Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm Đaminh Hương Quất
Bài Viết Của
Lm Đaminh Hương Quất
SỐNG ĐẠO THẬT ĐÁNH BẬT GIẢ HÌNH ĐAU KHỔ
ÔNG GIÀ … HÂM (!)
DIỄN TỪ BÁNH TỪ TRỜI- DIỄN TỪ CUỘC ĐỜI MÔN ĐỆ KIÊN TRUNG
CHẾT… PHÚC CHO NGƯỜI SỐNG
CON CÁI SỰ SÁNG…
THỢ VƯỜN GIỜ THỨ MƯỜI MỘT… LỘT TỎA THÊM LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT
SỐNG CHỦ… SAO NGỦ MÊ ĐƯỢC!
CHÚC TẾT NĂM MỚI ẤT TỴ 2025
CẬU BÉ VÀ CÁI ĐÙI GÀ THIẾN.
LẼ NÀO NGHỀ LÀM TA ... BIẾN GIỚI.
'NGÔI LỜI ÐÃ LÀM NGƯỜI' - KITÔ HỮU HIỆN THÂN CHÚA GIÊSU - PHẢI LÀ DA THỊT CỦA CHÚA GIÊSU (Ga 11, 21-27)
GIÀU MÀ VẪN NGUYỆN CẦU MỚI HAY
ĐÔI BẠN THÂN…
PHÍA SAU... GIẤC NGỦ
HÀNH KHẤT... MUÔN MẶT !
CẢM GIÁC LẠ... VẪN CẦN TẠ TỘI !
NỐT TRẦM LẶNG... BẤT NGỜ TRƯỚC ĐẠI TIN VUI TT.TRUMP CHIẾN THẮNG.
MỀM NẮN RẮN ... BÙM! (Viết Ngắn về TT. Donald Trump:)
LẠC LÕNG…’ VÀ LỖ HỔNG SỐNG TIN MỪNG
ĐÁNH RẮN PHẢI...DẬP ĐẦU!
BIẾT MÌNH... KHÔNG DỪNG CÁI MÌNH BIẾT !
GẶP CHỨNG NHÂN... ƯỚC MƠ THÀNH HIỆN THỰC...
THÓI QUEN…LÀM BAO PHEN ĐỔI MỚI CUỘC SỐNG BẤP BÊNH, THÊM LÚN SÂU…
BỐ THÍ DÂNG CÚNG COI CHỪNG... HỎNG, HỌA THÊM MANG
BUÔNG BỎ…
TUYỆT VỜI- SÁNG NGỜI... MÓC RÁC.
CHUYỆN KHÔNG TƯỞNG THÀNH SỰ THẬT
XÓT XA... BAO LA KHOẢNG TRỐNG!
TÉ RA... MÌNH ANH CẢ!
XE HƠI... NẾU CÓ 'MÁT'- BÌNH THƯỜNG MÀ...
TÁC GIẢ VUI NHƯNG... BUỒN TÝ THÔI...
CHỦ. CHƯA CHỦ... BIẾT MÌNH!
VỊ MỤC TỬ ĐỒNG BÀN… (Mừng Kim Khánh Linh Mục Cha Cố Kính Yêu Giuse Nguyễn Đức Lục 1974 - 28.4 - 2024).
Truyện Ngắn: CHIỀU TÍM
‘NÊN MỘT’ CÓ CHĂNG ‘ĐỘC VỊ’…
CHỬA BUÔNG TAY LÊ MÁC ĐỪNG MONG ĐỜI THÔI NHẾCH NHÁC … NHƯNG…
Chia sẻ Thánh Lễ An Táng: TRƯỚC CỬA TỬ- LẼ NÀO MỚI ĐƯỢC SỐNG TỰ DO CỦA CON CÁI CHÚA (!) (Ga 8, 31-42).
Dụ Ngôn: PHÍA SAU CÁNH CỬA !
Dụ Ngôn Mùa Diểu Tuổi Thơ: DIỀU ĐẠI CA
CHUYỆN KỂ SAU NGÀY 08.3
ÔNG GIÀ … HÂM (!)


 

1. Người Dân vùng Tây Bắc- có thể nói một trong những ‘cái nôi’ làm nên cách mạng, người ta thấy xuất hiện một Ông Già- Ông Cụ, tóc bạc phơ, tầm vóc không cao, trông hiền lành, phúc hậu…

Người ta thấy Ông vẫn rong ruổi bộ hành, 5-10 cây số mỗi ngày.

Lạ, chẳng thấy Ông Già đội mũ hoặc mặc áo mưa dù trời Tây Bắc vẫn nắng chang chang hoặc mưa tầm tã…

Có lần thấy Ông Già rong ruổi giữa trời mưa tầm tã, một đôi vợ chồng trẻ thấy tội quá, dừng xe máy, kính trọng ‘Chúng con biếu Ông’, rồi đưa hai tay chiếc áo mưa cá nhân còn dư… Nhưng Ông Già cảm ơn, không nhận, bảo ông quen thế rồi, không sao đâu, đừng lo…

- Đúng là Ông già hâm !

Cô vợ lẩm bẩm rõ tiếng khi chồng ‘rỉn’ xe máy tiếp lộ trình.

Và không ít người vẫn nghĩ thế khi thấy Ông già như thế !!!

Ông Già hâm ?

Có lẽ thế thật. Ai đời tuổi già thế, cụ già thế, sức khỏe theo lẽ thường đang ở thế nước rút nhanh thế mà chẳng thấy ông đội nón chống nắng, mặc áo mưa chống mưa gió… Ông cứ thản nhiên- phăng phăng bộ hành hòa nhập với nắng trời- mưa gió thiên nhiên.

Mà cũng lạ, nhìn Ông Già, qua vóc dáng- tóc bạc người ta dự đoán Ông Già lắm, đã bước qua ngưỡng Cụ, có đến 90 tuổi.

Với tuổi Đại Thọ- Trường Thọ ấy, nhiều cụ đang nằm liệt, đi đứng khó khăn, cần phải chống gậy… Thế sao Ông Già hâm ấy ‘bướng bỉnh’ với đất trời ấy vẫn bộ hành nhiều cây số, dường như mỗi ngày ?

Rõ là hâm !

Liệu Ông già có hâm thật không ?

Người ta bắt đầu thắc mắc khi tiếp chuyện với Ông…

Càng tiếp xúc người ta càng thấy Ông già có sức thu hút, phát hiện Ông già không hâm tý nào, nếu không muốn nói có cái đầu Uyên bác, dù Ông hơi lãng tai, phải đeo máy trợ thính.

Ông biết lắng nghe, biết nói chuyện dí dỏm, cuốn hút… Người ta nhận ra Ông có khả năng ‘bác sĩ’- chữa trị tâm hồn. Nói chuyện với Ông Già, người ta thấy bớt sân hận, thấy tin yêu cuộc sống hơn, thấy tình đời- tình người đẹp hơn, đáng sống hơn, hy vọng hơn…

Biết đâu, khi tiếp xúc Ông Già có người còn nghĩ đến Đức Phật tái thế; Hoặc Hiền triết Socratte sống lại- người nổi tiếng có phương pháp Giáo dục ‘Hộ sinh trí não’, kêu gọi môn sinh ‘Hãy Biết Mình’ và dạy học trò trước phong trào tục hóa, suy đồi đạo đức: ‘Thà là con người đau khổ hơn làm con heo sung sướng’…

Hoặc một Lão Tử xuất hiện với chủ trương sống chan hòa với đất trời (Thuyết ‘vô vi’- ‘Vô vi không có nghĩa là không làm gì, mà là để sự việc phát sinh một cách tự nhiên trong sự hòa hợp với Đạo[1]).

Nhưng cái bất ngờ nhất, cái mà Ông già muốn người ta biết: Đơn giản, Ông chỉ là Linh mục Công giáo!

 

2. Vị Linh mục ấy chính là Cha cố Pio Ngô Phúc Hậu, Nhà Truyền giáo cuối miền Đất nước (vùng Năm Căn, Cà Mau) thời danh, ngay thời Đất nước còn chiến tranh (trước 1975)[2].

Ngoài ra, người ta biết đến Ngài không chỉ Nhà giáo- từng là Hiệu trưởng trường Công giáo, mà còn biết Ngài với tư cách Nhà văn với nhiều tác phẩm ‘đắc nhân tâm’ từ những câu chuyện đời thực, như Nhật Ký Truyền Giáo; Viết Cho Em; Nhật Ký Đức Giêsu

Được biết, khi đến tuổi nghỉ hưu (theo Giáo Luật 75 tuổi), Ngài về hưu tại Giáo phận Hưng Hóa quê nhà. Hiện Ngài đang hưu tại Tòa Gám mục (hay Trung Tâm Mục vụ Giáo phận Hưng Hóa).

Hơn chục năm về Giáo phận nhà hưu, nhưng Ngài, Trái Tim Ngài vẫn nguyên thao thức Loan báo Tin Mừng- lệnh truyền ‘hãy ra đi’ của Đấng Cứu Thế Giêsu cho Hội Thánh trước khi Thăng Thiên- về Trời vẫn nguyên cháy bỏng…

Ngài không chịu ‘dừng chân’ !!!

Người ta vẫn thấy Ngài rong ruổi bộ hành sống và chia sẻ Tin mừng Cứu độ đến người khác.

 

3. Mới đây Ngài bị chó cắn vào tay.

Đức Cha Giáo phận đến thăm.

- Thưa Cha cố, bị chó cắn, Cha cố có đau lắm không ?

- Thưa Đức Cha, con đau nhưng mà… sướng lắm.

Cha cố vẫn phong cách dí dỏm.

Và Ngài chia sẻ cái ‘sướng lắm’…

Bao năm nay, Ngài rong ruổi qua một ngôi nhà khang trang, lâu lâu gặp gia chủ trong nhà, chỉ chào nhau bằng cái gật đầu… Ngài rất muốn vào nhà uống ly nước chè, trò chuyện, nhưng ước mơ đó vẫn hoài ước mơ.

Ngài không dám vào nhà, bởi trước cổng nhà gia chủ có cột con chó dữ canh cổng…

Có lần gia chủ vô tình buộc dây lỏng, chó xông ra sủa dữ và đớp vào tay Ngài.

Ông chủ vội chạy ra, đưa Ngài vào nhà băng bó…

Ông chủ có trách nhiệm, bảo chó nhà nuôi không dại, nhưng nếu cần sẵn sàng đưa ‘cụ’ đi chích ngừa…

Thế là ước mơ Gia chủ mời vào nhà làm ly nước chè thành hiện thực…

Và cái ‘ước mơ’ ấy vẫn thường tái hiện khi Gia chủ ở nhà, mỗi khi thấy Ngài qua nhà mời vào làm ly nước chè, nhất là càng quý nể Ông già khi biết Ngài là Linh mục Công giáo.

Và Ngài ‘bộ hành’ ấy cũng chỉ mong người ta biết Ngài là Linh mục Công giáo, hiện thân của Chúa Giêsu Kitô Mục Tử nhân lành.

Điều này rất quan trọng, nhất là nơi đã từng ‘vùng trắng’ Đạo Thánh, nơi mà tục hóa đạt chóp đỉnh ‘duy vật vô thần’- không ít người còn bỏ Đạo… thì đương nhiên dễ có nhìn lệch lạc về Tôn giáo- cụ thể Công giáo, các riêng hình ảnh Linh mục Công giáo.

 

Thay Lời kết:

Khi gặp gỡ hỏi thăm và nghe kể ‘chứng nhân’ từ một đấng đáng kính đang sống ở Giáo phận Hưng Hóa về Cha cố Pio Ngô Phúc Hậu.

Quả thực tớ có phần chột dạ về tinh thần Sống và Loan báo Tin mừng…

Cá nhân tớ, nhờ ơn Chúa đã nhiều lần và sống nhiều ngày với Ngài chính nơi vùng Truyền Giáo cuối vùng Đất nước hình chữ S…

(Xin xem ‘Thằng Khùng’ của Phùng Quán viết về Cha Gioan Lasan Nguyễn Văn Vinh trong nhà tù:

THẰNG KHÙNG, Phùng Quán ghi theo lời kể của nhà thơ Tuân Nguyễn SàiGòn Weekly Online - Văn Hóa – Chính Trị - Xã Hội – Kinh Tế )

 

Lm. Đaminh Hương Quất



[1] x. Thuyết 'Vô vi' của Lão Tử: 'Không làm gì' cũng là một loại đại tríhttps://cafebiz.vn/thuyet-vo-vi-cua-lao-tu-khong-lam-gi-cung-la-mot-loai-dai-tri-176221230083648855.chn

[2] Theo Vi.Wikepedia Lm. Pio Ngô Phúc Hậu, https://vi.wikipedia.org/wiki/Pi%C3%B4_Ng%C3%B4_Ph%C3%BAc_H%E1%BA%ADu

 

Tác giả: Lm Đaminh Hương Quất

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!