Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Anmai, C.Ss.R.
Bài Viết Của
Lm. Anmai, C.Ss.R.
NGHÈO!
BỒN PHẬN VÀ TRÁCH NHIỆM
Bề ngoài
TÌNH LIÊN ĐỚI!
TIỀN NHIỀU ĐỂ LÀM GÌ?
ĐỪNG KHINH KHI CHÚA
TA TÌM GÌ TRONG CUỘC SỐNG?
Sài Gòn: Hoa & Lệ
NHỮNG CUỘC TRỞ VỀ ĐẦY NƯỚC MẮT!
Phó tế Phêrô Nguyễn Thanh Phong: “ANH EM Ở LẠI LÀM LINH MỤC, MÌNH VỀ NHÀ CHA TRƯỚC NHÉ!”.
TỪ THIỆN ƠI! SAO CAY ĐẮNG QUÁ!
LẶNG VÀ ... LẮNG
Linh mục và lời mời gọi nên thánh
KẾ HOẠCH NHỎ : ĐÔI ĐIỀU SUY NGHĨ
ĐÂY LÀ CHIÊN THIÊN CHÚA
MỘT THOÁNG THĂM ĐỨC MẸ DÒNG SÔNG MÊKÔNG
THANH TẨY VÀ SỐNG THEO THÁNH Ý
CHUYỆN KHÓ NGHĨ
ÁNH SÁNG GIÊSU
MẸ THIÊN CHÚA - MẸ CHÚNG TA
BA NGỌN NẾN LUNG LINH
ÁNH SÁNG ĐÃ ĐẾN THẾ GIAN
CHỈ SỐ LÀM NHÓI LÒNG NGƯỜI !
MẠNH SỨC ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC NƯỚC TRỜI
NGƯỜI NGHÈO MÃI KHÓC
TINH TUYỀN
SỐNG TRONG LẮNG ĐỌNG ĐỂ GẶP CHÚA
ĐỨC MARIA SỐNG TÂM TÌNH MÙA VỌNG
TỈNH ĐỂ CHỜ
LÒNG BAO DUNG
GIÊSU - CÓ PHẢI LÀ VUA CỦA ĐỜI TA
NIỀM TIN VÀ LỜI ĐÁP
TỰ HỦY
MONG MANH QUÁ !
TIN VÀO ĐỜI SAU
TẬT THƯƠNG NGUYỀN
HAI ÁNH MẮT - MỘT TẤM LÒNG
HÃY GÓP PHẦN MÌNH
NÀY LÀ DÒNG DÕI NHỮNG NGƯỜI TÌM CHÚA
CHẾT KHÔNG ĐỢI TUỔI
KHIÊM HẠ ĐỂ CÓ MỘT CHỖ TRONG CUNG LÒNG THIÊN CHÚA

Chúa nhật XXII TN năm C

Hc 3, 17-18.20.28-29; Dt 12, 18-19.22-24a; Lc 14, 1.7-14

Chúa Giêsu trong hành trình đi rao giảng Tin Mừng, Ngài hay la cà chỗ này chỗ kia để rồi trong bất cứ hoàn cảnh nào Ngài cũng có thể gửi sứ điệp Tin Mừng.

Hôm nay, chúng ta thấy Chúa Giêsu đi vào nhà một ông thủ lãnh nhóm Pharisêu để chia sẻ với ông một bữa tiệc vào một ngày sabát. Chúa Giêsu, nhân cơ hội này để gửi những lời khuyên khôn ngoan về cách ứng xử trong các bữa tiệc khi Ngài nhận xét về các thực khách.

Chỗ ngồi trong các hội nghị, đám tiệc chứng tỏ định địa vị, vị trí của mỗi người. Là con người, lẽ dĩ nhiên là ai cũng mong mình vinh quang và danh tiếng hơn người khác. Chuyện hết sức thường tình là ai cũng muốn ở cao hơn người khác, trọng vọng hơn người khác, xa hơn người khác. Chuyện vui hôm nay đó là những người đồng bàn với Chúa Giêsu đã bộc lộ khuynh hướng ngồi chổ cao qua việc muốn có những chỗ nhất. Chỗ nhất là chỗ đầu bàn tiệc hoặc ở giữa bàn tiệc.

Và, chúng ta thấy Chúa Giêsu lại gợi một qui luật ứng xử khôn khéo, đó là: khi đi dự tiệc cứ chọn chỗ thấp, không phải do khiêm tốn, nhưng do tính toán, và cứ để cho chủ nhà bố trí chỗ cho khách mời để rồi sau đó đón nhận sự sắp xếp của gia chủ. Và như thế, ta sẽ khỏi xấu hổ khi bị chủ nhà mời ngồi lùi xuống mà nhường chỗ cho người đáng trọng hơn, hoặc sẽ được nở mặt nở mày khi được chủ nhà mời ngồi lên trên.

Giêsu đã gợi lên cách hành xử tế nhị. Chúa Giêsu dùng cách diễn đạt theo kiểu dụ ngôn nhằm cho chúng ta hiểu rằng cứ lo tìm chỗ và tìm danh dự thì thất bại; tốt nhất cứ để cho chủ nhà xếp chỗ ngồi cho chúng ta. Điều này đúng với loài người, theo những quy luật họ đang theo. Nhưng Chúa Giêsu nói thế để đưa chúng ta đến khẳng định: “Phàm ai tôn mình lên sẽ bị Thiên Chúa hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được Thiên Chúa tôn lên”. Chúng ta không thể không nghĩ tới dụ ngôn người Pharisêu và người thu thuế, với câu kết tương tự (Lc 18,14). Chúa Giêsu đã dạy họ về việc phục vụ khi các môn đệ cãi nhau về chỗ nhất. (22,24-27).

Trước mặt Thiên Chúa thì lại khác với trước mặt người đời. Danh dự, uy thế, cố gắng đánh bóng hào quang chẳng là gì cả. Đừng bận tâm những thứ hào nhoáng bên ngoài đó bởi vì đó chính là tính cách của những người ích kỷ, tự cho mình là hơn người khác.

Chúa Giêsu lưu ý một khía cạnh khác với chủ nhà và cả thực khách. Con người vốn dĩ chỉ chơi, chỉ thân với những người có cùng địa vị với mình còn những người nghèo hèn khốn khổ thì không có chỗ trong lòng của mình. Con người thường loại trừ những người nghèo hèn, cô thế cô thân. Lối sống, cách hành xử như thế này là một thứ tìm kiếm cái tôi, bao bọc cái tôi, tô vẻ cái bên ngoài. Chúa Giêsu dạy phải quan tâm, phải lo lắng đến những con người bị bỏ rơi hơn cả, không loại trừ ai.

Chúa Giêsu gợi lên hai khối bốn nhóm rõ ràng: “bạn bè, anh em, hay bà con, hoặc láng giềng giàu có” và “nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù”. Dưới con mắt của người đời, những người nghèo khó, đui mù chẳng mang lại lợi lộv gì và cũng chẳng làm tăng thêm uy tín xã hội của họ. Thế nhưng chính họ lại là những người phải được mời, chính họ là những người ta phải hiệp thông với, chính họ là những người phải được nhìn nhận là có giá trị và phẩm giá ngang hàng với chúng ta.

Chúa Giêsu phản đối chủ trương loại trừ và hành vi loại trừ những người thất thế. Ngài không ngăn cản việc ăn tiệc với bà con thân hữu. Khi nói “sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại”, Chúa Giêsu không hề muốn người ta bỏ kiểu tính toán trần thế, để nghĩ đến những lợi lộc trên trời; thật ra Ngài đề nghị chúng ta khi cư xử, thì nghĩ đến giai đoạn kết thúc, lúc mọi người sống lại, khi không còn các nhóm bị loại trừ nữa. Khi đó, những người nghèo và những người đau khổ vì thiếu thốn sẽ hoàn toàn bình đẳng với những người khác. Nếu bây giờ trên trần gian, chúng ta coi họ như những người kém giá trị và không muốn hiệp thông với họ, chúng ta đã tự loại mình khỏi sự hiệp thông được thể hiện khi người chết sống lại.

Cách nhìn của Thiên Chúa được kết nối giữa hai phần của trang Tin Mừng hôm nay (c. 11 và c. 14). Cái nhìn của Thiên Chúa nhắc nhớ cách nhìn của chúng ta. Chúa Giêsu không phân biệt đối xử, nên Ngài cũng chờ đợi con cái Ngài không phân biệt đối xử trong quan hệ với nhau. Là con cái của một Cha trên Trời, chúng ta được mời gọi  mỗi người phải sống với người khác, bất kể giàu ngèo, sang hèn, với trọn tình bác ái, được diễn tả cụ thể qua việc phục vụ lẫn nhau.  

Cách lối chọn chỗ nhất trong trang Tin Mừng hôm nay vẫn đang diễn ra trong đời sống hiện tại. Nhiều người vẫn nhắm lên cao và muốn cỡi lên đầu lên cổ kẻ khác. Không dễ để nhìn người khác, cách riêng là những người thân cận cũng có những quyền và giá trị như chúng ta. Thường thì chúng ta lại muốn rằng họ phải thấp kém hơn chúng ta.

Rất bình thường trong cuộc sống, chúng ta chỉ chắc chắn về giá trị và tầm quan trọng của mình khi chúng ta có thể từ trên cao nhìn xuống người khác và có thể lượng định họ như là kém giá trị hơn chúng ta. Có một căn hộ lớn ở Phú Mỹ Hưng, ở khu đô thị mới, có một xe hơi đẹp hàng hiệu, có một địa vị cao trọng trong công ty, vợ đẹp con khôn …, tất cả những điều này rất rốt nhưng chỉ tốt trong cõi tạm mà thôi.

Với Thiên Chúa, sự khao khát danh vọng, chức tước, uy quyền chẳng là gì cả. Là người mang danh kitô hữu, chúng ta đừng giành giật, đừng bỏ sức lực và thì giờ để đi tìm những thứ hão huyền mà ta sẽ mất vào ngày mai. Tất cả những việc ấy đều là bận tâm lo cho cái tối của mình, là một dạng ích kỷ. Chúng ta phải để cho Thiên Chúa phân phối các chỗ ngồi. Giá trị và tầm quan trọng của chúng ta hoàn toàn tùy thuộc Thiên Chúa, chứ không tùy thuộc tham vọng của chúng ta. Đức Maria đã hiểu như thế khi ca vang bài ca Maginificat : “Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường” (Lc 1,52).

Nhiều bài học Chúa dạy chúng ta chỗ này chỗ kia nhắc nhớ ta rằng việc phục vụ và quan tâm đến thiện ích của người khác phải chiếm chỗ của tham vọng và bận tâm đến tầm quan trọng của chính mình. Tất cả năng lực được vận dụng vào việc duy trì và gia tăng hào quang của mình phải nhường chỗ cho việc phục vụ người khác, trước nhan Thiên Chúa.

Một nhóm nào đó được nhìn nhận là các thành viên có phẩm giá ngang nhau. Như thế, họ có thể hiệp thông và trao đổi với nhau. Điều này được diễn tả ra qua những lần mời nhau ăn tiệc. Cái vòng tròn các thân hữu được giới hạn, tức là có việc loại trừ. Tuy nhiên, Đức Giêsu dạy một điều khôn ngoan: Sau này, khi sống lại, ra trước mặt Thiên Chúa, mọi người sẽ ngang nhau. Do đó, nếu giờ đây, chúng ta loại trừ kẻ khác, thì chúng ta đang đặt mình vào nguy cơ không thể chung sống với họ trong ngày kẻ chết sống lại.

Bất cứ lúc nào chúng ta cũng được mời gọi để nhìn lại mình rằng chúng ta đang sống như thế nào, chúng ta có đẩy người khác ra bên lề của lòng ta hay ta trân trọng họ.

Hãy khiêm tốn trước mặt Thiên Chúa để ta có được một chỗ không dám gọi là nhất nhưng cũng cao cao  trong cung lòng của Thiên Chúa. Chỗ cao cao đó trong cung lòng Thiên Chúa không ai có thể lấy mất được và chỗ cao đó là chỗ mà ta cần phải đi tìm, đi kiếm ngay trong thực tại của đời sống chúng ta.

 

Tác giả: Lm. Anmai, C.Ss.R.

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!