Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Người Giồng Trôm
Bài Viết Của
Người Giồng Trôm
NIỀM VUI NHO NHỎ TỪ
THÔI XIN DỪNG SOI NGỮ NGHĨA NHƯNG HÃY SỐNG
Ai mà không chết!
THƯƠNG AI? AI THƯƠNG?
TRUNG TÂM TRUYỀN GIÁO CHEO REO MỪNG LỄ MẸ HẰNG CỨU GIÚP và MỪNG 50 NĂM HIỆN DIỆN.
GIÁO PHẬN KON TUM: GIÃ BIỆT Lm GIUSE PHẠM MINH CÔNG-NGƯỜI TÙ 13 NĂM–Bài và ảnh của Người Giồng Trôm.
MỪNG KÍNH ĐẤNG SÁNG LẬP DÒNG LA SAN – Bổn Mạng các Nhà Giáo Dục - Bài và ảnh của Người Giồng Trôm
SINH VIÊN CÔNG GIÁO: KHAI GIẢNG NĂM HỌC MỚI 2020-2021
GIÁO PHẬN KONTUM: TẠ ƠN TUẦN LỄ VÀO SA MẠC 2020
FATIMA VĨNH LONG: HÀNH HƯƠNG KÍNH MẸ 13.10.2020
HỌC BỔNG "MẦM HY VỌNG" NĂM 2020 của ỦY BAN GIÁO DỤC CÔNG GIÁO – HĐGM VN.
TRUNG TÂM LOAN BÁO TIN MỪNG PLEIKLY - DCCT TÂY NGUYÊN NGUYÊN: Tạ Ơn 51 Năm Hiện Diện; Mừng Thánh Giêrađô và Khóa Giáo Dân Thừa Sai.
GIÁO PHẬN KONTUM: THÁNH LỄ TRUYỀN CHỨC LINH MỤC - 01.10.2020
Cha Cố Mátthêu Nguyễn Minh Sánh - VỊ MỤC TỬ GIÀU LÒNG THƯƠNG XÓT
DÒNG CHÚA CỨU THẾ TÂY NGUYÊN: MỪNG LỄ THÁNH TỔ ANPHONGSÔ
ĐẸP LÒNG CHÚA HAY ĐẸP LÒNG NGƯỜI ĐỜI
CHUYỆN TÌNH Ở NƠI TÂM DỊCH
LẮNG VÀ LẶNG
KHI SỰ ÁC LÊN NGÔI
LẶNG …
TẠM BIỆT NGƯỜI THẦY
LAO ĐỘNG : CẦN LẮM ƠN BIỆN PHÂN
NGHE
TIN ...
TRUMP VÀ NIỀM TIN VÀO THIÊN CHÚA
GIUĐA THỜI ĐẠI: BẠN HAY TÔI?
SƯ TỔ CHÉM GIÓ
DỐC HẾT TÌNH NÀY ...
Chắp tay con khấn con nài Chúa ơi thương lấy dân nghèo miền Tây!
Mùa Chay - Mùa Trở về
BLOUSE TRẮNG TÌNH THƯƠNG
LẠY CHÚA, CON NHƯ NGƯỜI THỢ DỆT
VIRUS VÔ CẢM
ÔI! LỚP 4
DÒNG PHANXICÔ: THÁNH LỄ AN TÁNG CHO “NGƯỜI BÌNH THƯỜNG”
Một NĂM NGÀY TIỄN BA VỀ NƠI CUỐI TRỜI
Nhớ Ba ...
CHUYỆN HÌNH HÀI TRONG THÁNH LỄ
HỘ NGHÈO … VÀ NHỮNG NẺO ĐƯỜNG TRĂN TRỞ
CẢM THƯƠNG QUÁ!
CẢM THƯƠNG QUÁ!

Đến giờ bác sĩ đang khám bệnh, bỉ nhân ra hành lang cho thoáng. Một bệnh nhân chắc có lẽ được khám xong nên ra phía ngoài hành lang để ăn bữa sáng vì phía ngoài hành lang có chiếc bàn dành cho bệnh nhân hay người nhà dùng bữa.

Chưa kịp mở nắp hộp cháo, bệnh nhân nói khá rõ tiếng :

- Anh Năm, cho em mượn 5 triệu đi ! Cuối tháng em trả ! Em đang ở bệnh viện nè ! Năn nỉ Anh mà ! Kẹt quá phải gọi Anh ...

Lát sau, vào căn phòng nhỏ nơi có 5 chiếc giường sắt đang "cõng" 5 con người mang mỗi chứng bệnh khác nhau nhưng đa phần là sốt xuất huyết.

Cô bé đang mang thai nằm vật vưỡng có lẽ đau không người thân bên cạnh. Già mồm hỏi thăm thì được biết cô đi chăm con trên lầu 5 và chẳng hiểu sao giờ kiệt sức. Thế là bà ngoại vào chăm cháu còn mẹ thì phải dời xuống lầu 2 an dưỡng.

Đang khi đó, chú bé nằm ở giường bên góc loay hoay tìm chiếc điện thoại đang "trốn tìm" đâu đó. Khi tìm được, tai tôi nghe rõ vì ở cạnh bên:

 - Anh ơi ! Chút cho em mượn đỡ 8 triệu đi. Em đang nằm bệnh viện nè ...

Điện thoại vừa dứt, trong tâm tình chia sẻ, hỏi ra thì được biết chú em còn trẻ nhưng vừa qua cơn ngất tim khá nặng. Hiện đang mang trong mình chiếc máy đo tim 24 giờ. Người mẹ vừa đi đâu đó ra khỏi cửa. Chú em lại phải chạy vạy để mượn tiền tạm ứng mà nhân viên y tế vừa đưa.

Lòng nặng trĩu bên người em đau ốm lại nghe được đâu đó bên tai mình những mảnh đời bất hạnh. Họ cũng là người đó chứ ! Thế nhưng rồi nằm viện họ phải chơi vơi. Chợt nhớ đến câu nói của ai đó được đăng tải trên mặt báo : "Cay đắng lắm chứ ! Có khi tìm 50 tỷ nhưng không thấy".

Và, chợt nhớ chiều ngày người em xuất viện, hỏi nhờ con bé gần làng mua ít thức ăn chiều mang vô hộ. Ngậm ngùi khi vừa buông điện thoại khi nghe nói : "Con hết tiền rồi ma ơi ! Chiều nay con đưa cho em con 280 ngàn đi thay cái bình acquy rồi ma ! Con chỉ còn đủ tiền mua bánh căn thôi à !"

Nghèn nghẹn làm sao đó không diễn tả ! Mỗi tháng đi phụ dạy lương đâu nghe được 2 triệu với đủ mọi thứ để lo.

Thế đó ! Cuộc đời quanh ta vẫn còn đó bao nỗi vất vả mưu sinh để rồi khi nhìn xuống mình vẫn thấy còn nhiều mảnh đời bất hạnh.

Chiều về, từng bước trĩu nặng lên thánh đường nguy nga lộng lẫy. Phải chăng đây là nơi tôn thờ một Thiên Chúa hạ mình xuống với trần gian chăng?

Lung linh quá ! Lộng lẫy quá ! Hoành tráng quá ! Chói chang quá ! Nhưng khi nhìn xuống thì mặt mũi tèm lem tuốt luốc và thậm chí còn vương mùi áo mốc nữa. Làm sao lòng có thể an yên khi nhìn những mảnh đời như vậy ở chung quanh.

Vẫn mong và rất mong hiện diện với Chúa nơi nhưng "căn chòi" mục nát. Giản đơn là ở nơi đấy mình dễ gặp Chúa hơn chăng ? Nhiều khi lòng tự nhủ mình sẽ làm điều gì đó nhưng rồi giới hạn bất lực vẫn bao quanh.

Lòng vẫn ước mong Chúa có nơi thờ phượng xứng đáng hơn một chút nhưng lửa cũng chẳng còn. Thôi thì cứ như vậy với Chúa suốt thời gian. Và hình như như thế thì mình lại cảm được phận của người bất hạnh hơn và lại gần gũi với họ hơn.

Lực bất tòng tâm và lòng nặng trĩu với những cuộc đời như thế và tự hỏi tại sao khoảng cách giàu nghèo ngày càng xa cách. Có người thì cầm tiền bạc tỷ nhưng vẫn cảm thấy thiếu và cũng có đó những con người cần dăm ba triệu sao không thấy.

Thật sự có những lúc lòng muốn buông xuôi tất cả vì trống vắng tất cả. Có những lúc tự hỏi rằng cuộc đời của những mảnh đời lem luốc, của những bệnh nhân đang nằm quay quắt trên giường bệnh mà không còn kinh phí sẽ đi về đâu

Nhìn như thế, thấy như thế để lòng tự nhủ rằng mình vẫn còn may mắn hơn nhiều người lắm ! Chẳng có gì phải than thân trách phận vì lẽ khi nằm xuống thì ai cũng như ai, tay trắng hoàn trắng tay. Hơn thua, lợi danh để làm gì vì tất cả khi nằm xuống phải để lại cho người khác trong cõi nhân gian.

Tác giả: Người Giồng Trôm

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!