“Sao Chúa lại gọi con làm nhân chứng cho Ngài trong cuộc đời này
Sao Chúa lại gọi con đem Tin mừng cho Ngài mọi nơi
Vì đời con có gì đâu có đáng gì đâu để đem Tin mừng
.....
Tâm tình ấy phải chăng là tâm tình của Cha Giuse Trần Ngọc Thao cách đây 50 năm nhân ngày Thiên Chúa mời gọi Cha bước lên bàn Thánh, bước theo con đường loan báo Tin mừng của Thầy Chí Thánh Giêsu. 50 năm đã qua đi như vụt bóng câu. 50 năm qua đi với biết bao nhiêu hồng phúc.
Những ngày hồng phúc này, Cha Giuse dừng lại một chút để nhìn lại chặng đường 50 năm với bao hồng ân mà Thiên Chúa đã trao ban cho Cha.
Với tâm tình dừng lại một chút ấy, Cha Giuse đã chọn thăm một số gia đình nghèo ở giáo điểm truyền giáo An Thới Đông, cách riêng là trường Khuyết Tật Thanh Tâm và nhà mở của giáo điểm An Thới Đông do anh em thuộc thế hệ trẻ trong Dòng đang phụ trách để cùng tạ ơn Chúa, cùng chia sẻ niềm vui với những trẻ em kém may mắn ở cái vùng đất nghèo này. Tâm tình ấy thật phù hợp với tính cách nhỏ bé, khiêm hạ với tất cả những ai đã một lần được gặp gỡ, tiếp xúc với Cha giáo Giuse.
Một chút nhìn lại cuộc đời của Cha giáo Giuse, ai cũng ngạc nhiên tại sao Chúa lại chọn Cha giáo trong sứ vụ linh mục ở độ tuổi 24. 24 tuổi, phải nói là chưa đủ “kinh nghiệm” để hoàn thành sứ vụ lớn lao mà Thiên Chúa trao ban. Thế nhưng, dưới con mắt người đời thì khác và trong con mắt Thiên Chúa lại là khác. Thiên Chúa vẫn làm những việc mà con người không thể nào hiểu được.
Nếu chịu khó lật lại lịch sử của Nhà Dòng, làm sao có thể xóa nhòa được hình ảnh của một vị Giám Tỉnh phải gánh vác “giang sơn” của Nhà Dòng suốt những năm tháng dài khó khăn. Thật sự, đó cũng là điều mà nhiều người không hiểu nổi nhưng với Thiên Chúa, đó là Thánh ý của Ngài.
Những lúc khó khăn ấy, Ngài còn phải chèn vai gánh cái gánh của Học Viện. Thời của Ngài đâu có giản đơn như thời bây giờ, ấy vậy mà mọi chuyện cũng qua đi. Chuyện qua đi không phải là thời gian ngắn nhưng dài dăng dẵng suốt 31 năm cộng thêm 6 tháng ! Ở cái cương vị Giám Đốc học Viện trong thời gian dài như thế thì chỉ có Thiên Chúa mới hiểu chứ làm gì con người có thể hiểu. Quả là một dấu ấn lịch sử mà Thiên Chúa đã vẽ trên cuộc đời khiêm hạ của Cha giáo Giuse.
Đã có lúc người ta tưởng chừng Cha giáo Giuse được mời gọi lên sứ vụ “cao hơn” hơn nhưng Thiên Chúa thì khác. Thiên Chúa vốn dĩ biết Ngài sống trong âm thầm khiêm hạ nên Thiên Chúa vẫn tiếp tục dùng Ngài trong sứ vụ khiêm hạ trong Dòng Thánh.
Sau những ngày làm việc mệt nhọc, lẽ ra Cha giáo nghỉ ngơi để hưởng những ngày tuổi già thư thái nhưng không, Cha giáo vẫn dành thời gian, sức khỏe, trí óc mà Thiên Chúa trao ban để giúp cho Nhà Dòng, giúp cho Giáo Hội với hết khả năng còn lại của mình.
Hàng tuần, Cha giáo vẫn tề tựu với nhóm Phiên Dịch các giờ Kinh ở đường Phạm Ngọc Thạch.
Hàng tuần, Cha giáo vẫn dành giờ để truyền “lửa” cho thế hệ trẻ với môn Nhập Môn Thánh Kinh, Tin mừng theo Thánh Máccô.
Hàng tuần, Cha giáo vẫn thu xếp giờ để hiện diện trong giờ Suy Tôn Lời Chúa trước Thánh Thể ở Đền Mẹ Hằng Cứu Giúp.
Đôi chân có mệt đi một tí, đôi mắt có mỏi đi một tí nhưng Cha giáo Giuse vẫn dong duỗi trên con đường “làm chứng cho Ngài trong cuộc đời này”.
Trong 50 sứ vụ linh mục, ắt hẳn Cha giáo cũng đã có những lúc chưa tròn sứ vụ như lòng Chúa cũng như lòng người mong muốn do giới hạn của con người. Làm sao mà làm vừa lòng hết được bấy nhiêu con người mình cùng chung sống. Biết mình mong manh, nhỏ bé nên ngay cái cách sống của Ngài đã thể hiện rõ nét tâm tình ấy của Ngài.
Thời chập chững bước vào nhà dòng để tìm hiểu ơn gọi, lúc ấy làm gì biết Cha giám đốc Giuse là ai ? Ngộ một cái là đi đối diện với Ngài thì Ngài đều nép mình qua một bên để nhường cho người đối diện cho dẫu đó là một chú tiểu mới vào Dòng. Ngạc nhiên ấy đã gây thắc mắc cho bao nhiêu người trong đó có kẻ mọn này, tìm hiểu mới biết được tính cách “cụ” là như vậy. Cụ luôn sống tế nhị và nhẹ nhàng hết sức có thể.
Lần nọ, cụ bị đau khá nặng, mỗi lần ho, cụ không dám ho lớn tiếng sợ làm phiền cha ở phòng cạnh bên đến độ vị Bề trên Cộng đoàn nói với kẻ hèn mọn này : “Sao mà cụ tế nhị quá !” Thế đấy ! Cha giáo đáng kính xưa tế nhị thế nào thì nay cũng tế nhị như vậy.
Ai nào đó đã nhờ Cha giáo Giuse hướng dẫn Luận Văn Tốt Nghiệp sẽ cảm nhận được tình thương của một người cha, một người thầy hơn là người hướng dẫn thường tình. Ban đầu, thụ nhân có vẻ hơi khó chịu nơi cách chỉnh sửa của Cha giáo nhưng dần dần sẽ nhận ra tấm lòng nhân hậu nơi Cha giáo.
Một lần nọ, được Ngài mời chia sẻ lời Chúa trong Thánh Lễ Ngài dâng, biết Ngài cẩn thận từng chữ, từng lời nên kẻ hèn mọn này đưa bài cho Ngài duyệt trước. Khi nhận lại bài giảng, nhìn trang giấy chữ đen nay được đồ lên nhiều chữ đỏ ! Đọc đi đọc lại sẽ thấy được sự tỉ mỉ, tính cẩn thận nơi cụ già thân yêu.
Lần nọ, cũng thắc mắc với những “dư luận” này nọ nhưng thắc mắc ấy kẻ mọn này thanh thản khi nhận được câu trả lời tự thâm tâm của Cha : “Cha nói với Th. Ai nghĩ gì nghĩ, ai nói gì nói, miễn sao Cha làm đúng với lương tâm của Cha thôi”.
Thế đấy ! Làm sao mà hoàn hảo được ? Làm sao mà vừa lòng được tất cả mọi người ? Có những lúc này lúc kia sóng gió của cuộc đời nhưng Cha giáo Giuse vẫn giữ cho lòng mình được thanh thản, chẳng bao giờ thấy Ngài nói xấu và dèm pha chỉ trích ai.
Dù được ăn học tử tế, dù được đào tạo một cách khoa bảng và phải nói là có “thế giá” trong Dòng Thánh nhưng Cha giáo Giuse vẫn mặc lấy tâm tình khiêm hạ. Hình như chưa bao giờ thấy Ngài nặng lời với một ai.
Nếu chỉ nhìn phớt qua chắc có lẽ ít ai biết được con người nhỏ bé ấy đã một thời chèo chống Tỉnh Dòng qua những phong ba bão táp của cuộc đời. Nếu chỉ nhìn phớt qua sẽ không nhận ra tấm lòng nhỏ bé khiêm hạ ấy đã dành ra gần ba mươi sáu năm trời để đóng góp vào công cuộc đào tạo thế hệ trẻ.
Ngay cái bữa tiệc trưa hôm nay mừng Cha giáo ở giáo điểm nhỏ bé này cũng thể hiện được tấm lòng khiêm hạ của Ngài. Hiện diện với Ngài hôm nay chỉ với một nữ tu con thiêng liêng cùng với vài người con thiêng liêng của Ngài. Ngài không muốn làm hoành tráng, Ngài không muốn làm đình đám dẫu rằng con cái đều mong muốn như vậy.
Với sứ vụ đồng hành với sinh viên Học Viện suốt hơn ba chục năm trường, Cha giáo Giuse đã gợi lên cho anh em con đường đến với người nghèo như Thầy Chí Thánh Giêsu. Hơn ba chục năm, Cha là người vạch đường còn hôm nay Cha là người “xuống đường”. Cha đã rời cái đô thị phồn hoa tráng lệ để đến với người nghèo vùng biển mặn này. Không phải chỉ mới hôm nay Cha Giuse mới xuống nhưng mới đây, Ngài cũng đã cùng với Loan và con cái Ngài chia sẻ hơn chục chiếc xe đạp cho các em học sinh nghèo giáo điểm Đồng Hòa (Cần Giờ). Chắc có lẽ càng về già, tình thương của Ngài lại càng tuôn đổ về vùng đất nghèo ngập mặn này.
“Đẹp thay bước chân sứ giả loan báo Tin Mừng !”
Vâng ! 50 năm hồng phúc đã tuôn đổ xuống trên Cha giáo đáng kính Giuse. Cha Giáo đã không khư khư giữ hồng phúc ấy cho riêng mình mà Cha giáo đã san sẻ cho những người thấp kém một cách hết sức hiện thực như buổi gặp gỡ, chia sẻ cho các em khuyết tật ở mái ấm Thanh Tâm này.
Chắc Thiên Chúa – vị Cha giàu lòng thương xót – hiểu tâm tình của Cha giáo Giuse hơn ai hết và ắt hẳn Thiên Chúa vẫn tiếp tục ủ ấp Cha giáo trong vòng tay yêu thương của Ngài. Và qua tấm lòng yêu thương của Cha giáo Giuse, nhiều và nhiều người được cảm nếm tình thương bao la nơi vị Thiên Chúa giàu lòng từ bi và nhân hậu gửi đến cho mình.
Xin Chúa tiếp tục gìn giữ Cha giáo Giuse trong chặng đường còn lại của cuộc lữ hành trần gian để Ngài tiếp tục “loan tin mừng cho người mọi nơi” như Chúa đã mời gọi Cha giáo từ thuở ban đầu.
Anmai, C.Ss.R