.:: Cong Giao Viet Nam ::.


Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
  Tủ Sách - Chủ Đề
  Suy Tư - Chiêm Niệm
  Văn Hóa - Xã Hội
  Y Tế - Giáo Dục
Mục Lục

Lời Nói đầu

Chương I: Tình Yêu Là Kiên Nhẫn

Chương II: Tình Yêu là Phục Vụ

Chương III: Tình Yêu không ghen tương

Chương IV: Tình Yêu Không Khoe Khoang

Chương V: Tình Yêu không kiêu căng

Chương VI: Tình Yêu không khiếm nhã

Chương VII: Tình Yêu không tìm tư lợi

Chương VIII: Tình Yêu không nóng giận

Chương IX: Tình Yêu không nghĩ điều xấu

Chương X: Tình Yêu không vui mừng trước bất công

Chương XI: Tình Yêu hân hoan vì chân lý

Chương XII: Tình Yêu tha thứ tất cả và luôn tin tưởng

Chương XIII: Tình Yêu luôn hy vọng và chịu đựng tất cả

Nối kết
Văn Hóa - Văn Học
Tâm Linh - Tôn Giáo
Truyền Thông - Công Giáo
Mười Ba Nét Mặt Tình Yêu
Tác giả: Lm. Trần Minh Huy, pss
Nguyên tác: Dominique AUZENET
CHƯƠNG XII: TÌNH YÊU THA THỨ TẤT CẢ VÀ LUÔN TIN TƯỞNG

Bây giờ chúng ta đã tới cuối bài ca Đức Ái mà thánh Phaolô kết luận bằng bốn khẳng định : tình yêu tha thứ tất cả, tình yêu tin tưởng tất cả, tình yêu hy vọng tất cả, tình yêu chịu đựng tất cả. Chúng ta nhận thấy các khẳng định nầy liên kết với nhau bởi cùng một chữ tất cả, mà chúng ta có thể hiểu trong nghĩa trạng từ là trong tất cả mọi cảnh ngộ, là luôn luôn...

Và trong bốn khẳng định nầy, thánh Phaolô nhấn mạnh rằng tình yêu đến làm sống động từ bên trong đức tin và niềm hy vọng. Vậy chúng ta có thể gộp các khẳng định nầy thành từng đôi :

- Tình yêu tha thứ tất cả và luôn luôn tin tưởng,

- Tình yêu luôn hy vọng và chịu đựng tất cả.

Sự giải thoát do đức ái thực hiện cho phép đưa đức tin và niềm hy vọng vào họat động. Đức tin vào Thiên Chúa và lòng tin tưởng vào tha nhân, Hy vọng nơi Thiên Chúa và tha nhân là những công trình chính yếu của đức ái. Tình yêu phát sinh "tha thứ  và trung tín" trong các hành động hướng về tha nhân : tha thứ  và vẫn trung thành dù việc gì xảy đến đi nữa.

Trước tiên, chúng ta hãy đề cập đến sự tha thứ, được phát sinh từ lòng tin tưởng và nuôi dưỡng lòng tin tưởng.

1. Tình yêu tha thứ :

Trong Phúc Âm theo thánh Luca, khi Chúa Giêsu công khai tỏ mình ra là Đấng Thiên Sai, Ngài bắt đầu từ Nazareth. Chính là trong một buổi phụng tự ở hội đường, lúc Chúa Giêsu đọc một đoạn sách tiên tri Isaia :

"Thánh Thần ngự xuống trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, sai tôi đi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa... Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người" (Lc 4,16-22).

Chúa Giêsu đến loan báo tình yêu, sự từ tâm, lòng tốt, lòng nhân hậu, ân sủng của Thiên Chúa... như thánh Gioan đã viết trong lời tựa Phúc Âm của ngài :

"Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn nầy đến ơn khác" (Jn 1,16).

Với cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá, chúng ta được ân huệ tha thứ của Thiên Chúa :

"Ngài đã xóa bỏ văn tự nợ của chúng ta. Ngài đã xóa bỏ nó bằng cách đóng đinh nó vào thập giá"[1]

Ơn tha thứ nầy đều như nhau cho tất cả mọi người, vì tất cả chúng ta đều là người có tội. Chúng ta còn phải đón nhận ơn tha thứ nầy với lòng biết ơn, ý thức rằng chúng ta cần đến ơn tha thứ đó. Đó là điều đã khiến Chúa Giêsu nói với ông biệt phái Simon, vì ông đã nhìn quàng xiên người đàn bà có tội công khai đến tỏ lòng biết ơn đối với Chúa Giêsu :

"Một chủ nợ kia có hai con nợ, một người nợ năm trăm quan tiền, một người nợ năm chục. Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy ai trong hai người đó mếân chủ nợ hơn ? Ông Simon đáp : tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn. Chúa Giêsu bảo : Ông xét đúng lắm" (Lc 7, 41-43).

Chúng ta bị mắc nợ không thể cứu chữa đối với tình yêu của Thiên Chúa, chúng ta luôn luôn ở bên nầy những gì mà Ngài chờ đợi ở chúng ta, nên ít nhiều chi chúng ta đều cần được tha thứ...

Chúa Giêsu ban ơn nầy cho những ai mở lòng ra. Ngài cũng loan báo ân huệ ấy xuyên qua các dụ ngôn làm hoang mang cả những hào phóng phong phú nhất của chúng ta. Chúng ta hãy nhớ lại dụ ngôn hai người con và sự đón tiếp người cha dành cho đứa con trở về nhà sau khi đã phung phí hết phần gia tài của nó trong một cuộc sống trụy lạc :

"Lúc anh ta còn ở đàng xa, người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương chạy ra ôm lấy và âu yếm hôn anh ta. Bấy giờ người con mới nói rằng : Thưa cha, con đã đắc tội với Trời và với cha, con chẳng đáng được gọi là con cha nữa... Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ : Mau mang áo đẹp nhất ra đây mà mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay cậu, xỏ dép vào chân cậu, rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng, vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy" (Lc 15, 20-24).

"Tình yêu ban tặng tất cả và thổ lộ tâm tình. Nhưng chúng ta thường chỉ cho đi sau khi được giải thoát, chúng ta do dự hy sinh những lợi ích tạm thời cũng như thiêng liêng. Đó không phải là tình yêu. Tình yêu là mù quáng, là một dòng suối chẳng để lại gì trên đường nó đi qua !"[1]

2. Tình yêu phủ lấp mọi lầm lỗi.

Động từ "phủ lấp" mà thánh Phaolô dùng trong bài ca đức ái nầy có nghĩa là tình yêu đặt một mái che trên tội lỗi, cả đến như nhốt tội lỗi trong một nấm mồ... Đó là lý do khiến một số người dịch là tình yêu phủ lấp mọi sự hoặc tình yêu che giấu mọi sự... Để tránh mọi hàm nghĩa khiến người ta nghĩ rằng bác ái đòi phải làm cho mình nên đồng lõa với sự dữ, tôi thích lối dịch nầy hơn : tình yêu tha thứ tất cả.

Chúa Giêsu vạch rõ cho chúng ta tấm lòng của Chúa Cha : ân sủng và lòng nhân hậu vượt quá mọi mức độ... Vì vậy chúng ta không được tự biến thành những phán quan tôn giáo pháp đình đối với những người chung quanh, bằng cách duy trì một chút ngờ vực ... ("Điều đó chẳng làm tôi ngạc nhiên về nó..."). Tình yêu là kín đáo, thánh Phaolô viết  như vậy trong bài ca đức ái. Và điều đó cũng có giá trị đối với tội lỗi, những sai sót, những bất công, những lỗi lầm của tha nhân đối với chúng ta. Chúng ta hãy tìm lấy Tình Yêu mà che lấp chúng đi.

Thánh Phêrô viết : "Anh em hãy hết tình yêu thương nhau, vì lòng yêu thương che phủ muôn vàn tội lỗi" ( I Pet 4,8), khi trích dẫn sách Châm ngôn : "Ghen ghét sinh cãi vã, tình yêu khỏa lấp mọi lỗi lầm" (Cn 10, 12). Sự khoan dung nầy của tình yêu góp phần vào cái nhìn tái tạo mà Thiên Chúa mang lại cho mỗi người chúng ta. Thiên Chúa là Cha và coi chúng ta là con cái của Ngài. Chúa không nhìn thấy trước hết các lỗi lầm của chúng ta đối với Ngài. Sự khoan dung của tình yêu cũng là một đòi hỏi thanh tẩy : cái mà chúng ta phải bận tâm và làm nên đối tượng những chia sẻ của chúng ta, chính là điều thiện chứ không phải là điều dữ. Chúng ta đừng làm cho mình trở thành những phát ngôn viên của sự dữ... Chúng ta đừng đến nhà người khác để vạch trần ra những lầm lỗi mà chúng ta là nạn nhân. Chúng ta hãy che lấp chúng đi. Dĩ nhiên tìm cho mình được xót thương là cái rất là con người. Nhưng sau đó, chính chúng ta sẽ liều mình bị rối rắm vì đã tỏ lộ chúng ra.

"Khi nhớ rằng "bác ái che lấp muôn vàn tội lỗi", tôi kín múc nơi kho phong phú nầy mà Chúa Giêsu mở ra trước mặt tôi"[1].

"Yêu sách nầy của đức ái liên quan đến cả việc nhớ đến điều dữ mà chúng ta liều mình bảo lưu và nhắc đi nhắc lại mãi. Thánh François de Paule, ẩn sĩ người Ý, sáng lập Dòng Hèn Mọn, chết năm 1507 ở Plessis-les-Tours, đã viết : "Anh em hãy tha thứ lẫn cho nhau để sau đó không còn nhớ đến lỗi lầm của anh em nữa. Giữ lại ký ức về điều xấu chính là một lầm lỗi, chính là kiệt tác của giận dữ, là duy trì điều tội, là thù hận công chính... Đó là một mũi tên rĩ sét, là độc dược của tâm hồn, là sự băng hoại nhân đức, là con sâu gậm nhấm tinh thần, là xáo trộn việc cầu nguyện, là sự hủy bỏ những lời kêu xin dâng lên Thiên Chúa, là sự đánh mất đức ái, là sự bất chính luôn tỉnh thức, là tội lỗi luôn có mặt và là cái chết rình rập mỗi ngày"[1]

"Nếu các bạn biết được những gì tôi cảm nhận ! Tôi cũng không bao giờ hiểu được với tình yêu dường bao mà Chúa Giêsu đã đón nhận chúng ta khi chúng ta xin lỗi Ngài sau một lầm lỗi ! Nếu tôi, vốn là một tạo vật nhỏ bé nghèo hèn của Ngài, mà đã cảm nhận bao nhiêu dịu dàng đối với các bạn lúc các bạn đến với tôi, thì cái gì phải xảy ra trong trái tim của Thiên Chúa nhân lành khi chúng ta trở về với Ngài ! Vâng, chắc chắn Ngài hành động còn nhanh hơn nữa điều tôi vừa làm : Ngài sẽ quên đi tất cả mọi điều bất chính của chúng ta để không bao giờ còn nhớ đến chúng nữa... Ngài sẽ làm hơn thế nữa : Ngài sẽ yêu thương chúng ta còn hơn cả trước khi chúng ta phạm lỗi !"[1]

3. Tình yêu mở ra một tương lai :

Trực giác của thánh nữ Têrêsa thật tuyệt vời :

"Chúa sẽ làm hơn thế nữa : Ngài sẽ yêu thương chúng ta còn hơn cả trước khi chúng ta phạm lỗi !"

Tình yêu không ngừng tái tạo lại cái mà Sự Dữ lôi kéo về phía hư vô... Chỉ có tình yêu kéo sự lành ra từ sự dữ... Do đó, tình yêu không bao giờ đóng lại, nhưng ngược lại, tình yêu mở ra một tương lai. Chỉ cần nhìn ngắm Chúa Giêsu, vốn là Tình yêu làm người, để nắm bắt được cách sâu xa tính năng động của Thánh Thần hằng linh họat cái nhìn của chúng ta về tha nhân.

Đây là ba trong số nhiều thí dụ khác :

* Sau việc hóa bánh ra nhiều, là "dấu hiệu" hùng hồn chỉ rõ Đấng Thiên Sai cho những ai có tâm hồn rộng mở, Chúa Giêsu đổi hướng tình hình. Thánh Gioan viết : "Chúa Giêsu biết dân chúng sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, Người liền lánh mặt đi lên núi một mình" (Jn 6,15). Và Matthêu thì viết : "Chúa Giêsu bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng" (Mt 14,22). Có lẽ các môn đệ thất vọng dường nào trước sự quyết định đó của Thầy mình : một cơ hội tốt như thế bị bỏ qua ! Và giờ đây họ ở trên biển hồ chống chọi với gió ngược... Không gì tiến xa hơn được... Ngõ cụt... Và chính giữa lòng sự thanh tẩy đức tin nầy, cũng như Ngài sẽ làm cho các môn đệ trên đường Ê-mau, Chúa Giêsu đi trên mặt nước đến với các ông : "Hãy vững lòng, chính Thầy đây, đừng sợ". Chúng ta biết rõ những gì tiếp theo : Phêrô bước đi trên nước... biển lặng... Điều mà Chúa Giêsu chờ đợi, chính là phó thác trọn vẹn cho tình yêu Ngài, một đức tin mãnh liệt (mà Phêrô đã thiếu) đến đỗi Ngài có thể mở ra một tương lai được Ý Cha chiếu sáng và không bị tối tăm bởi những ảo ảnh của những khát vọng nhân thế.

* Khi bị đặt trước người đàn bà ngoại tình, Chúa Giêsu đã tháo cởi nỗi kìm kẹp mà những kẻ tố cáo đã cột buộc bà : khai trừ khỏi cộng đồng vì tội công khai. "Không ai kết án chị cả ư ?... Thầy cũng không, Thầy không kết án chị. Chị hãy đi và từ nay đừng phạm tội nữa" (Jn 8,10-11). Tình yêu trả lại tự do, không phải để trở lại với tội lỗi, nhưng để thoát khỏi ách nô lệ của tội lỗi... Tương lai của người đàn bà nầy được trao phó cho sự tự do hoàn toàn mới mẻ của bà...

* Trong buổi chiều Thứ Năm Thánh, Chúa Giêsu loan báo cho các môn đệ của Ngài rằng Ngài sắp bị một người trong họ phản bội và trao nộp. Ngài kín đáo trả lời cho Gioan hỏi Ngài : "Chính là kẻ Thầy sắp chấm miếng bánh và trao cho" (Jn 13,26). Theo tập tục của người Đông phương, gắp thức ăn cho một khách mời là một dấu ân cần. Một cử chỉ tuyệt vời ! Đó không phải là để nhắc nhở cho Giuđa lần cuối cùng rằng y luôn luôn được thương yêu và y cần phải mở lòng mình ra với tình yêu đó hầu có thể từ bỏ dự tính của y chăng ? Thảm hại thay Giuđa đóng lòng mình lại cho tình yêu, y không lấy tình yêu đáp trả tình yêu, không lấy lòng tín nhiệm đáp trả lại lòng tín nhiệm, và sự khước từ nầy dứt khoát phó nộp y cho Quỷ Dữ : "Nhận miếng bánh xong, Xa-tan liền nhập vào y" (Jn 13,27)...

4. Tình yêu luôn luôn tin tưởng :

"Cho dù tôi có thể phạm mọi thứ tội ác, tôi vẫn luôn tin tưởng. Tôi nghĩ rằng cả đống vô số xúc phạm đó cũng chỉ như một giọt nước ném vào một lò lửa cháy bừng"[1]

Têrêsa dẫn chúng ta đến lòng Chúa. Thiên Chúa luôn luôn tín nhiệm chúng ta và Ngài tiếp tục yêu thương chúng ta. Chỉ có sự thiếu tín nhiệm về phía chúng ta có thể giới hạn hậu quả của tình yêu Ngài trong cuộc đời chúng ta :

"Cái xúc phạm Chúa Giêsu, cái làm cho lòng Ngài bị thương tổn, chính là sự thiếu tín nhiệm"[1]

Nguyện xin Chúa Thánh Thần giải thoát chúng ta khỏi mọi sợ hãi đối với Chúa ngõ hầu chúng ta được sống trọn vẹn trong tình phụ tử của Ngài : 

"Trong tình yêu không có sợ hãi; trái lại, tình yêu trọn hảo san bằng sợ hãi, vì sợ hãi bao hàm một án phạt, và kẻ sợ hãi không đến được với sự trọn hảo của tình yêu" (1 Jn 4,18).

Khi dừng lại vì những tiếng kêu của người mù Bartimê ăn xin ở cửa thành Giêricô, Chúa Giêsu xin : "Hãy gọi anh ta". Người ta gọi người mù và bảo anh ta: "Hãy tin tưởng, đứng dậy đi, Ngài gọi anh" (Mc 10,48-49). Tình yêu lên tiếng gọi. Tình yêu ăn xin lòng tín nhiệm để mở ra tính năng động giải phóng mãnh liệt: anh hãy đứng dậy đi.

"Bạn hãy giữ vững lòng tín nhiệm của bạn. Thiên Chúa nhân lành không thể nào không đáp lại, bởi vì Ngài luôn luôn đo lường các ân huệ của Ngài theo lòng tín nhiệm của chúng ta"[1]

Nếu chúng ta cầu xin Chúa Thánh Thần ơn được nhìn thấy sự bao la của tình yêu và lòng tín nhiệm của Thiên Chúa đối với mỗi con cái Ngài, thì đến lượt mình, chúng ta có thể thông truyền chúng cho những người chung quanh bằng các hành động của chúng ta. Quả đó là ý nghĩa những lời của Chúa Giêsu nói ở trên Núi :

"Còn Thầy, Thầy bảo anh em : hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em. Như vậy anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Đấng ngự trên trời, vì Người cho mặt trời của Người mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính. Vì nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình thì anh em nào có công chi đáng thưởng ?" (Mt 5,44-46). 

Tình yêu tha thứ tất cả, tình yêu luôn luôn tín nhiệm...

 

Suy niệm để lần hạt Mân Côi

1. Tình yêu tha thứ tất cả và luôn luôn tin tưởng. "Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha đã ban cho Người, là Con Một đầy ân sủng và sự thật... Vâng, từ nguồn ân sủng của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn nầy đến ơn khác" (Jn 1,14.16). Chúng ta hãy cầu nguyện cho mọi cõi lòng biết mở ra với ân sủng, với tình yêu ngọt ngào của Thiên Chúa hằng đến với chúng ta, mà nếu không có tình yêu đó thì chẳng ai được cứu rỗi. Chúng ta hãy cầu nguyện cách riêng cho ông ... nầy, bà ... kia.

2. Tình yêu tha thứ tất cả và luôn luôn tin tưởng. "Anh em hãy hết tình yêu thương nhau, vì lòng yêu thương che phủ muôn vàn tội lỗi" (1 Pet 4,8). Chúng ta hãy cầu xin lòng bác ái không kết án, nhưng tha thứ và che lấp hết mọi lỗi lầm nầy... Nó là cội rẽ căn nguyên của bình an. Chúng ta hãy cầu xin lòng bác ái nầy cho gia đình chúng ta, cho cộng đòan chúng ta, cho nhóm làm việc của chúng ta...

3. Tình yêu tha thứ tất cả và luôn luôn tin tưởng. "Không ai kết án chị cả ư ?... Thầy cũng không, Thầy không kết án chị đâu. Chị hãy ra đi và từ nay đừng phạm tội nữa" (Jn 8,10-11). Chúa Giêsu tự do và mang lại tự do... Đó là một hoa trái của Thánh Thần. Tình yêu mở ra một tương lai... Chúng ta hãy cầu xin ơn tha thứ cho những xét đoán giam nhốt của chúng ta. Chúng ta hãy xin ơn làm cho những người chung quanh chúng ta được tự do, nhờ tình thương mà chúng ta chứng tỏ ra cho họ.

4. Tình yêu tha thứ tất cả và luôn luôn tin tưởng. "Một người trong các con sẽ nộp Thầy... Thưa Thầy, ai vậy ? Đó là kẻ mà Thầy sắp chấm miếng bánh trao cho" (Jn 13,21-26). Trong tập tục của người Đông phương, trao một miếng thức ăn cho khách mời là một dấu chứng tỏ lòng ân cần... Nếu Chúa Giêsu đã chứng tỏ lòng ân cần của Ngài với Giuđa cho đến cùng, thì chớ gì đừng bao giờ chúng ta làm cho người khác phải tuyệt vọng, nhất là những ai gần gũi với chúng ta. Chúng ta hãy cầu xin ơn có một tình yêu biết cho đi đến tận cùng.

 5. Tình yêu tha thứ tất cả và luôn luôn tin tưởng. "Anh hãy tin tưởng, đứng dậy đi, Ngài đang gọi anh" (Mc 10,48-49). Tình yêu lên tiếng gọi. Tình yêu ăn xin lòng tín nhiệm để giải tỏa tính năng động giải phóng mãnh liệt của mình : anh hãy đứng dậy. Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một thái độ tâm hồn luôn luôn là một lời mời gọi tin tưởng đối với tha nhân, ngõ hầu họ có thể lớn lên trong đời sống làm người và làm tín hữu của họ.

Tác giả Lm. Trần Minh Huy, pss (Nguyên tác: Dominique AUZENET)

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!