Thứ Sáu trong tuần XIX TN
Ed 16:1-15,60,63; Ed 16:59-63; Is 12:2-3,4,5-6; Mt 19:3-12
Người Pharisiêu hỏi Chúa Giêsu điều luật liên quan đến bậc sống hôn nhân, có ý
để thử Chúa Giêsu. Chúa Giêsu cho họ thấy có nhiều bậc sống, và có những chọn
lựa bậc sống khác nhau. Rồi Ngài trả lời cho những người Pharisiêu câu trả lời
kiên quyết rõ ràng cho bậc sống hôn nhân mà họ đã thắc mắc. Đây là những thái độ
mà những người Pharisiêu thường mắc phải. Họ không những giữ luật kiểu vụ luật,
mà tệ hơn họ dùng luật để bắt bẻ người khác.
Những người Pharisêu đến gần Chúa Giêsu để thử Ngài "Thưa Thầy, có được phép rẫy
vợ mình vì bất cứ lý do nào không?" Biệt phái biết vấn đề này gay go nên tìm
cách gài bẫy Chúa Giêsu. Ngài trả lời thế nào thì cũng bị kết án: hoặc quá rộng
rãi hoặc quá hẹp.
Chúa Giêsu trả lời bằng cách trích đoạn sách Sáng Thế (St 1,27-2,24). Đó chính
là những lời thiết lập định chế đơn hôn và vĩnh hôn. Như thế dứt khoát là không
được ly dị, bởi vì "Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp loài người không được phân ly.”
Người Pharisêu trích sách Đệ Nhị Luật (24, 1) để biện minh cho việc được phép ly
dị đúng theo Luật Môsê (c. 7). Còn Đức Giêsu lại trích sách Sáng Thế (2, 24) để
nhấn mạnh cho sự hiệp nhất vĩnh viễn giữa đôi vợ chồng. “Cả hai thành một xương
một thịt” không chỉ về mặt thân xác, mà còn trở nên một lòng, một ý, một ước mơ,
một hành động. Ngài khẳng định điều này đã có từ thuở ban đầu (cc. 4. 8) và nằm
trong ý định nguyên thủy của Thiên Chúa. Việc Môsê cho phép ly dị chỉ là một
nhượng bộ tạm thời (c. 8). Đức Giêsu đến để hoàn chỉnh Luật Môsê và khai mở ý
muốn trọn vẹn của Thiên Chúa về hôn nhân.
Chúa Giêsu nhận định về câu Đnl đó: Bản chất của nó không phải là lời thiết lập
luật nhưng chỉ là lời cho phép chuẩn miễn trong hoàn cảnh người dân còn lòng
chai dạ đá, nghĩa là chưa nhận rõ ý Thiên Chúa. Như thế trong quá khứ, nếu cho
phép ly dị thì chỉ là chuẩn miễn thôi. Sự chuẩn miễn không hủy bỏ được định chế
hôn nhân.
Rồi Ngài lập lại nguyên tắc hôn nhân bất khả ly: “Ngoại trừ trường hợp hôn nhân
bất hợp pháp, ai rẫy vợ mình mà lấy vợ khác là phạm tội ngoại tình.”
Ta có cảm tưởng những người Biệt Phái, Pharisiêu và Luật Sĩ là những người lẽ ra
phải hiểu đúng luật để hướng dẫn người khác. Nhưng dường như họ luôn luôn giữ
luật lệch với chuẩn mực của Chúa. Đang khi Chúa nhắc đến nội tâm, thì họ lại giữ
luật hình thức bên ngoài “như những mồ mả tô vôi”. Đang khi Chúa nhấn mạnh đến
luật bác ái là giềng mối cho mọi lề luật, thì họ lại sử dụng luật để bắt bẻ và
xét nét làm chết nghẹt yêu thương – bác ái.
Bậc sống độc thân hoặc lập gia đình, không phải thuần túy tùy thuộc ý định con
người, nhưng là một ơn ban đến từ Thiên Chúa. Nếu không tin có Thiên Chúa và bị
ảnh hưởng của tinh thần thế tục, con người sẽ không hiểu giá trị cũng như không
thể sống trọn vẹn ơn gọi độc thân hoặc lập gia đình. “Ai có thể hiểu được thì
hiểu,” ơn ban của Thiên Chúa tùy thuộc tự do của con người. Con người thời nay
đã lạm dụng tự do để quyết định những điều nghịch lại chương trình của Thiên
Chúa. Con người đã trần tục hóa cả bậc độc thân lẫn bậc hôn nhân và gia đình.
Tất cả đều được phép, kể cả việc hai người cùng phái tính được luật pháp cho
phép sống với nhau như vợ chồng, để rồi tình thương của cha mẹ đối với con cái
trong trường hợp này cũng bị hạ thấp.
Hôm nay, Chúa Giêsu trả lời cho Pharisiêu một thái độ tiên quyết trong bậc sống
hôn nhân. Đối với Chúa không được phép sống và giữ luật của Chúa cách nửa vời.
Chúa nói: “Người ta sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một
xương một thịt… Vì, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly".
Hơn nữa, ta thấy Chúa còn nói thêm : “Ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp
pháp, ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình”. Hôn nhân công giáo đã
được Chúa liên kết và chúc phúc. Chúa cũng đòi hỏi người sống bậc hôn nhân sự
trung thành với nhau. Vì hình ảnh tinh tuyền trong hôn nhân cũng chính là hình
ảnh về Chúa Giêsu và Hội Thánh của Người.
Trong cuộc sống hôm nay, nhiều người bị cuốn theo lối sống của thời đại : sống
vội, yêu vội. Hôn nhân đôi khi là sự toan tính, đổi chác hay tìm sự thỏa mãn xác
thịt…Tất cả những điều đó làm mất đi ý nghĩa của hôn nhân. Vì thế, người ta
thường dễ dàng ly thân, thậm chí ly dị, kể cả đối với người có niềm tin kitô
giáo.
Để sống trọn ơn gọi hôn nhân, không có con đường nào khác là chạy đến với Chúa
là nguồn mạch của tình yêu, và thực thi ý muốn ban đầu của Thiên Chúa khi tạo
dựng con người : "sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly".
Điều này đòi hỏi nhiều cố gắng và hy sinh, nhưng đó là bí quyết để đời sống hôn
nhân nên trọn hảo.
Người Kitô hữu chúng ta đừng để mình bị cám dỗ chạy theo tâm thức trần tục. Giải
pháp cho vấn đề không phải là luật lệ do con người đặt ra, nhưng là tình thương,
là trở về với Thiên Chúa và chương trình nguyên thủy của Ngài khi tạo dựng con
người. Ðiều này đòi hỏi nhiều cố gắng hy sinh, nhưng đó là bí quyết để con người
sống trọn ơn gọi của mình và đạt hạnh phúc vĩnh cửu. Chúng ta đừng sợ cố gắng hy
sinh, bởi vì Thiên Chúa sẽ trợ giúp chúng ta, nếu chúng ta mở rộng tâm hồn đón
nhận Ngài và để Ngài hướng dẫn cuộc đời chúng ta.