Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Anmai, C.Ss.R.
Bài Viết Của
Lm. Anmai, C.Ss.R.
CHA GIUSE NGUYỄN VĂN LỘC: MỘT ĐỜI SỐNG HIẾN DÂNG VÀ SỨ MỆNH THỪA SAI
TẠI SAO LẠI CÓ NĂM A, NĂM B, NĂM C? NĂM CHẴN VÀ NĂM LẺ KHÁC NHAU Ở CHỖ NÀO?
TẠI SAO MÙA VỌNG LẠI CÓ BỐN NGÀY CHÚA NHẬT?
NGHÈO!
BỒN PHẬN VÀ TRÁCH NHIỆM
Bề ngoài
TÌNH LIÊN ĐỚI!
TIỀN NHIỀU ĐỂ LÀM GÌ?
ĐỪNG KHINH KHI CHÚA
TA TÌM GÌ TRONG CUỘC SỐNG?
Sài Gòn: Hoa & Lệ
NHỮNG CUỘC TRỞ VỀ ĐẦY NƯỚC MẮT!
Phó tế Phêrô Nguyễn Thanh Phong: “ANH EM Ở LẠI LÀM LINH MỤC, MÌNH VỀ NHÀ CHA TRƯỚC NHÉ!”.
TỪ THIỆN ƠI! SAO CAY ĐẮNG QUÁ!
LẶNG VÀ ... LẮNG
Linh mục và lời mời gọi nên thánh
KẾ HOẠCH NHỎ : ĐÔI ĐIỀU SUY NGHĨ
ĐÂY LÀ CHIÊN THIÊN CHÚA
MỘT THOÁNG THĂM ĐỨC MẸ DÒNG SÔNG MÊKÔNG
THANH TẨY VÀ SỐNG THEO THÁNH Ý
CHUYỆN KHÓ NGHĨ
ÁNH SÁNG GIÊSU
MẸ THIÊN CHÚA - MẸ CHÚNG TA
BA NGỌN NẾN LUNG LINH
ÁNH SÁNG ĐÃ ĐẾN THẾ GIAN
CHỈ SỐ LÀM NHÓI LÒNG NGƯỜI !
MẠNH SỨC ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC NƯỚC TRỜI
NGƯỜI NGHÈO MÃI KHÓC
TINH TUYỀN
SỐNG TRONG LẮNG ĐỌNG ĐỂ GẶP CHÚA
ĐỨC MARIA SỐNG TÂM TÌNH MÙA VỌNG
TỈNH ĐỂ CHỜ
LÒNG BAO DUNG
GIÊSU - CÓ PHẢI LÀ VUA CỦA ĐỜI TA
NIỀM TIN VÀ LỜI ĐÁP
TỰ HỦY
MONG MANH QUÁ !
TIN VÀO ĐỜI SAU
TẬT THƯƠNG NGUYỀN
HAI ÁNH MẮT - MỘT TẤM LÒNG
NIỀM VUI MÙA QUÉT LÁ !

Thường thì người ta thích “ngồi mát ăn bát vàng” chứ chẳng ai thích lao động cực nhọc. Quét lá là công việc chẳng ai thích làm cả vì xem ra quét lá là công việc khá nhọc công chứ đâu phải muốn quét là quét. Quét cho cẩn thận, quét cho sạch cần phải có tính cần mẫn và tỉ mỉ, nếu không thì cũng như không, cũng đâu vào đấy. Quét lá mệt nhọc và cũng lắm công phu nên người ta dành cho người quét lá một cái tên “phu quét lá”.

Việc nào cũng có một giá trị, một niềm vui của nó. Trên đời này chẳng có cái nghề nào xấu cả. Chỉ có cái nghề làm biếng và ăn cắp mới là nghề xấu. Nghề quét rác, nghề hốt rác cũng cao đẹp vì nó đã góp phần cho cuộc sống được tốt đẹp hơn, không khí trong lành hơn. Thử hỏi nếu trong xã hội, trong đời sống thường ngày mà không có những người phu quét rác và hốt rác thì môi trường sống sẽ như thế nào.

Người quét rác cũng có niềm vui của họ. Vất vả với từng giọt mồ hôi mệt nhoài lăn tròn trên má sau khi vất vả quét dọn nhưng niềm vui sẽ đến sau khi nhìn lại con đường mình vừa đi qua, con đường ấy sạch hơn, đẹp hơn khi mình đã gom đi tất cả những gì là ô uế trên đường.

Một con đường sạch cần lắm những người phu quét lá !

Ấy là ta nói về chuyện quét lá, quét rác của cuộc đời, của xã hội. Người Công giáo, bên ngoài cần có những con đường sạch để đi lại như bao người khác nhưng bên trong cần lắm con đường sạch để đến với Chúa và đến với anh chị em.

Chúng ta vẫn thường nghe nói “nhà sạch thì mát – bát sạch ngon cơm”. Qủa là chẳng sai chút nào cả và càng đúng với con người khi có tâm hồn trong sạch, có tấm lòng thơm thảo.

Đến hẹn lại lên, những người “phu quét lá nhà Đức Chúa Lời (Trời)” lại tập trung hết sức mình để dọn lòng cho con cái mình mững những dịp Đại Lễ (Giáng Sinh - Phục Sinh) .

Với những xứ nhỏ và ít giáo dân thì chuyện quét lá mùa Đại Lễ chẳng là vấn đề gì cả nhưng với một xứ lớn độ năm ba ngàn giáo dân thì chuyện quét lá là công việc mệt nhọc và căng thẳng cho các mục tử coi sóc đàn chiên. Đứng trước cái “áp lực” của mùa quét lá ấy nên “các cụ” đã nảy sinh ra sáng kiến là tập trung nhân lực vào một ngày nào đó để đánh ở xứ đó. Đánh ở xứ đó xong lại đánh xứ kia, cứ xoay vòng tuần lễ thì coi như hoàn thành nhiệm vụ mùa quét lá.

Năm nay, duyên may làm sao đấy, mùa quét lá (Phục Sinh) này tôi được đến hạt Xuân Lộc – Giáo phận Xuân Lộc. Những ngày vắn vỏi quét lá với “các cụ” ở Giáo phận thấy vui và có nhiều bài học từ mùa quét lá ở đây. Các cụ trong giáo hạt năm nay đa số nhìn lên mái tóc đã lấm chấm muối nhiều hơn tiêu, có cụ thì “sân bay” hầu như bị giải toả trắng. Niềm vui và nụ cười không chỉ nở trên môi của những “cụ trẻ” như Giuse Đỗ Đức Minh (Chính xứ Xuân Triệu), Giuse Thắng (Bình Hoà) mà còn lan toả ở những cụ già tóc bạc hoa râm như cụ Đa Minh Pham Hiến Thành (Chính xứ Xuân Bình), cụ Tôma Minh (Xuân Quế), Giuse Đệ (Nam Hà), Đaminh Liêm (Duyên Lãng), ...

Đặc biệt có cây đại thụ Đaminh Đinh Cao Đàm, năm nay cụ ngoài 92 nhưng chẳng bao giờ cụ vắng mặt trong những mùa quét lá. Nơi cụ còn một điều mà ít ai có thể quên đó là dù cho các cha trẻ có đi nghỉ đi chăng nữa nhưng cụ, cụ vẫn mãi miết ngồi lại để dọn lá cho dù với cụ tuổi đã cao sức đã yếu.

Một hình ảnh cũng “đậm đà khó quên” đó là cụ Đa Minh Phan Hiến Thành. Ở cái tuổi “thất thập cổ lai hy” như cụ đã được nghỉ ngơi nhưng vì tình thương với dân Chúa và lòng nhiệt thành nhà Chúa đã “thúc ép” cụ xây dựng ngôi Nhà Chúa khang trang, đẹp đẽ hơn ngôi nhà thờ cũ nát. Khó có ai ngờ cụ già ngoài bảy mươi ấy mà lại hoàn thành một “công trình thế kỷ” như vậy. “Bí kíp” của cụ là cứ cầu nguyện và cầu nguyện. Với tuổi cao như vậy nhưng cụ Đa Minh chưa bao giờ vắng mặt một buổi nào vào mùa quét lá.  

Nhìn những mái tóc hoa râm hay cây đại thụ ấy vẫn vui vẻ, vẫn rong ruỗi ngày mỗi ngày miệt mài trên con đường theo sát Chúa Kitô ấy, lẽ nào một con người trẻ lại chùn bước trước những khó khăn gian khổ chăng ?

Thường thì quét lá xong ai cũng mệt nhưng đàng này, ngược lại. Mệt thì cũng mệt thật chứ chẳng phải sung sướng gì nhưng trên khuôn mặt các cụ tràn đầy niềm vui, một niềm vui khó tả của những vị mục tử sống hết lòng vì con chiên. Nhìn đàn chiên của mình tề tựu về nhà thờ để dọn mình cho các cụ quét lá làm sao mà không vui được ? Con cái mình về càng nhiều nghĩa là lòng đạo của “chúng” còn xem được chứ nếu “chúng” ít về thì phải coi chừng.

Giữa một cái xã hội chạy theo vật chất và hưởng thụ thì đời sống đạo đức càng suy giảm. May sao mà lòng đạo của những xứ “Bắc Kỳ” vùng Xuân Lộc vẫn còn một chút gì đó gọi là. Cũng hời hợt, cũng nhạt nhẽo ấy nhưng cứ đến mùa quét lá thì lại cứ rủ nhau về để cho các cụ quét cho lòng mình được sạch. Điều tôi ngạc nhiên là dẫu cho rằng ngày thường ấy nhưng mà lượng con chiên về để nhận Bí tích Giao Hoà đông đáng kể. Nhiều lúc nhìn hàng dài hàng dài đến với Toà Giải Tội thấy mệt thật ! Chẳng ai bảo ngồi toà quét lá mà sướng bao giờ cả. Nhưng vì lợi ích các linh hồn, vì niềm vui dọn lá cho Chúa tất cả những cái mệt ấy tan biến sau lời hoà giải nhân Danh Chúa gửi đến các tội nhân.       

Phải nói rằng, mùa quét lá tâm hồn là mùa mà các vị phu gặp gỡ nhau nhiều nhất vì trong những ngày ấy, các cụ đến “sân” của nhau để cùng nhau quét. Sau một hồi quét mệt nhoài, các cụ lại ngồi lại bên nhau cùng thư giãn chén trà chén nước. Sau một lát nghỉ “tay” lại tiếp tục hành trình quét của mình. Hôm nào may mắn thì được nghỉ đúng giờ, hôm nào “kém may mắn” thì lại phải ngồi lại để quét cho bằng hết. Mệt đấy nhưng mà vui, vui vì con chiên của mình được dọn mình trong sạch để mừng Đại Lễ.

Những ngày cao điểm của mùa quét lá lại qua đi. Niềm vui cũng như sự mệt nhọc khép lại sau tuần lễ ấy. Các cụ lại chia tay nhau để chuẩn bị cho Tuần Lễ Cực Trọng - Tuần Lễ tưởng niệm Chúa Giêsu lên Giêrusalem, chịu chết và phục sinh.

Trước khi chia tay các cụ cũng không quên hẹn ước đến trung tuần tháng 12 tới đây - trước dịp mừng Đại Lễ Giáng Sinh - lại cùng nhau tiếp tục cái sứ vụ quét lá mà Thầy Chí Thánh đã mời gọi.

Mệt thì có mệt nhưng niềm vui lớn hơn cái mệt của thể xác. Chia tay với các cụ Giáo hạt Xuân Lộc, tôi lại lên đường, lên đường với một luồng khí mới kín múc từ những cụ già đầy nhiệt huyết, đầy tấm lòng với con chiên. Hẹn mùa quét lá khác sẽ lại đồng hành với các cụ trong công việc “dọn lá nhà Đức Chúa Lời (Trời)”  

Tác giả: Lm. Anmai, C.Ss.R.

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!