ sẽ xay sưa
và hưởng thụ nhiều sẽ gây bệnh hoạn yếu liệt. Thật vậy, chẳng béo bở gì khi
ngày nào cũng có yến tiệc linh đình. Tuy nhiên, đôi khi chúng ta cũng cần có những
bữa tiệc vui, những món ngon và rượu nồng để vui thỏa lòng người.
Chúa
Giêsu đã dùng dụ ngôn ông Phú hộ giầu có và người hành khất Ladarô nghèo đói để
giúp chúng ta suy nghĩ về cách đối xử với đồng loại. Ông phú hộ ngày ngày yến
tiệc linh đình, còn Ladarô bệnh hoạn đói khổ ngồi cạnh cổng và chẳng ai đoái
hoài. Một người thì sung sướng, tiệc tùng vui vẻ và hưởng phước cuộc đời. Một
người cô thân cô thế, không nơi cậy dựa và chịu thiệt thòi khổ đau. Khi mãn cuộc
đời dương thế, mỗi người đi theo một hướng. Kẻ được chúc phúc, người bị luận phạt.
Vậy cuộc sống của người giầu và người nghèo có liên đới với nhau. Không ai có
thể nói rằng tôi chỉ có nhiệm vụ lo cho chính tôi và người hàng xóm thì mặc kệ
họ. Không phải thế, chúng ta sống là sống cùng, sống với và sống hỗ tương nhau.
Cùng giúp nhau hoàn thành sứ mệnh của đời người.
Nhìn
xem gương của người phú hộ, dụ ngôn không nói về cách thế làm giầu của ông.
Cũng không nói ông phạm tội ức hiếp, khinh bỉ người nghèo hay làm thiệt hại ai
điều gì. Ông xây tường cao vui hưởng cuộc sống trong sang giầu cho riêng mình.
Có một điều là ông thiếu trách nhiệm với người hàng xóm. Mắt ông không nhìn thấy
được sự khổ đau của người khác. Tâm ông không cảm được nỗi cô đơn sầu khổ của
người bên cạnh. Ông đã không đoái hoài đến số phận đen đủi hẩm hiu của tha
nhân. Kết qủa của cuộc đời, khi phải đối diện với sự thật. Phần thưởng không nằm ở sự giầu
sang hay nghèo hèn, mà là thái độ đối với tiền của và trái tim biết cảm thông
chia sẻ với tha nhân.
Chúng
ta không cần đợi người chết hiện về để nói với chúng ta cách thế sống đạo. Lời
Chúa dạy quá đủ để chúng ta học hỏi và thi hành. Chúa Giêsu nhắc đi nhắc lại rất
nhiều lần rằng dù chỉ một bát nước, chúng ta làm cho người nghèo vì danh Chúa,
chúng ta sẽ không mất phần thưởng. Đôi khi chúng ta dửng dưng và nghĩ rằng dụ
ngôn Chúa nói là để dành cho những người giầu sang phú quí. Biết rằng chúng ta
không giầu có về tiền tài của cải, chúng ta vẫn có cái để chia sẻ mà. Chúng ta
có một trái tim đấy ắp tình thương. Chia sẻ sự cảm thông, sự hiểu biết và tình
người còn quan trọng hơn. Một nụ cười, một lời nói nhẹ nhàng, một thái độ khoan
dung và sự cảm mến cũng đủ nguôi lòng người đang trong cơn sầu khổ.
Mang
danh là Kitô hữu, chúng ta là mộn đệ của Chúa Giêsu. Các nhân đức là những bông
hoa thơm hương tô điểm cho đời sống đức tin. Các đức tính tốt làm cho đời sống
đạo được trổ sinh hoa trái. Đức ái là cao trọng vì đức ái sẽ mở cửa tâm hồn
giúp chúng ta đến với tha nhân. Tha nhân giúp chúng ta tiến tới trên con đường
trọn lành. Không phải những người giầu có đưa chúng ta tới cửa thiên đàng,
nhưng nhờ chính những người bé nhỏ, thấp kém, nghèo hèn và khổ đau. Họ là những
ân nhân quí báu nhất của chúng ta trong cuộc hành trần thế này.
Bước
vào cuộc đua, chúng ta không thể bỏ cuộc. Phải chiến đấu anh dũng cho đến cùng
đường. Đừng khi nào nản chí về việc bác ái giúp người. Bao lâu Thiên Chúa còn
ban ân huệ cho chúng ta, bấy lâu chúng ta còn có cơ hội chia sẻ khả năng, thời
giờ và của cải của chúng ta với người chung quanh. Người nghèo là hiện thân của
Chúa Giêsu giữa dòng đời. Chúng ta đừng khinh rể họ, vì họ đang được chia sẻ sự
nghèo hèn thiếu thốn của Chúa Kitô.
Lạy
Chúa, Chúa ban cho chúng con quá nhiều hồng ân. Nhiều khi chúng con cứ khư khư
giữ lại làm giầu cho chính mình mà quên những nhu cầu cần thiết của anh chị em
chung quanh. Xin cho con biết mở mắt, mở tai và mở rộng tâm hồn để cùng chia sẻ
niềm vui với mọi người.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng.