Trần Mỹ Duyệt
Trong một cuộc
hội thảo về hôn nhân gia đình, một câu hỏi đã được nêu lên: “Em có người chồng rất thương yêu
vợ và lo lắng cho gia đình, nhưng anh ấy có thói là thích cái gì là tự đi làm
mà không bàn hỏi với em một vấn đề gì hết, và em là người sau cùng biết chuyện
ấy khi nó đã xảy ra bất luận tốt hay xấu. Trong những trường hợp như như vậy
nếu em hỏi tại sao anh không bàn với em, thì anh ta bực tức, nóng giận và bỏ đi
không thèm nghe phân tích đúng hay sai. Vậy em phải làm gì đối với
chồng của em?”
Nếu là người
được hỏi, bạn nghĩ thế nào? Và bạn sẽ trả lời ra sao với người vợ về câu hỏi
như thế?
Đời sống vợ
chồng cãi vã, hiểu lầm và bất đồng nhau là chuyện thường xảy ra. Cãi vã, hiểu
lầm, bất hòa để tìm ra tiếng nói chung, để hiểu và yêu nhau hơn. Tìm kiếm được
sự hòa hợp, ăn ý giữa hai cá thể nam nữ, giữa hai tâm tính và cách cư xử đòi
hỏi người vợ cũng như chồng phải quan tâm, chấp nhận khác biệt để xích lại gần
nhau. Trong lời thề hôn phối, trước khi trở thành vợ chồng, cả hai đã thề hứa
“yêu thương và tôn trọng nhau cho đến mãn đời”. Yêu thương và tôn trọng là hai
yếu tố cốt lõi làm nên ý nghĩa hôn nhân.
Sự tôn trọng
trong hôn nhân được diễn tả qua việc trao đổi, chia sẻ, và cùng nhau đóng góp
cho sự thăng hoa và hạnh phúc của gia đình. Thất bại hay thành công của chồng
là thất bại hay thành công của vợ. Vui vẻ, hạnh phúc của vợ cũng là vui vẻ,
hạnh phúc của chồng. Trong hôn nhân không có thứ hạnh phúc hay thành công một
mình. Do đó, bàn hỏi nhau, chia sẻ với nhau, và cùng góp ý cho nhau là một
trong những yếu tố giúp cho đời sống hài hòa, vui vẻ và hạnh phúc giữa hai vợ
chồng.
Trường hợp của
cặp vợ chồng trên cũng không ngoại lệ. Vậy trước khi nêu lên một vài ý kiến,
chúng ta cũng cần tìm hiểu xem đâu là nguyên nhân, và làm thế nào để “người
chồng rất thương yêu vợ và lo lắng cho gia đình,” lại “bực tức, nóng giận và bỏ
đi không thèm nghe phân tích đúng hay sai” mỗi khi người vợ nêu lên những vấn
đề.
NGUYÊN NHÂN
1-Cá tính
của chồng:
Có thể cách
hành xử của người chồng đến từ lối suy nghĩ của người có cá tính mạnh mẽ, cũng
có thể là người có chút gia trưởng. Anh ta sợ sẽ mang tiếng mình dốt, mình kém,
hoặc thiếu hiểu biết hơn vợ! Do tính tự ái và cái tôi quá lớn, anh coi mặt mũi
là một vấn đề quan trọng, và vì vậy tránh né mọi ý kiến, đóng góp của người vợ.
2-Tính ghen
tương của vợ:
Cũng có thể đấy
chỉ là những quyết định, những việc làm nhỏ mọn cần làm mà người vợ vì ghen
tương, vì muốn dành quyền kiểm soát nên đã cho đó là lớn lao rồi tự mình khó
chịu với mình cũng như với chồng? Điều này dễ hiểu vì nó thuộc tâm lý phụ nữ
luôn nhìn vấn đề cái gì cũng là quan trọng.
3-Bất đồng
trong lối giải quyết:
Và cũng có thể
là trước đây khi người chồng bàn với vợ chuyện gì thì người vợ cứ bàn rùn, bàn
ra, ngăn cản, hoặc muốn chồng theo ý mình. Những ý kiến tiêu cực, thái độ bất
hợp tác, thiếu thông cảm và chia sẻ là những lý do làm cho người chồng cảm thấy
không được lắng nghe, ngoài ra còn gây thêm phiền phức.
GÓP Ý:
Sợ mất mặt hoặc
mang tiếng thua kém vợ không phải là lý do để người chồng tự quyết những vấn đề
trong gia đình. Tâm lý tự ty hoặc tự tôn này luôn là động lực chia rẽ và đưa
đến những phản ứng bất hòa, mâu thuẫn. “Hai cái đầu bao giờ cũng hơn một cái
đầu.” Do đó, việc bàn hỏi, chia sẻ là việc nên làm và cần làm. Trong tương quan
hỗ tương, giả sử nếu những kết quả xảy ra không được như ý, ít nhất người chồng
cũng không phải lãnh trách nhiệm một mình.
Ngoài ra tâm lý
muốn kiểm soát, muốn trở thành người có tiếng nói trong gia đình cũng là một
nguyên nhân. Vì ghen tương, vì muốn kiểm soát chồng nên mọi chuyện lớn nhỏ
chồng làm người vợ đều muốn biết, muốn điều khiển theo ý mình. Điều này dẫn đến
sự thiếu tôn trọng, thiếu tin tưởng chồng, và cũng không đủ tin tưởng mình. Do
sống trong tâm lý ngờ vực, người vợ thường hay gây sự cãi vã, tranh chấp những
chuyện dù nhỏ mọn với chồng.
Và sau cùng
trong những tranh chấp, bất đồng ý kiến giữa vợ chồng đưa đến cả hai không có
tiếng nói chung. Thay vì lắng nghe, góp ý lại la làng la xóm, nói năng lung
tung gây mất hòa khí. Đó có thể là lý do: “Những lúc như vậy con hỏi tại sao
anh không bàn với em, thì anh ấy nóng giận và bỏ đi không thèm nghe con phân tích
đúng hay sai.” Người vợ trong hoàn cảnh này cần phải tự hỏi mình, là tại sao
mỗi khi mình có ý muốn bàn, muốn trao đổi với chồng mà lại khiến chồng phải
“nóng giận lên, bỏ đi và không muốn nghe phân tích đúng sai?”
“Nói ngọt nó
lọt vào xương”, và “Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng
nhau.” Kinh nghiệm cha ông đã dạy. Không lẽ gì một người vợ nói năng từ tốn,
nhẹ nhàng, lựa lời, lựa lúc, và nhất là có thái độ tôn trọng mà lại bị chồng
nóng giận bỏ đi?
Nếu vậy có thể
nói tình trạng bất hòa, bất đồng của câu hỏi trên đến từ suy nghĩ không đồng
nhất, và sự thiếu hiểu biết của hai người. Và trong trường hợp này, cái mà
người vợ cần phải sửa, đó là: Biết lắng nghe, góp ý và khuyến khích chồng một
cách khách quan, tích cực; nhất là biết tôn trọng ý kiến và quyền quyết định
của chồng. “Sau lưng người đàn ông thành công, luôn có bóng dáng người đàn bà
biết lắng nghe và chia sẻ”. Có được người chồng “rất thương yêu vợ và lo lắng
cho gia đình”, mà lại không biết trân quí, sợ mất đi sẽ khó tìm.
Ca dao Việt Nam
cũng có câu: “Thuận vợ thuận chồng tát Biển Đông cũng cạn”. Biển Đông là biển
của nước ta mà bọn Trung Cộng đang tranh dành, xâm lấn. Nếu được thì các cặp vợ
chồng thay vì tranh cãi, bất hòa hãy tìm cách sống thuận thảo, rủ nhau quyết tâm
tát sạch để bọn chúng khỏi mang tàu, thuyền sang chiếm lấn và làm hại dân ta.