Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
JB. Lê Đình Nam
Bài Viết Của
JB. Lê Đình Nam
SUY NIỆM TUẦN THÁNH 2021
Lễ Đức Mẹ Sầu Bi (15.9): Mẹ đứng đó
Đức Mẹ Fatima: Lời nhắn nhủ của Mẹ vẫn còn mang tính thời sự
Suy niệm Chúa nhật Phục sinh: Ánh Sáng Hy Vọng
Suy niệm Tuần Thánh - Thứ 7: Tình Mẫu Tử
Suy niệm Tuần Thánh - Thứ 6: Thập Giá Tình Yêu
Suy niệm Tuần Thánh - Thứ 5: Tâm Tư Phút Cuối
Suy niệm Tuần Thánh - Thứ 4: Giọt Lệ Thống Hối
Suy niệm Tuần Thánh - Thứ 3: Nụ Hôn Phản Bội
Suy niệm Tuần Thánh - Thứ 2: Đám Đông Hai Mặt
Lễ Truyền Tin: Xin vâng như Mẹ Maria
HẠT GIỐNG LỜI CHÚA
Sức mạnh của sự thinh lặng
Lễ Suy tôn Thánh giá (14.9): Chiêm ngắm Tình yêu
Sinh nhật Đức Maria: Niềm hy vọng cho nhân loại
Khoảng lặng của Cha
Thân xác chúng ta là đền thờ của Thiên Chúa
Vội trách người, chậm trách mình
Lễ Đức Mẹ thăm viếng: Chia sẻ vui buồn
Tháng Năm: Hoa Lòng Dâng Mẹ
Sống chứng nhân Tin Mừng trong Thánh Thần Tình Yêu
SỰ THỜ Ơ VÔ CẢM
Bí tích Hòa giải – nhịp cầu của Lòng Thương xót
LÒNG THƯƠNG XÓT VÔ BỜ CỦA THIÊN CHÚA
Chút tâm tình cuối tháng Mân Côi
Giáo hoàng Gioan Phaolô II: Vị Thánh của người trẻ
Tháng Mân Côi: Nghĩ về Mẹ
Đức Maria – người Mẹ của mỗi chúng ta
Tình yêu - nền tảng đời sống Đức tin
Sống khiêm nhường để được ơn Cứu Độ (Chúa nhật 31 TN A)
Tháng Linh Hồn: Nghĩ về thân phận người
Tận hiến với Mẹ
Sống niềm tin Kitô
Đức Tổng Giuse Ngô Quang Kiệt hướng dẫn Cộng đoàn Giáo phận Vinh tại Hà Nội tĩnh tâm
Cuối năm nhìn lại Đức tin
Đức tin sắt son
Sinh viên với Năm Đức Tin trước những thách đố của thời đại
Hướng về Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội
Mùa Vọng - mùa của những khao khát
Cộng đoàn Vinh tĩnh tâm Mùa Chay 2012 tại Đan viện Châu sơn
VỘI TRÁCH NGƯỜI, CHẬM TRÁCH MÌNH

  

Mỗi một chúng ta được Tạo Hoá ban tặng cho những món quà riêng trong khả năng của mình, nhưng là phận người nên trong ta vẫn luôn ẩn chứa những yếu đuối, bất toàn. Hơn thế nữa, trên đường đời lắm chông gai và nhiều thách thức này, ta khó mà tránh khỏi những vấp ngã, lầm lỗi.

 

Tuy nhiên, có một sự thật hiển nhiên mà hầu như ai trong chúng ta cũng mắc phải đó là trong những lúc thất bại, sai lỗi ta thường trách người mà chẳng trách mình. Ta luôn nghĩ người khác sai, còn cho mình đúng. Ta luôn đổ lỗi cho người khác mà chẳng bao giờ nhận lỗi về mình.

 

Vội trách người mà chậm trách mình là một trong những xu thế chính dẫn đến sự rạn nứt và đổ vỡ của những mối tương quan trong cuộc sống. Nó len lỏi, đục khoét và phá vỡ cả những sợi dây liên kết tình cảm mà ta tưởng chừng cứng cỏi và bền chặt.

 

Trong tương qua tình người, tình làng nghĩa xóm, nhiều khi chỉ vì những sự hiểu nhầm nhỏ, hay những tranh luận cá nhân, ta vội đánh giá người và đổ lôi cho họ khiến không khí căng thẳng và nghiệm trọng. Bức tường khoảng cách cứ thế ngày càng cao và rộng hơn giữ ta với tha nhân.
 

Nơi tình bạn đơn sơ và chân thành, lắm lúc lúc chỉ vì những xung đột nhỏ hay những khác biệt trong quan điểm các nhân, ta đi đến chỗ ghen ghé, hiềm khích chỉ vì thiếu tình vị tha. Ta trách bạn, bạn trách ta mà chẳng ai trách mình. Cứ thế sự trách móc lớn dần theo năm tháng và chia cách tình bạn sau bao năm thắm thiết từ thuở còn thơ.
 

Trong tình yêu cũng thế, sau bao năm cùng nhau xây dựng mối tình nhỏ, đôi khi chỉ vì những lầm lỗi chẳng đáng trách nhau. Nhưng anh đổ lỗi cho em, em đổ lỗi cho anh. Chẳng ai chịu nhận lỗi. Để rồi chút chuyện nhỏ thành chuyện lớn. Và bao nhiêu kỷ niệm đẹp, bao ký ức yêu thương, bao nhiêu nụ hôn ngọt ngào... bỗng tan thành mây khói chỉ vì chẳng ai chịu hạ mình để từ bỏ cái tôi cùa mình.

 

Nơi những mái ấm gia đình ta tưởng chừng kiên cố và vững chắc, ấy thế mà những trách cứ vu vơ vô tình đôi khi lại trở nên sức mạnh phá vỡ mái ấm: đôi khi đó chỉ là là chút giận giữ của chồng hay tý điêu ngoa của vợ; những lúc ta không nhường nhịn người bạn đời của mình; những khi ta không kìm lòng nhìn lại bản thân. Tất cả những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại có thể trở nên quả bom nổ tung mái ấm nhỏ ấy. Hạnh phúc bỗng dưng tan vỡ. Tình nghĩa vợ chồng đi đến cạn kiệt. Con cái bơ vơ như trẻ không nhà.
 

"Vôi trách người - chậm trách mình", ta tưởng chừng đó chỉ là những điều nhỏ bé trong cuộc sống, nhưng thực tế hoàn toàn khác. Hầu như đó là mầm mống mọi sự chia rẽ và tan vỡ. Nó đang ăn sâu dần vào tâm trí của nhiều người theo tỷ lệ thuận với độ tuổi. Càng trải nghiệm, càng hiểu biết nhưng thiếu sự học hỏi và cảm thông có thể đưa ta đến những định kiến cứng nhắc và bảo thủ để chỉ biết trách móc người khác và không bao giờ nghĩ mình sai.

 

Đừng để những trách cứ vu vơ thiếu cảm thông phá vỡ những mối tương quan tốt đẹp. Đừng để cái tôi quá lớn phá đổ những mối tình đẹp trong đời như tình người, tình bạn, tình yêu và tình vợ chồng.

 

Ai trong ta cũng đang bơi trong dòng đời nhiều nghiệt ngã này. Nếu biết trách mình trước khi trách người sẽ là mái chèo đưa ta đến gần với nhau và đến với đích điểm của đời. Sự cảm thông sẽ hàn gắn hiểu nhầm, tính xây dựng sẽ loại bỏ những hờn trách, niềm vui sẽ thay thế nổi buồn, tình yêu sẽ xua tan hận thù và hạnh phúc sẽ vượt thắng đau khổ. Tất cả sẽ được hiện hữu sống động và sáng tỏ giữa trần gian tăm tối này nếu chúng ta "vội trách mình - chậm trách người".


 

J.B Lê Đình Nam

Tác giả: JB. Lê Đình Nam

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!