.:: Cong Giao Viet Nam ::.


Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
  Tủ Sách - Chủ Đề
  Suy Tư - Chiêm Niệm
  Văn Hóa - Xã Hội
  Y Tế - Giáo Dục
Mục Lục

Chương I : Đào sâu và thực hành đặc sủng và linh đạo dòng

Chương II : Củng cố những bước đầu phân định và sống ơn gọi

Chương II : (tiếp)

Chương III : Con đường sống thánh

Chương III : (tiếp)

Chương IV : Đời sống cầu nguyện và đời sống nội tâm

Chương V : Sống triển nở đời sống cộng đoàn, yếu tố sống còn của tu sĩ

Chương V : (tiếp)

Chương VI : Sống tốt đời sống độc thân thánh hiến trong bối cảnh hôm nay

Chương VI : (tiếp)

Chương VII : Sống viên mãn ba lời khấn dòng

Chương VII : (tiếp)

Chương VIII : Những thời khắc quyết định

Phụ lục I

Phụ Lục II

Nối kết
Văn Hóa - Văn Học
Tâm Linh - Tôn Giáo
Truyền Thông - Công Giáo
Người Nữ Tu Sống Tu Đức Toàn Diện
Tác giả: Lm. Trần Minh Huy, pss
CHƯƠNG IV : ĐỜI SỐNG CẦU NGUYỆN VÀ ĐỜI SỐNG NỘI TÂM

“Hãy luyện tập sống đạo đức, vì luyện tập thân thể thì lợi ích chẳng là bao, còn lòng đạo đức thì lợi ích mọi bề, bởi Chúa hứa ban sự sống hiện tại cũng như tương lai cho người có lòng đạo đức”

   (1 Tim 4:7-8)

 

Suy nghĩ: GIỜ THỨ 25

 

Một ngày kia, trong sự buồn sầu các Thiên Thần thưa với Thiên Chúa: Nhân loại ngày nay hầu như đã quên hẳn sự cầu nguyện.

Cố vấn của Thiên Quốc liền hỏi các Thiên Thần nguyên do tại sao. Các Thiên Thần lần lượt trình bày: Nhân loại biết họ thiếu sót trong vấn đề cầu nguyện và cũng thường hối tiếc về điều đó. Nhưng họ than là không có thời gian để cầu nguyện.

Nghe vậy, cả triều thần Thiên Quốc lấy làm sửng sốt vì một ngày dài 24 tiếng đồng hồ mà vẫn còn thiếu. Họ đề nghị: Để ngăn chặn sự xuống dốc này của nhân loại, chúng ta hãy suy nghĩ và tìm một giải pháp thích hợp. Thế là cả Thiên Quốc hăng say đưa ra các biện pháp làm sao giúp nhân loại tránh được đời sống qúa tiện nghi, chạy theo vật chất, hay trừng phạt thật nặng nề như lũ lụt, v.v... 

Nhưng có một Thiên Thần lên tiếng: Xin Thiên Chúa cho ngày dài thêm ra một tiếng đồng hồ nữa, xem họ còn than trách không có giờ cho sự cầu nguyện không? Đề nghị này cả Thiên Quốc thấy hay, và Thiên Chúa đã cho ngày dài hơn một tiếng. Giờ thứ 25 này được gọi là "giờ của Chúa".

           Nhưng trái với sự chờ đợi, vì vẫn không có nhiều lời cầu nguyện hơn. Các Thiên sứ lại được phái xuống trần gian để thăm dò tin tức. Sau thời gian rảo bước khắp nơi, các Thiên Thần trở về Thiên Quốc để báo cáo về tình hình hiện nay của nhân loại. Một vị kể lại: Các nhà kinh doanh than vì thay đổi giờ nên cả tổ chức phải đổi lại, gây ra tốn kém và cần giờ để ổn định lại. Còn các công đoàn tỏ ra hài lòng vì họ đã đòi hỏi từ lâu điều thêm giờ này. Và giờ thêm này phải dành cho công nhân nghỉ ngơi. Các chính trị gia và các nhà trí thức bàn luận rất sôi nổi và kết luận: Không có ai có quyền bắt buộc người công dân phải làm gì với một giờ nào đó. Một số người còn đi xa hơn là khi "ở trên" làm ra giờ 25 đã không hỏi ý kiến "ở dưới", vì vậy không chấp nhận được. Và cứ như thế, hầu như ai cũng có một lý do để giải thích vì sao không thể dùng một giờ có thêm để cầu nguyện. 

Sau cùng có một Thiên Thần kể về một số người. Đó là những người đón nhận thời giờ được có thêm để tham dự thánh lễ, để phục vụ cho tha nhân và cầu nguyện. Họ cảm thấy dễ dàng hơn vì có thêm giờ. Nhưng các Thiên Sứ rất ngạc nhiên vì khám phá ra rằng: những người này cũng là những người khi một ngày còn 24 tiếng, họ vẫn có đủ thì giờ để cầu nguyện.

Vì vậy trên Thiên Quốc nhận ra là thời gian không mang lại thêm người cầu nguyện. Sự cầu nguyện là tình yêu. Lý do con người không cầu nguyện không phải vì không có thời gian, nhưng là sự liên quan giữa con người với Thiên Chúa bị lãng quên. Nếu có tình yêu thì dù không có giờ người ta cũng tìm ra giờ cho người mình thương mến.

Và các Thiên Thần xin Thiên Chúa cho ngày trở lại bình thường. Một năm với 365 ngày và mỗi ngày có 24 giờ. Mỗi người chúng ta bắt đầu làm tính cộng trừ nhân chia, xem mỗi ngày chúng ta dành thời gian cho đời sống cầu nguyện được bao nhiêu. Qua đó chúng ta biết được sự liên hệ giữa ta với Thiên Chúa như thế nào.

Lạy Chúa,

Bước ra đường con gặp không biết bao nhiêu người. Họ về, họ đến, họ đi, họ chạy. Xe hai bánh chạy. Xe bốn bánh chạy. Xe cam-nhông chạy. Cả thành phố chạy. Các con đường chạy. Cả thành phố chạy. Tất cả mọi người chạy. Họ chạy để khỏi mất thì giờ. Họ chạy theo thời gian, Ðể lấy lại thời giờ đã mất, Ðể lời nhiều thì giờ hơn. Hết mọi người đều bảo là không có thì giờ.

Nhưng lạy Chúa, con có thời giờ. Con có thì giờ riêng của con. Tất cả thời giờ mà Chúa đã ban cho con, Những năm tháng của đời sống con; Những ngày của năm tháng con, Những giờ của ngày sống con, Tất cả đều thuộc về con. Con có phận sự phải dùng nó cho đầy đủ trong bình tĩnh và yên lặng. Dùng nó cho cho trọn vẹn, cho tới phút cuối cùng. Ðể dâng lên cho Chúa hầu Chúa làm lợi cho kẻ khác. Chiều nay, lạy Chúa, con không xin Chúa ban cho con thêm thời giờ để làm sự này hay sự khác.Con chỉ xin Chúa cho con được ơn này là ơn biết dùng nên thời giờ Chúa ban cho con, để tận tình làm những việc mà Chúa muốn con làm. Amen.

Michel Quoist, Prières  

 

       A. NHẬP ĐỀ TỔNG QUÁT  

I. Nhu CẦu CẦu NguyỆn 

Chính Chúa Giêsu đã sống đời cầu nguyện kết hiệp liên lĩ với Chúa Cha. Ngài cầu nguyện một mình nơi thanh vắng, giữa đám đông, sáng sớm tinh sương hay lúc chiều xuống đêm về, có khi suốt cả đêm... Và chính Ngài đã dạy cho môn đệ cầu nguyện, đặc biệt Kinh Lạy Cha. 

Cầu nguyện nuôi dưỡng và phát triển đời sống thiêng liêng, nghĩa là sống tiếp thông với Chúa, không ngừng đổi mới nội tâm, khởi đầu và khởi đầu lại mãi cho mọi cuộc canh tân trong Hội Thánh. 

Nhưng “chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải. Chính Thánh Thần cầu thay nguyện cho chúng ta bằng những tiếng than khôn tả” “Thiên Chúa thấu suốt tâm can… và Thánh Thần cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa” (Rm 8, 26-27)

  

Tại sao phải cầu nguyện?

Vì cầu nguyện là hơi thở của linh hồn. Có bao giờ chị em thử nín thở lâu lâu một chút không? Điều xảy ra cho cơ thể cũng sẽ xảy ra cho đời sống thiêng liêng của chị em khi chị em ngưng cầu nguyện.  

Hãy tưởng tượng một tình bạn không chia sẻ hiệp thông và không dành thời giờ cho nhau thì tình bạn đó có tồn tại được không? Cũng thế, cầu nguyện là dành thời giờ cho Chúa, nói với Chúa và lắng nghe Chúa nói với mình. 

Vậy, xin chị em hãy để có những khoảnh khắc cho nhau trong cuộc sống cộng đoàn, nhờ tác động của ơn Chúa: chỉ bảo huynh đệ, xin lỗi, tha lỗi, quyết tâm chung cho một mối quan hệ tốt đẹp hơn…

 

(slideshow LỜI NGUYỆN)

 

II. VẤn đỀ lo ra, chia trí 

Làm sao chúng ta để Chúa đổ đầy cuộc sống chúng ta niềm vui, ánh sáng, sức mạnh, và mọi thành quả, nếu chúng ta không dành thời giờ với Ngài, tìm biết Ngài, đi vào tương quan năng động và riêng tư với Ngài bằng cầu nguyện?  

Nhưng vấn đề đặt ra là con người chúng ta hay bị chia lòng chia trí trong khi cầu nguyện. Tại sao? Va làm thế nào để thắng vượt?

 

Chúng ta chia trí, vì sự yếu đuối của con người: “Miếng ngon nhớ lâu, lời đau nhớ hoài.” Ma quỉ ghen tương phá hoại và ngăn trở không cho ta kết hiệp mật thiết với Chúa, vì chúng biết rằng một khi chúng ta kết hiệp mật thiết với Chúa thì chúng chẳng làm gì chúng ta được.

Chúng ta đã chiến đấu nhiều để gạt các chia trí đó đi, nhưng không thành công. Vậy xin đề nghị đổi chiến thuật: dùng phương pháp “Gậy ông đập lưng ông” mà đối đầu giải quyết: Bạn hãy lấy ngay điều làm bạn chia trí mà trình bày với Chúa, cầu nguyện với Chúa, cho bạn và cho người hay việc bạn đang chia trí. Kết hợp với lời khuyên của thánh Phêrô: “Trong khi cầu nguyện, anh chị em hãy trao trút nỗi lòngcủa anh chị em cho Chúa, vì Ngài hằng thương yêu chăm sóc anh chị em” (x. 1 Pet 5,7)

 

Chúa Giêsu cũng đã khuyến cáo: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi sa chước cám dỗ, vì tinh thần hăng hái nhưng xác thịt lại yếu đuối” (Mk 14,38).  

Sự yếu đuối vốn là cái chung của thân phận con người, như thánh Phaolô thú nhận: “Có ai trong anh chị em yếu đuối mà tôi không cảm thấy yếu đuối, có ai trong anh chị em sa ngã mà tôi không cảm thấy như thiêu như đốt” (2 Cr 11,29), và Ngài thúc giục “Hãy cầu nguyện không ngừng” (1 Thes 5,17).

 Thánh Têrêsa Avila nói rõ: “Người bỏ cầu nguyện không cần ma quỉ đẩy xuống hỏa ngục, mà chính người ấy sẽ tự đưa mình đến đó.”  

Quả thế, hầu hết các linh mục, tu sĩ  rời bỏ đời tu là vì đã sao nhãng hay bỏ bê không cầu nguyện nữa. Vì thế, ta phải thiết lập một kỷ luật cầu nguyện cho mình và nắm giữ kỷ luật ấy trong suốt cuộc đời thánh hiến của mình.

 

III. Nuôi DưỠng ĐỜi SỐng CẦu NguyỆn 

Việc cầu nguyện phải được thực hiện tương tác với sứ vụ và đời sống dâng hiến, phù hợp với những con người, nơi chốn, thời gian và thực hành khác nhau. 

Đời sống và sứ vụ tông đồ của tu sĩ được nuôi dưỡng và phong phú nhờ việc học hỏi thường xuyên: không chỉ lo cập nhật các giáo huấn của Giáo Hội, các trào lưu triết học, thần học, các khoa học xã hội và nhân văn, nhưng phải biết cầu nguyện và chiêm ngắm ở trong và qua các học hỏi này nữa. 

Đức Gioan Phaolô II nhắc nhở phải lấy Chúa Giêsu làm trung tâm đời sống và luôn kết hợp mật thiết với Chúa bằng cầu nguyện, suy niệm cá nhân hàng ngày, cũng như sốt sắng cử hành Phụng vụ các Giờ Kinh và Thánh Thể: “Nếu các con đầy Chúa, các con sẽ là những tông đồ đích thực của công cuộc truyền giáo mới, vì không ai có thể cho cái mà họ không có trong tâm hồn” (John Paull II, “Jesus Must Always Be the Center of Your Life” Vatican, May 2, 2004)   

Chính nơi Nhà Tạm mà ta phục hồi và nạp thêm năng lượng cho đời sống thiêng liêng và sứ vụ tông đồ. Quả thế, Chúa Giêsu mời gọi: “Hỡi những ai vất vả và gánh nặng, hãy đến với Ta, Ta sẽ nâng đỡ và bổ sức cho, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an” (Mt.11,28).    

Ai trong chúng ta đã không có hơn một lần trải nghiệm những gánh nặng mục vụ và những trăn trở cá nhân? Thánh Phêrô khuyên: “Trong khi cầu nguyện, anh chị em hãy trao trút nỗi lòng anh chị em cho Chúa, vì Ngài hằng thương yêu chăm sóc đến anh chị em”(1 Pr 5,7) 

Thánh Gioan Maria Vianey, cha sở họ Ars, nhờ chầu MTC mà phục hưng được giáo xứ, lôi kéo không biết bao nhiêu linh hồn hoán cải trở về với Chúa và Giáo Hội.  

Hiện nay trên thế giới có phong trào thức tỉnh và canh tân giáo xứ bằng việc chầu Thánh Thể liên lĩ. Chớ gì những thành phần già cả, bệnh tật ở trong cộng đoàn sẽ thay phiên nhau chầu Thánh Thể liên tục. Và chúng ta dù phải đi hoạt động rất nhiều, chớ gì đừng bao giờ quên con đường dẫn tới Nhà Tạm, nơi Chúa Giêsu đang chờ ta.

 

       B. CÁC CÁCH CẦU NGUYỆN

 

1. Cầu Nguyện Bằng Li

Cầu nguyện bằng lời cốt yếu đọc lớn tiếng, chung hay riêng, những kinh đã soạn sẵn, và hội nhập tư tưởng, ước muốn của người đọc với ý nghĩa của các lời kinh ấy (Miệng đọc tâm suy).

 

2. Cầu Nguyện Bằng Trí

Cầu nguyện bằng trí là suy nghĩ cá nhân dựa trên một bản văn Thánh Kinh hay một bản văn tu đức, cùng những lời của chính đương sự nói chuyện lòng với lòng cùng Chúa. Cách cầu nguyện này quen gọi là nguyện gẫm.

 

3. Cầu Nguyện Chiêm Niệm

Cầu nguyện chiêm niệm đưa linh hồn đến liên hệ trực tiếp hơn với Chúa, thường không cần đến lời nói và tư tưởng, chủ yếu ở trước sự hiện diện của Chúa, yêu mến Ngài và nhận biết mình được Chúa yêu mến.

 

4. Cầu Nguyện Độc Hữu và Cầu Nguyện Liên Lĩ

Cần phân biệt cầu nguyện độc hữu (dành riêng cho việc cầu nguyện và chỉ việc cầu nguyện mà thôi) và cầu nguyện liên lĩ (vừa làm việc vừa cầu nguyện, hay cầu nguyện trong khi làm việc (câu chuyện HAI MÁI CHÈO)

 

Một cụ già chia sẻ với một cậu bé về đời sống cầu nguyện liên lĩ. Cậu bé cho rằng không thể vừa làm việc vừa cầu nguyện. Cụ già mời cậu lên chiếc thuyền nan với hai mái chèo có ghi chữ CẦU NGUYỆN ở cái này và LÀM VIỆC ở cái kia.

Cụ chỉ chèo với mái chèo “Làm Việc.” Con thuyền nan chòng chành và quay vòng. Cậu bé kêu chóng mặt… Cụ lại đổi tay chỉ chèo với mái chèo “Cầu nguyện”, con thuyền nan lại cứ chòng chành và quay vòng làm cậu bé kêu rất chóng mặt. Cụ già liền với tay nắm lấy cả hai mái chèo “Cầu Nguyện” và “Làm Việc” rồi hai tay cùng chèo. Thuyền nan nhẹ nhàng lướt tới. Bấy giờ cậu bé mới ngộ ra.

 

Cầu nguyện liên lĩ đưa dẫn cuộc sống nhân bản và thiêng liêng của chúng ta như thế đó: “Việc tay chúng con làm, xin Ngài củng cố, xin củng cố việc tay chúng con làm” (Tv 89: 17) 

Thánh Vinhsơn đệ Phaolô đã chỉ dạy cụ thể: "Phải qúy việc phục vụ người nghèo hơn hết và phải thực hiện ngay không được trì hoãn.“Nếu trong giờ kinh nguyện mà phải mang thuốc hay sự giúp đỡ nào đến cho một người nghèo khổ, thì hãy yên tâm đi đến với họ, dâng việc phải làm đó cho Chúa như đang nguyện kinh vậy. Đừng bối rối tâm hồn, đừng xao xuyến lương tâm vì đã phục vụ người nghèo mà bỏ buổi kinh nguyện, vì không phải là bỏ Chúa khi vì Ngài mà phải đi xa Ngài, nghiã là phải bỏ công việc ca tụng Thiên Chúa để thực hiện một việc ngang hàng như vậy. Chính vì thế, khi anh em bỏ kinh nguyện để giúp đỡ một người nghèo nào, anh em hãy nhớ đó là việc phục vụ Thiên Chúa" (Trích bút ký, thư 2546). 

Chúa Giêsu là mẫu gương tuyệt hảo của cầu nguyện độc hữu và cầu nguyện liên lĩ. Ngài cầu nguyện với Chúa Cha, lúc ở nơi hoang vắng hay khi ở giữa đám đông dân chúng, lúc ban ngày hay suốt đêm khuya, sáng sớm tinh sương hay muộn màng lúc đêm về, lúc vui mừng vì phép lạ phát huy hiệu quả hay khi đau khổ nơi vườn Giêtsêmani, hoặc bị bỏ rơi trên thập giá trong giờ tử nạn.  

Ai trong chúng ta cũng đã trải nghiệm đời sống cầu nguyện cá nhân, cộng đồng và phụng vụ trong niềm vui sốt sắng cũng như trong khô khan nguội lạnh, nên cần thanh luyện và sửa chữa cách cầu nguyện của mình. 

Như vậy lời cầu nguyện của người nữ tu hoạt động mang cả hai chiều kích hoạt động và chiêm niệm, nên phải bảo đảm hài hòa:

-          giữa hai chiều kích cầu nguyện độc hữu và cầu nguyện liên lĩ.

-          dù là cộng đồng hay cá nhân, lời cầu nguyện đó phải mang chiều kích chuyển cầu phổ quát cho mọi người, cho Giáo Hội, cho thế giới, và cho toàn thể tạo thành.

-          lời cầu nguyện đó phải bao gồm thờ phượng, ca ngợi, tuân phục, cảm tạ, đền tạ, chứ không phải chỉ xin ơn.   

-          Và tạ ơn cũng không chỉ dừng lại ở những ơn đã được, mà còn những ơn không được hoặc chưa được, vì lòng yêu thương khôn ngoan của Chúa luôn chọn lựa những gì tốt đẹp và hữu ích nhất cho sự sống hạnh phúc đời đời mà ban cho con cái.

 

(slideshow HÃY TẠ ƠN CHÚA) 

 

       C. CÁC ĐẶC TÍNH CỦA LỜI cẦu nguyỆn 

            Lời cầu nguyện có mục đích tối hậu là ca tụng Chúa, đón nhận ơn Chúa, đào sâu mối hiệp thông cá nhân với Chúa và củng cố Giáo Hội.  

Thời gian dành cho việc cầu nguyện đánh thức trong tâm hồn chúng ta thái độ tôn thờ, chiêm ngưỡng, tạ ơn, xin ơn, thống hối trở về và đền tạ.

 

            1. Lời Cầu Nguyện Tín Hữu

Lời cầu nguyện giúp khám phá và gặp gỡ Thiên Chúa. Đó là một dấn thân cá nhân của con người đáp trả lời mời gọi của Thiên Chúa trong mỗi phút giây, nhờ Chúa Thánh Thần trợ giúp (x. Rm 8,26). Nó được đồng hóa với lời cầu nguyện của Đức Kitô, Đấng mang lấy ước nguyện của cả loài người và dâng lên Chúa Cha.  

Mỗi người được mời gọi ca ngợi Thiên Chúa nơi các thánh, chiêm ngắm mầu nhiệm thánh ý Chúa, giữ vững niềm tin… Biết rằng mọi người trên thế gian đều phải gánh chịu cùng một nỗi thống khổ đang cầu xin ơn cứu độ, xác tín rằng Thiên Chúa muốn mọi người được rỗi; hiến dâng chính mình và tất cả nhân loại, và cùng với mọi loài thụ tạo, tôn thờ Đấng Tạo Hóa.  

Sau Chúa Kitô, Mẹ Maria là mẫu gương về đời sống cầu nguyện của mọi tín hữu. Mẹ đã ca ngợi những kỳ công của Chúa, đón nhận mầu nhiệm cứu độ và giữ vững đức tin sống động, cả dưới chân Thập Giá. Mẹ hằng cầu bầu cho các tín hữu và trở thành gương mẫu đặc biệt cho chúng ta trong đời sống cầu nguyện và đem Chúa Giêsu trao ban cho người khác.

 

2. Lời Cầu Nguyện Tông Đồ

 

Người môn đệ Đức Kitô nhận ra và làm chứng rằng Nước Trời là một quà tặng của Thiên Chúa, phải được khẩn khoản nài xin bằng lời cầu nguyện. 

Chính Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ của Ngài phải cầu nguyện cho Nước Thiên Chúa ngự đến (x. Mt 6, 9-10). Và nhờ hoạt động, người môn đệ loan báo Tin Mừng và khai mạc Nước Thiên Chúa.  

Mục đích của việc tông đồ là làm cho người khác nhận biết và yêu mến Thiên Chúa, Đấng không ngừng qui tụ mọi người từ khắp muôn phương.  

            Lời cầu nguyện tông đồ xác tín và bảo đảm rằng Nước Thiên Chúa đến không tùy thuộc hành động của con người, nhưng lệ thuộc vào hành động của Thiên Chúa.  

Khi những người sống đời thánh hiến xác tín hơn rằng mình phải trở thành dụng cụ mềm mại trong tay Thiên Chúa cho hoạt động tông đồ, thì họ sẽ xác tín hơn về nhu cầu cầu nguyện, và sẽ giao phó chính mình cho hoạt động của Chúa Thánh Thần. 

 

3. Lời Cầu Nguyện Mục Vụ

 

Lời cầu nguyện mục vụ là một trong những bổn phận của người sống đời thánh hiến đối với đoàn dân mà mình phục vụ.       

Hoa trái của công tác mục vụ là do Chúa Thánh Thần, ta phải để Chúa Thánh Thần hướng dẫn thì các hoạt động của ta sẽ là của Ngài.  

            Trách nhiệm mục vụ xuất hiện rõ nét nơi việc tham dự  Bí tích Thánh Thể và cử hành Phụng Vụ các Giờ Kinh cách ý thức, tích cực và sống động.  

Lời cầu nguyện mục vụ nhắm đến toàn thể nhân loại mà Chúa Kitô đã hiến mình chịu chết, chứ không chỉ giới hạn vào cộng đoàn đã được tập họp.  

  

       D. CẦu nguyỆn thẾ nào?  

            Chúng ta học cầu nguyện bằng việc cầu nguyện.

            Yếu tố quan trọng nhất trong đời sống cầu nguyện là quyết định biến lời cầu nguyện thành một phần của đời sống toàn diện của chúng ta.  

            Nếu Chúa có ý nghĩa cho tôi, tôi sẽ dành thời giờ để cầu nguyện. Còn nếu Chúa không có ý nghĩa gì cho tôi cả thì tôi chẳng để mất thời giờ làm chi. 

            Việc cầu nguyện (trò chuyện với Chúa) phải theo chúng ta suốt ngày, hay nói cách khác là chúng ta phải cầu nguyện liên lĩ. Chúng ta sẽ mời Chúa trở nên một phần của tất cả niềm vui nỗi buồn, những chiến đấu và bận tâm, những kế hoạch và quyết định của chúng ta. Ngài là người cha đầy yêu thương ao ước đi vào cuộc sống của các con cái mình.  

Chúng ta cần điều chỉnh mỗi ngày với Ngài, nhờ đó các hoạt động của chúng ta không đuổi Ngài ra ngoài, trái lại chúng ta nhận ra hoạt động của Ngài trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, và chúng ta không bao giờ ngăn cản ân huệ mà Chúa muốn ban cho kẻ khác qua chúng ta.  

Để duy trì một đời sống cầu nguyện và một mối liên hệ lành mạnh với Chúa, kinh nghiệm thúc đẩy những cam kết:

-          Khởi đầu ngày sống với việc dâng ngày và đọc Kinh Truyền Tin.

-          Kinh Nhật Tụng

-          Dành 10-15 phút nguyện gẫm mỗi ngày

-          Dâng Thánh Lễ và rước lễ

-          Lần hạt Mân Côi

-          Xưng tội đều đặn

-          Cầu nguyện trước và sau ăn cơm

-          Viếng Mình Thánh Chúa

-          Kết thúc ngày sống với một thoáng suy nghĩ xem ngày sống đã qua đi thế nào.

 

 

       E. LỜi cẦu nguyỆn biẾn đỔi chúng ta.           

Nếu chúng ta cầu nguyện cách thích hợp, lời cầu nguyện sẽ biến đổi chúng ta: sau khi cầu nguyện, chúng ta sẽ trở nên khác hơn trước khi cầu nguyện.  

            Chỉ cần xem phản ứng của chúng ta đối với người khác thì sẽ nhận ra được hậu quả biến đổi đó. Quả thế, người tin Chúa và cầu nguyện sẽ cư xử một cách khác với người không tin Chúa và không cầu nguyện. 

            Lời cầu nguyện làm cho chúng ta trở nên khác:

-          nó khiến chúng ta có thể làm những việc mà người không cầu nguyện không thể làm;

-          nó làm cho chúng ta có những chọn lựa mà người không cầu nguyện không thể chọn lựa hoặc chọn lựa sai;

-          nó làm cho chúng ta có thể tha thứ và yêu thương người khác dễ dàng hơn.

            Lời cầu nguyện là nơi chúng ta xin Chúa đi vào cuộc đời chúng ta để Ngài có thể làm cho chúng ta thay đổi: Điểm chính yếu của cầu nguyện là để thay đổi, chứ không phải để vẫn như cũ.  

Khi chúng ta xin Chúa tha thứ thì điều đó có nghĩa là chúng ta có thể thay đổi: chúng ta có cái gì đó và có lẽ chúng ta đã có thể làm một cách khác. Như vậy lời cầu nguyện đưa chúng ta về với cái đó để giúp chúng ta thay đổi.  

Trong Kinh Nguyện Thánh Thể II, chúng ta thưa “Cảm tạ Chúa đã cho chúng con được xứng đáng đứng trước tôn nhan Chúa và phụng sự Chúa.” Chúa đã cho chúng ta phần của Ngài, chúng ta phải sống cho tương xứng.  

Tất cả mục đích của cầu nguyện là giúp chúng ta thay đổi: thay đổi từ một con người chỉ biết mình thành một con người biết nghĩ đến người khác. Lời cầu nguyện thay đổi chúng ta từ từ từng chút một.

 

(slideshow CẦU NGUYỆN XIN ƠN THAY ĐỔI)

 

 

       F. PHƯƠNG THẾ ĐÀO TẠO SỐNG CẦU NGUYỆN 

            1. Trách Nhiệm

Trách nhiệm đầu tiên là phải quan tâm đến sự tham dự của cả cộng đoàn và của từng người: Ý thức, sống động và tích cực  (x. Hiến chế về Phụng vụ)  

Không có đối nghịch giữa cầu nguyện cá nhân và cầu nguyện cộng đồng: cầu nguyện cộng đồng không chỉ đơn giản là tổng số những lời cầu nguyện cá nhân, mà phải là sự hiệp nhất của các con tim đang cầu nguyện (x. Cv 2, 46), vì cầu nguyện cá nhân vốn là sự kéo dài của kinh nguyện phụng vụ và đều hướng tới kinh nguyện phụng vụ.  

Và lời cầu nguyện cộng đồng nâng đỡ lời cầu nguyện cá nhân: sự khích lệ nhận được từ lời cầu nguyện cộng đồng sẽ giúp mỗi người vượt qua những thử thách và những khó khăn mà mỗi người không thể tránh khỏi trong cuộc sống. 

 

            2. Thời Khắc

Phải ý thức sâu xa rằng đời sống thiêng liêng không thể chỉ đơn giản giản lược vào những thời khắc đặc biệt dành cho việc đọc kinh cầu nguyện, nhưng thời giờ cầu nguyện phải mở rộng ra trong toàn bộ cuộc sống.  

Nên nhớ rõ rằng giờ cầu nguyện độc hữu là chỉ dành cho việc cầu nguyện mà thôi, không làm chi khác; còn cầu nguyện liên lĩ là cầu nguyện trong khi làm bất cứ việc gì. 

            Và Cầu nguyện góp phần thống nhất đời sống ơn gọi, dù đôi khi cuộc sống ơn gọi đó gặp phải những khó khăn và thử thách.

 

            3. Nơi Chốn

Linh hướng là chỗ tin tưởng và tự do để nói về đời sống cầu nguyện, về phẩm chất kitô giáo và Giáo Hội của lời cầu nguyện đó, kiểm chứng tính kiên trì cam kết cầu nguyện, đặc biệt việc nguyện gẫm (tư tưởng chỉ huy hành động).  

Linh hướng là nơi huấn luyện cầu nguyện: Chị em bày tỏ những khó khăn, tiến bộ hay thụt lùi, chiến đấu và niềm vui khi cầu nguyện.  

Cuộc sống nhóm cũng là nơi để trao đổi và chia sẻ hữu ích về đời sống cầu nguyện.       

Người bị chán nản tìm ra hay tìm lại được con đường cầu nguyện, đọc ra ý nghĩa thiêng liêng của các biến cố trong cuộc sống. 

 

Được kích hoạt bởi đức ái cộng đoàn, mọi tu sĩ được mời gọi giúp đỡ lẫn nhau để đón nhận từ Chúa Cứu Thế sự phong phú nhiệm mầu của cuộc sống cầu nguyện và nội tâm.

           G. CÁC HÌNH THỨC CẦU NGUYỆN

 

            I. LIÊN QUAN ĐẾN LỜI CHÚA

1. lỜi chúa

    (slideshow LẮNG NGHE LỜI CHÚA) 

Sách Thánh có thể dạy anh nên người khôn ngoan để được ơn cứu độ, nhờ lòng tin vào Đức Ki-tô Giê-su. Tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính. Nhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành” (2 Tm 3, 15-17)

Thánh Gioan đã nói: Ai giữ Lời Chúa thì sống trong Chúa và tình yêu của Chúa được trọn hảo nơi người ấy (x 1Ga 2,5-6); và người ấy sẽ an toàn đi trên chính lộ đến cùng Chúa Cha (x. Ga 14,6).  

Lương thực đầu tiên nuôi dưỡng đời sống thiêng liêng là Lời Chúa (x. Mt 4,4). Lời Chúa ban sự sống đời đời (x. Ga 6, 68); đổi mới cái nhìn của chúng ta về mọi sự.

           

Lời Chúa soi sáng trí khôn, mời gọi tới đức tin, mở lớn niềm hy vọng, thức tỉnh và đổi mới tình yêu. “Lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi: xuyên thấu chỗ phân cách tâm với linh, cốt với tuỷ; lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người” (Dt.4, 12)  

Suy niệm, sống và rao truyền Lời Chúa là bổn phận và sứ vụ của mọi tín hữu  (x. 1 Cr 9, 16). Chính Lời Chúa làm cho đời sống và sứ vụ tu sĩ được triển nở và sinh hoa kết trái dồi dào trong chương trình cứu độ của thánh ý Chúa (x. Is 55,10-11) 

Lời Chúa khám phá ra điều bí ẩn trong linh hồn, chất vấn, sửa chữa, hoán cải, đổi mới và thánh hoá con người, với “một tâm hồn mới và một tinh thần mới” (x. Ezk 18,31), bằng cách làm cho đời sống và hành động của con người được thấm nhuần những giá trị Phúc Âm.

 

Ai nói rằng mình ở lại trong Người, thì phải đi trên con đường Đức Giêsu đã đi (1 Ga 2,6). Không có loài thọ tạo nào mà không hiện rõ trước Lời Chúa, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mặt Đấng có quyền đòi chúng ta trả lẽ (Dt. 4, 13)

 

2. LECTIO DIVINA

 

Khoa chú giải Thánh Kinh và Lectio Divina là hai bước biệt lập:

-          Chú giải Thánh Kinh giúp làm sao để thực sự đọc một bản văn với sự chú ý và khách quan (nhằm hiểu biết chính xác)

-          Lectio Divina gợi lên lòng khao khát đọc toàn bộ Kinh Thánh để khám phá và sống mỗi ngày một hơn sự phong phú bất tận của Lời Chúa (nhằm biến đổi đời sống) 

Lectio Divina là việc đọc đều đặn và cầu nguyện Thánh Kinh. Việc đọc và suy gẫm Lời Chúa hàng ngày hay hàng tuần đem lại nguồn lương thực nuôi dưỡng đời sống thiêng.   

Đặt cuộc sống mình dưới sức mạnh của Lời Chúa là bộc lộ thái độ của người môn đệ lắng nghe, của người tôi tớ vâng lời, của Người Con đến để thi hành thánh ý của Cha.  

 

3. PhỤng VỤ Các GiỜ Kinh  

Phụng Vụ Các Giờ Kinh là lời cầu nguyện của Hội Thánh. Nhịp điệu và cấu trúc của nó không ngừng hướng con tim và ý tưởng chúng ta về Chúa, Đấng là nguồn mọi thiện hảo.   

Chúng ta không chỉ coi Phụng vụ các Giờ Kinh như là một bổn phận bó buộc quan trọng, mà còn là một niềm vui và vinh dự tiếp chuyện với Chúa, thay cho cả Giáo Hội và thế giới. 

Ngày nay chúng ta được mời gọi cử hành PVCGK cách cộng đồng cùng với các thành phần khác của Dân Chúa. Hãy liệu làm sao cho mọi người được tham gia cách ý thức, tích cực và sống động, nội tâm hóa, chứ không máy móc hời hợt.  

Bỏ cầu nguyện là đánh mất mối dây liên lạc thân tình với Chúa Kitô. Mối dây liên lạc nhân quả giữa cầu nguyện và nhân đức, hay giữa sự khô khan của tâm hồn, thói xấu và những tương quan cá nhân sai lạc.   

Và sớm hay muộn, thì sự đánh mất tình thân thiết với Chúa cũng dẫn đến thảm họa: sụp đổ căn tính tông đồ và rời bỏ đời tu. 

 

4. NGUYỆN GẪM     

Nguyện gẫm cá nhân hằng ngày là một thực hành cổ điển để được lớn lên trong đời sống thiêng liêng: chiêm ngắm Chúa để rồi sống như Ngài, suy nghĩ với đầu óc của Chúa, nhìn với con mắt Chúa, yêu với trái tim Chúa, hành động bằng sức Chúa. 

Trong nhiều phương pháp nguyện gẫm của nhiều trường phái linh đạo khác nhau, ta có thể đi sâu vào một phương pháp thích hợp và khám phá ra cách thức riêng của mình để nguyện gẫm cho có hiệu quả. 

 

            Phương pháp Xuân Bích đơn giản trong ba thì:

·         Đặt Chúa Giêsu trước mắt

·         đặt Chúa Giêsu trong tim

·         và đặt Chúa Giêsu trên bàn tay.

 

Hình thức cầu nguyện bằng trí khôn này là một cuộc tìm kiếm đầy đủ và sâu xa sự hiện diện và hoạt động của Thiên Chúa, như được mạc khải nơi các bản văn ta đọc. 

 

Ta đem hết trí tưởng tượng, tình cảm, trí khôn và ý muốn để chiêm ngắm những lời nói và việc làm của Chúa Giêsu trong Tin Mừng.

 

            Những khám phá như thế dẫn tới những biến đổi trong thái độ nội tâm và các động lực, ảnh hưởng đến cách ứng xử và làm phong phú mối tương quan của ta với Chúa (x. Lc 24,32).

 

Nhờ vào bầu khí lắng nghe, trao đổi và khích lệ của các buổi gặp linh hướng, ta có thể chia sẻ và đánh giá những niềm vui và những khó khăn gặp phải, nhịp độ và những khám phá đã thực hiện. 

            Nguyện gẫm phải là thời gian và nơi chốn không gì có thể thay thế. Nó là một niềm vui và một trắc nghiệm lòng trung thành với Chúa, trong sự hiện diện đầy yêu thương của Ngài.

 

Sự khô khan không thể tránh khỏi và sa mạc là những cuộc tập luyện tốt để khỏi dính bén các ảo tưởng cho rằng mình trực tiếp nắm bắt được Chúa. 

 

Tuy nhiên, để giờ nguyện gẫm được tập trung sinh hoa kết quả thiêng liêng, chúng ta có thể kết hợp nhiều hoạt động: chiêm ngắm, đọc một đoạn Phúc Âm, ghi chép…

 

Sau cùng, nguyện gẫm là nơi tiếp nhận và tái khám phá Thiên Chúa, Đấng không ngừng tự hiến mình cho những ai hằng tìm kiếm Ngài. Nhờ việc nguyện gẫm hằng ngày, ta hiệp thông với Chúa và kín múc được nghị lực phục vụ tha nhân.

 

5. SÁCH THIÊNG LIÊNG    

         

            Cùng với Lectio Divina, phải kể đến thực hành đọc đều đặn sách thiêng liêng của các Giáo phụ, cũng như của các tác giả tu đức, để có thể làm quen trong đức tin sứ điệp Tin Mừng được các chứng nhân sống động phiên dịch và chuyển tải.

 

Sách thiêng liêng được coi là suối nguồn rất giá trị giúp ta lớn lên trong tương quan với Thiên Chúa. Nó là một con đường đức tin được chia sẻ trong kinh nghiệm của người khác.

 

Điều quan trọng là sống làm sao. Tốt hơn là đọc ít đoạn rồi dừng lại để suy gẫm, thay vì đọc nhiều trang mà không để cho những điều đã đọc giúp mình tương quan thân mật với Chúa.

 

Các sách thiêng liêng cổ thời hay hiện đại đều có thể giúp ta lớn lên trong đời sống thiêng liêng mỗi ngày. Điều quan trọng không phải là đọc một bản văn, nhưng là tìm ra từ bản văn ấy cái giúp phát triển các mối tương quan của con người với Thiên Chúa, với chính mình, với tha nhân và với thiên nhiên. 

 

Một ngày không đọc sách như chưa rửa mặt. Sau khi đọc xong một cuốn sách, người đọc sẽ trở nên khác trước, hoặc tốt hơn hoặc xấu hơn một chút.

 

            II. BIỂU TƯỢNG & NGHI THỨC

 

1. Bí Tích Thánh THỂ

 

Thánh Thể là nguồn suối và chóp đỉnh của đời sống Giáo Hội, và cũng là trung tâm đời sống thánh hiến của chúng ta. Nhờ Thánh Lễ, ta tham dự vào lời cầu nguyện hiến tế của Chúa Kitô.

 

Thánh Lễ không chỉ là một lời đáp trả cá nhân đối với tình yêu của Chúa Cha, nhưng là đại dương vô tận của những lời cầu khẩn, ca khen và dâng hiến của Chúa Kitô. “Thánh Thể nối kết trời với đất, ôm lấy và thấm nhuần tất cả tạo thành.”

 

Chúa Kitô được tôn thờ dù dưới dấu chỉ khiêm tốn của miếng bánh vẫn là Đấng đã tự hiến chính mình vĩnh cửu cho Chúa Cha và đã trở nên lương thực ban sức mạnh cho tín hữu (x. Câu chuyện về Vua Tự Đức thời bắt đạo)

 

Dâng lễ sẽ được trọn vẹn với hiệp lễ (x. Câu chuyện một gia đình đi du lịch sợ không dám ăn đồ ăn thịnh soạn người ta dọn ra, chỉ ăn lương thực thanh đạm mang theo và ngồi nhìn thèm tiệc người ta ăn, sau mới biết các bữa ăn đó đều đã được tính trong vé du lịch, tiếc thì đã muộn!) 

 

Có nhiều hình thức khác nhau của việc tôn thờ này: Thánh Lễ, “viếng Mình Thánh Chúa” ngắn ngủi,  “thờ phượng” thường xuyên, “đêm thờ phượng”, “Giờ Thánh”, “chầu Thánh Thể liên tục”… 

 

Việc tôn thờ Thánh Thể thường xuyên giúp canh tân và xây dựng các cộng đoàn Giáo Hội trên khắp thế giới. Việc tôn thờ này mang lại nhiều nghị lực và hăng say cho các nhà truyền giáo, vì Thánh Thể là dấu chỉ thường xuyên của tình yêu Thiên Chúa.

 

2. Bí Tích Sám HỐi 

              (slideshow NHỮNG VẾT ĐINH)

 

Việc cử hành Bí Tích Hối Sám luôn là một cử hành phụng vụ, ngay cả với hình thức riêng tư của nó. Thực hành bí tích sám hối là một yếu tố trong đời sống cầu nguyện của cả hai người, người xưng thú lẫn người nghe xưng thú.

 

Linh mục là thừa tác viên thường xuyên. Ngài không chỉ đều đặn thực hành bí tích này, mà còn cố gắng hiểu biết tốt hơn và cử hành nghiêm túc, vì bí tích này cũng là “một tập luyện tuyệt vời về nhân đức, đền tội…,  là trường tu đức không thể thay thế, là một sự trợ giúp thực sự trên con đường đổi mới và thánh hóa. 

 

Bí tích Hòa giải là một quà tặng, một khí cụ quan trọng:

-          cho sự tái định hướng, thánh hoá và tăng trưởng thiêng liêng,

-          đặc biệt nếu việc xưng tội không chỉ được coi là một nghi thức,

-          mà đúng hơn là một cơ hội không chỉ để xưng tội, mà còn để trao đổi với một cha giải tội và linh hướng có kinh nghiệm, nhờ đó đạt tới một kinh nghiệm chữa lành và vui sống.

 

Việc linh hướng đều đặn là một bảo đảm khác cho việc tái định hướng, tăng trưởng và phát triển đời sống thiêng liêng trưởng thành của tu sĩ. Nếu không có vị linh hướng đúng nghĩa, thì có thể làm việc đó với cha giải tội.

 

Ngoài cha giải tội thường xuyên, Dòng cũng nên liệu cho có cha giải tội ngoại thường, hoặc cho phép chị em đi gặp một cha giải tội thích hợp riêng, vì vấn đề lương tâm.

 

Thường chỉ xưng tội thôi không đủ, hối nhân cũng cần được trao đổi giải quyết và như thế thấy được các gốc rễ sâu xa hơn của lỗi phạm, cùng mở ra các viễn ảnh tương lai.

 

Lối xưng tội chia sẻ và đối thoại như thế cũng mang lại một sự cởi mở lớn hơn trên cả chiều kích nhân bản và thiêng liêng. Chính vị linh mục cũng được khích lệ rất nhiều trong một kinh nghiệm như thế, nhờ đó ngài có khả năng giúp đỡ những người khác trong cùng một đường lối hoặc tương tự.

 

Bí tích hòa giải là một trong những quà tặng đặc biệt của linh mục cho kẻ khác trong thừa tác vụ bí tích của ngài, nhưng đồng thời nó cũng là khí cụ cho linh mục tăng trưởng trong đời sống thiêng liêng và bác ái mục tử.

 

GIÁ TRỊ CỦA VIỆC XƯNG TỘI CÁ NHÂN

 

Cuộc đối thoại giữa hối nhân và cha giải tội làm cho việc cử hành bí tích đáp ứng sít sao hơn với từng tình huống cụ thể của hối nhân, với các lý do khác nhau sau đây của hối nhân: 

 

-          Nhu cầu hòa giải cá nhân và tái nhập vào tình bằng hữu với Chúa nhờ nhận lại được những ơn đã mất do tội;

-          Nhu cầu tìm kiếm sự tiến bộ thiêng liêng: “Ta biết các việc ngươi làm, nỗi vất vả và lòng kiên nhẫn của ngươi… vì danh Ta. Nhưng Ta trách ngươi điều này: ngươi đã để mất tình yêu thuở ban đầu. Vậy hãy nhớ lại xem ngươi đã từ đâu rơi xuống, hãy hối cải và làm những việc ngươi đã làm thuở ban đầu. Bằng không, Ta đến với ngươi, và Ta sẽ đem cây đèn của ngươi ra khỏi chỗ của nó, nếu ngươi không hối cải.” (Kh 2,2-5)

-          Đôi khi cần một sự biện phân thích đáng hơn về ơn gọi.

-          Trong nhiều trường hợp, không những cần mà còn khao khát thoát khỏi tình trạng hờ hững thiêng liêng và khủng hoảng đời tu, hầu có một lối giải quyết, một lối đi mới trong chính hoàn cảnh cụ thể đang phải sống.

 

Nhờ những đặc tính cá nhân đó, hình thức cử hành này liên kết với việc linh hướng.

 

Trong cuộc đối thoại này phải tránh đề cập trực tiếp đến đệ tam nhân. Phải rất cẩn thận và tế nhị trong các câu hỏi để làm sáng tỏ hầu có biện pháp và lời khuyên thích ứng, giúp hối nhân thay đổi lật sang một trang mới của cuộc đời.

 

Nhớ giúp linh mục tránh ba tội kèm theo vạ tiền kết dành riêng cho ĐGH: Lỗi ấn tòa giải tội, khuyến dâm trong tòa và giải tội cho đồng phạm.

 

Tương quan linh hướng là một tương quan khép kín tay ba (Chúa Thánh Thần, người thụ hướng và vị linh hướng): Điều mà vị linh hướng khám phá về người thụ hướng ở toà trong sẽ không được tiết lộ ra ở toà ngoài. Dữ kiện này có cùng một qui chế như ấn toà giải tội. Điều này không chỉ để bảo vệ người thụ hướng, mà còn cống hiến cho họ sự tín nhiệm và tin tưởng rằng điều gì họ đã bộc lộ ở tòa trong vẫn được giữ bí mật. Chính niềm tín nhiệm và bảo đảm này mang lại sự chữa lành tận gốc các căn bệnh.

 

3. Sùng Kính MẸ Maria

(slideshow TỪ LÚC MẸ NÓI LỜI XIN VÂNG)

 

Mỗi người đều tự phát có lòng sùng kính sâu xa Đức Maria với con tim chân thành. Lòng tôn sùng đích thực được đặc trưng qua thái độ sống đơn sơ và khiêm tốn theo gương của Mẹ, phát sinh từ việc chiêm ngắm mầu nhiệm Ngôi Lời Nhập Thể. 

Mẹ ơi, Mẹ đã nêu gương,            

Cho con theo Chúa đau thương chớ rời !

 

Mẹ hướng dẫn chúng ta tới Chúa Giêsu, Đấng đưa chúng ta đến với Chúa Cha. Mẹ chỉ cho chúng ta con đường hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa, bởi vì Mẹ là người phụ nữ được Thiên Chúa tuyển chọn để thực hiện chương trình cứu độ của Ngài với tư cách là người đồng tham dự vào những biến cố tột đỉnh của lịch sử cứu độ. 

 

Mẹ được kêu cầu là Mẹ của Hội Thánh và Mẹ của mỗi người, vì khi trên thập giá, vào lúc tột đỉnh của sứ mạng cứu độ nhân loại, Chúa Giêsu đã trao phó Mẹ mình cho Gioan và ký thác Gioan cho Mẹ (Ga 19, 26-27): Chúng ta cũng hãy đón nhận Mẹ Maria vào trong nhà nội tâm và đời sống thánh hiến của chúng ta.

 

Được sự che chở và hướng dẫn từ mẫu của Mẹ nâng đỡ và tăng sức mạnh, chúng ta có thể nhìn thấy mọi mối tương quan và các giai đoạn đời sống và sứ vụ tu sĩ của mình, bằng đôi mắt mới, bằng trái tim và trí não mới, và luôn bước đi trên con đường thánh thiện cần thiết.

 

Là tu sĩ, chúng ta cần tăng cường lòng sùng kính Đức Mẹ. Sự hiện diện từ mẫu của Mẹ luôn là sự nâng đỡ cho chúng ta. Mẹ đã luôn theo sát Chúa Giêsu Con Mẹ, và bây giờ Mẹ vẫn tiếp tục đồng hành cùng chúng ta.

 

Hãy luôn nuôi dưỡng lòng sùng kính con thảo đối với Mẹ. Mẹ luôn đồng hành với chúng ta và liên lĩ che chở chúng ta. Chúng ta hãy vào trường  Maria để học biết yêu thương và bước theo Đức Kitô trên hết mọi sự. 

 

Trong trường của Mẹ Maria, chúng ta học để đặt Chúa Kitô vào chỗ nhất trong cuộc đời chúng ta, và học để hướng tư tưởng cùng hành động của chúng ta theo Ngài: “Người bảo gì thì hãy làm theo.”

 

Đúng vậy, nơi trường của Mẹ, chúng ta học biết thinh lặng, biết lắng nghe và phục vụ, đó là những điểm mấu chốt của đời sống người môn đệ. Mẹ Maria sẽ giúp chúng ta tiến sâu vào mối tương quan nhân vị và đích thực hơn với Chúa Giêsu, để chúng ta yêu mến Ngài và làm cho Ngài được yêu mến. Qua việc chiêm ngắm và lắng nghe Mẹ Maria, chúng ta sẽ hiểu hơn sức mạnh nâng đỡ và biến đổi của ơn thánh Chúa.

 

Liên quan đến đời sống độc thân thanh khiết đang “bị thế giới của thời đại chúng ta nghi ngờ giá trị và cho là không thể giữ được”, Đức Phaolô VI cậy dựa vào lòng sùng kính nồng nhiệt và tỏa sáng đối với Mẹ Maria (Paul VI, Sacerdotalis Caelibatus, no. 1).

Vâng, chọn lựa độc thân thánh hiến của chúng ta cần được đặt nơi trái tim Mẹ Maria. Chúng ta hãy chạy đến cùng Mẹ, khi gặp khó khăn trên con đường đã chọn. Là trinh nữ và là mẹ, Mẹ Maria hiểu rất rõ trái tim chúng ta cần gì, và Mẹ biết làm thế nào để giữ cho chúng ta được trung thành với lời cam kết của mình.

 

Chúng ta sẽ tìm được ẩn náu an toàn nơi người Mẹ trên trời của chúng ta. Mẹ sẽ giúp chúng ta thăng hoa trái tim và con mắt, để nhìn thấy Chúa ở trong và qua những người anh chị em quanh chúng ta. Chúng ta kêu xin Mẹ bảo vệ và biến đổi chúng ta và những ai thân thiết với chúng ta. Chúng ta sẽ không bao giờ thiếu sự chở che, nâng đỡ của Mẹ. Nhờ lời chuyển cầu của Mẹ, Chúa Thánh Thần sẽ gìn giữ sự độc thân trong trắng của chúng ta như Ngài đã làm cho Mẹ và Thánh Giuse.  

 

Vì thế, hãy hướng con mắt và trái tim, với niềm tín thác được đổi mới và lòng cậy trông con thảo, về Mẹ rất yêu dấu của Chúa Giêsu và Mẹ của Hội Thánh, và hãy kêu xin sự cầu bầu vạn năng và hiền mẫu của Mẹ cho mọi người sống đời thánh hiến.

 

Có một việc thật đơn giản nhưng rất quan trọng của lòng sùng kính Mẹ Maria là lần chuỗi Mân côi, một bản Phúc Âm tóm tắt (x. Paul VI, Marialis Cultus: The Angelus and the Rosarry). Cầu nguyện chuỗi Mân Côi là tham dự vào đời sống và sứ vụ của Chúa Cứu Thế và Mẹ Người, Đấng đã trở nên mẹ của mỗi người.

 

Mẹ dẫn dắt mọi người đến với Chúa Giêsu và Chúa Giêsu sẽ đưa họ tới Chúa Cha. Đây hẳn là hành trình đức tin chắc chắn theo gương Đức Trinh Nữ Maria.

 

Hãy khuyến khích nhau giữ thói quen lần chuỗi, một mình khi đi đường tới trường học, ra đồng ruộng, tới chợ búa… (như pho tượng “Bà mẹ Bùi Chu” trong Vườn Tòa Giám Mục diễn tả), hoặc lần chuỗi chung với người khác, vì chuỗi mân côi sẽ đốt nóng và làm mạnh thêm mối giây ràng buộc giữa các con cái Chúa. Lời cầu nguyện này sẽ giúp chúng ta được mạnh mẽ hơn trong đức tin, bền vững hơn trong đức ái, được niềm vui và kiên trì trong niềm hy vọng. 

 

Theo gương mẫu và kinh nghiệm của Đức Gioan Phaolô II, chúng ta nên tận hiến cho Mẹ với lòng tin tưởng yêu mến, tìm trú ẩn nơi sự che chở của Mẹ, biết rằng trong lúc khó khăn chúng ta cũng không cô đơn, vì Mẹ sẽ nâng đỡ ủi an bằng sự dịu dàng từ mẫu của Mẹ. Ngài chia sẻ: “Suốt cuộc đời tôi, “Totus Tuus - Tất cả bản thân con là của Mẹ,” tôi đã cảm nghiệm rõ sự hiện diện đầy yêu thương của Mẹ. Mẹ Maria đồng hành với tôi mọi ngày để giúp tôi chu toàn sứ vụ là người kế vị Thánh Phêrô” (John Paul II, “Behold, Your Mother: Message for 18th World Youth Day” - Vatican City, March 19,2003).

Tôi đã mất mẹ sớm nên cũng cảm nhận và kinh nghiệm được sự an ủi, che chở và đồng hành đầy yêu thương của Mẹ Lavang cho đời linh mục của mình:

Mạ mất nay được Mẹ thay,

chuỗi đời côi cút bớt cay bớt buồn,

nhất là đêm lạnh mưa tuôn,

mưa tuôn ngoài phố mưa buồn trong tim.

 

“Dù con lớn bao nhiêu tuổi, con vẫn là con của mẹ; dù con có đi tói cùng trời cuối đất thì lòng mẹ vẫn hằng theo con.”

 

Mẹ ơi, con Mẹ ngồi đây

Nỗi niềm tâm sự tỏ bày thân thưa

Mẹ hiền đã thấu cho chưa

Thử thách cay đắng liệu vừa sức con.

 

Hỏi rằng sao trả quá đắt?

Đồi cao thánh giá ai dắt ai dìu?

Dẫu rằng phải trả quá đắt,

đồi cao thánh giá Mẹ dắt Mẹ dìu.

 

           H. CÁCH CẦU NGUYỆN Á CHÂU VÀ VIỆT NAM             

 

1. Thực tế không mong đợi

 

Trong cầu nguyện cộng đồng hay cá nhân, thể xác có thể trở nên căng thẳng, sự chú tâm bị phân tán và dao động, dù đã dùng Kinh Thánh, các bài hát, đọc kinh, lần chuỗi để cầu nguyện và suy gẫm. 

 

Lắm khi tương quan được tốt với Chúa, nhưng lắm khi cũng bị chia trí, đôi khi rất căng thẳng và mệt mỏi, và thường làm theo thói quen. Khi cầu nguyện cá nhân, đặc biệt lúc cầu nguyện thinh lặng và suy gẫm trong tâm trí, nhiều sự chia trí chiếm lấy đầu óc và cản trở cầu nguyện. Nhiều lúc kết thúc giờ cầu nguyện với khô khan trống rỗng, tinh thần đi đâu đâu…

 

Để giải quyết vấn đề, người ta vận dụng toàn bộ tinh thần, thân xác để cầu nguyện, quen gọi là “lời cầu nguyện thân xác” (prayer body).

 

2. Cầu nguyện theo phong thái Á Châu

 

Cách thức tu sĩ Phật giáo tọa tĩnh tòa sen tụng niệm có thể giúp chúng ta tái khám phá các hình thức chiêm niệm của cầu nguyện trong truyền thống kitô giáo và hội nhập chúng, bằng cách hướng chúng ta chú ý hơn nữa tới tư thế thân xác khi chúng ta cầu nguyện, hầu khám phá sự hiện diện của Thiên Chúa hằng sống.

 

Các thực hành Zen hay Yoga có thể được dùng để giúp ta làm quen ý thức sự hiện diện của Chúa, cảm nhận chính mình như một toàn thể tinh-thần-thân-xác trong tương quan với Chúa. Dần dần ta sẽ đắc thủ được thói quen sống sự hiện diện của Chúa, nghĩa là thường xuyên hướng chú ý của mình về sự hiện diện đầy yêu thương và sống động của Chúa ở trong và quanh mình. 

 

Thời gian thinh lặng của những ngày tĩnh tâm hay cấm phòng cống hiến những cơ hội thuận lợi để phát triển ý thức sự hiện diện này của Chúa ở một mức độ sâu hơn. 

 

Khởi đầu, ta bỏ ra 15 hoặc 20 phút, hay lâu hơn nếu muốn, để tạo một tư thế thư giản bằng cách kiểm soát hơi thở (hít vào và thở ra thật sâu); đồng thời tẩy bỏ khỏi đầu óc bất cứ bận rộn hay suy nghĩ nào, và để chìm sâu trong sự hiện diện của Chúa ở trong và ở quanh ta. 

 

Tiếp đến, ta đi vào một cuộc đàm thoại đơn sơ, sâu lắng với Chúa đang hiện diện, về bất cứ cái gì đang chất chứa trong tâm hồn ta lúc đó. Có lẽ ta chẳng có gì để nói, mà chỉ thích ngồi lắng nghe Chúa. Giây phút thinh lặng này thật bình an và thoải mái.

 

Nếu cứ tập luyện mỗi ngày, ta sẽ khám phá được rằng  dần dần ta trở nên càng ngày càng chú tâm vào Chúa hơn, và rằng ta đang lớn lên trong hiểu biết, nhẫn nại và yêu thương đối với những người chung quanh. 

 

Tập thư giản bằng cách hít dưỡng khí vào thật sâu qua mũi cho căng đầy bụng, rồi chuyển qua huyệt đan điền, đẩy ra toàn thân tới tận chân tơ kẻ tóc / đường gân thớ thịt. Xong lại rút thán khí về qua huyệt đan điền để đẩy ra ngoài qua miệng. Trong khi đó để tâm trí kiểm soát đường đi của hơi thở. Còn ý nghĩ thì nghĩ rằng Chúa Thánh Thần đi vào để thánh hóa và rút bỏ những xấu xa quỉ quái khỏi lòng trí và thân xác ta. 

 

Khi hít vào, ta cũng có thể nghĩ là mình đón nhận tất cả những gì là tích cực; còn thở ra là loại bỏ tất cả những gì là tiêu cực, từ bất cứ đâu mà đến.                                 

 

Với cách này, ta tập giữ tâm hồn ở trạng thái thanh thản, như kinh Yataka dạy ‘Con hãy giữ tâm như đất: trên đất, người ta đổ ra dầu ngọt dầu chua, dầu cay dầu đắng, dầu sạch dầu dơ, đất vẫn một mực thản nhiên, đất không giận, đất không thương’ 

 

Nhiều người cũng vận dụng lối này để tự chữa bệnh bằng ý thức tính chất bồi bổ của dưỡng khí và quyền năng thần linh của Thần Khí: hít vào chuyển quyền lực thần linh cùng dưỡng khí tới chỗ đau của cơ thể để chữa lành, thở ra xin quyền lực thần linh lấy cái đau của cơ thể vất ra khỏi thân xác cùng với thán khí. Dĩ nhiên phải có sự đồng bộ của hít thở và ý thức, với niềm tin tưởng không nghi ngờ.

 

3. Ích Lợi của cách cầu nguyện Á Châu

 

Các tôn giáo Á Châu giới thiệu nhiều cách thức đưa dẫn và thúc đẩy trọn vẹn con người vào cầu nguyện: thể xác, trí khôn, con tim, trí nhớ, trí tưởng tượng, hơi thở, tư thế thân xác và ngay cả môi trường bên ngoài đều được sử dụng cho việc cầu nguyện, và người ta gọi đó là “cầu nguyện thân xác” 

 

Phương pháp này nâng cao phẩm chất của cầu nguyện, cũng như phẩm chất của người cầu nguyện. Việc thực tập lắng nghe này làm ta dễ dàng đi vào tiếp xúc và hiệp thông với Chúa. Sự ý thức thụ động này giúp ta mở rộng lòng và “phó mặc” cho ơn Chúa hoạt động. 

 

Thái độ đón nhận thụ động này mang lại sự thinh lặng nội tâm cần thiết cho việc cầu nguyện, nhờ đó ta được Lời Chúa Kitô và ơn Chúa Thánh Thần đánh động và biến đổi.

 

Thực hành thư giãn tạo nên bình an nội tâm và sự hài hòa làm cho tiến trình cầu nguyện được dễ dàng, trong khi thực hành tập trung cao độ lại rất hữu ích cho đời sống cầu nguyện. Nhịp thở có thể giúp gia tăng sự chú ý, tập trung và ý thức, là những cái làm cho tiến trình cầu nguyện của con người được dễ dàng.

 

4. Cầu Nguyện Tập Trung 

 

Các bậc thầy Zen hay Yoga có thể cầu nguyện (suy niệm và chiêm niệm) liên tục nhiều giờ. Họ cầu nguyện bằng tâm trí, hay chính xác hơn là bằng cách tập trung tư tưởng. Đây là một hình thức cầu nguyện rất đơn giản, thường không dùng lời nói (cầu nguyện bằng lời). 

Để đi vào cầu nguyện tập trung, ta phải để mình hoàn toàn lệ thuộc vào Chúa và để cho tình yêu của Chúa Thánh Thần chi phối. Hãy lặn xuống trong sâu thẳm cõi lòng, nơi đó Thiên Chúa đang thực hiện những điều kỳ diệu; và hãy mở lòng cho Chúa Thánh Thần đang cư ngụ trong ta.

 

Phương pháp của cầu nguyện tập trung là: 

    Ngồi yên lặng, tư thế thoải mái và thư giãn;

    Nghỉ ngơi trong lòng khao khát Chúa;

    Hướng vào trung tâm bản ngã của mình;

    Trong yên lặng, ý thức sự hiện diện của Chúa và bình an hấp thụ tình yêu của Ngài.

 

Ngày nay, nhiều người công giáo học theo phương pháp cầu nguyện này. Nếu kiên trì tập luyện thì ngày qua ngày, cầu nguyện tập trung sẽ giúp ta đi vào hiệp thông với Chúa ở mức độ sâu thẳm nhất. Ta sẽ cảm thấy bình an hơn và càng ao ước mối tương quan yêu thương này với Chúa. Ta sẽ được thúc đẩy tìm kiếm sự kết hiệp chiêm niệm sâu xa hơn nữa, mà bất cứ người sống đời dâng hiến nào cũng đều được mời gọi. 

 

Nếu nguyện gẫm được mô tả như lời cầu nguyện của tâm trí tìm biến đổi con tim, thì chiêm niệm là lời cầu nguyện của con tim sẽ biến đổi tâm trí. 

 

Cầu nguyện tập trung có thể giúp những người tìm kiếm Chúa kinh nghiệm được lợi ích tuyệt vời này. Thay vì dùng nhiều lời, ta có thể bắt đầu cầu nguyện tập trung bằng cách chọn một lời thôi: một lời thánh thiêng mang một ý nghĩa đặc biệt, có thể là một danh hiệu của Chúa, hay một lời rút ra từ Thánh Kinh. 

 

Sau khi đã ổn định được tư thế thoải mái và thư giãn để cầu nguyện, hãy để nhịp thở nhẹ nhàng và đều đặn, hãy nhắm mắt lại và nói lên trong thinh lặng lời thánh thiêng đó, chú tâm vào sự hiện diện của Chúa và biểu lộ lòng ưng thuận của mình cho hoạt động của Ngài nơi bản thân mình. 

 

Khi những tư tưởng hay cảm nhận, những hình ảnh và kỷ niệm nổi lên làm chia trí, hãy nhẹ nhàng quay trở lại với lời thánh thiêng đó và để nó chiếm lĩnh hiện trường của ý thức. Không cần phải làm gì nhiều hơn thế. Không có gì đặc biệt để phấn đấu hay bất cứ kết quả rõ ràng nào để đạt cho được.

 

Khi thời giờ cầu nguyện đã hết, từ sâu thẳm cuộc đối thoại thinh lặng với Chúa, hãy từ từ trở về cùng thế giới bên ngoài và những hoạt động thường nhật của mình. 

 

5. Vượt Qua Những Khó Khăn

  và Kiên Trì Trong Đời Sống Cầu Nguyện

 

Ta phải nhớ những thực tế này: Ta có thể gặp nhiều khó khăn trong suốt hành trình cầu nguyện. Cầu nguyện không chỉ gồm toàn những kinh nghiệm vui mừng và thích thú. Khô khan và tăm tối cũng là một phần thiết yếu trong quá trình trưởng thành và biến đổi. 

 

Tự biết mình không phải luôn luôn là một kinh nghiệm vui thích, nhưng thông thường là một quá trình đau đớn của sự chấp nhận chính mình để được chữa lành. Ta phải học sống khiêm nhường, siêu thoát, từ bỏ và quên mình để chiến đấu chống lại tính kiêu căng tự mãn với tất cả những sức kháng cự tiềm ẩn của nó. Chỉ với lòng khiêm tốn và sự cởi mở với ơn Chúa, ta mới có thể đương đầu trong cuộc chiến đấu này. 

 

Cách cầu nguyện Á Châu này thúc đẩy trọn vẹn con người vào trong mối tương quan với Chúa và làm biến đổi con người cách lớn lao trong mọi chiều kích (thể lý, tâm lý và thiêng liêng): Siêu nhiên không phá hủy tự nhiên, nhưng thăng tiến tự nhiên. 

 

Vậy, một khi áp dụng cách thực hành lắng nghe, thư giản và tập trung, ta càng trở nên ý thức hơn mình là ai và phải làm gì, không chỉ trong lời cầu nguyện mà còn trong đời sống hằng ngày của mình nữa. 

 

       IX. THINH LẶNG VÀ ĐỜI SỐNG CẦU NGUYỆN

 

            a. Thinh lặng cần thiết cho cầu nguyện

 

Sự thinh lặng không thể bị chia tách bên ngoài và bên trong được. Thinh lặng bên ngoài vừa là một tiến trình đào tạo trưởng thành nhân bản, vừa là phương tiện bảo đảm sự yên tĩnh của tâm hồn, để hồi tâm và sống thân mật với Thiên Chúa, trong đời sống thiêng liêng.

 

Thinh lặng nội tâm là sự bình an của linh hồn sống trong sự hiện diện của Chúa, nhờ nỗ lực kiểm soát các đam mê, kiềm chế những tưởng tượng viển vông, lo âu, kích động thái quá hay những suy sụp chán nản.

 

Thinh lặng nội tâm là thái độ sâu xa của linh hồn tìm kiếm mọi sự từ Thiên Chúa và hoàn toàn qui hướng về Ngài. Thinh lặng nội tâm và thinh lặng bên ngoài cần đến nhau và nuôi dưỡng nhau. Vì thế, luật sống phải coi thinh lặng bên ngoài như là hỗ trợ ưu tiên, vì ở đâu thinh lặng bên ngoài không hiện hữu thì thinh lặng nội tâm cũng vắng mặt.

 

Thinh lặng là bầu khí thiêng liêng và sống còn để cảm nhận sự hiện diện của Thiên Chúa. Nhờ thinh lặng, con người biết chỗ của mình trước mặt Chúa, đồng thời tỏ lộ lòng khiêm tốn và khả năng lắng nghe khi Chúa nói.

Nhờ thinh lặng của thân xác, trí óc và con tim, ta mới có thể đạt tới sự hiệp nhất và hiệp thông với Chúa: “Hãy lặng thinh và hãy biết rằng Ta là Thiên Chúa” (Tv 46, 10).

 

Thinh lặng này không phải là một không gian trống rỗng, bởi vì Thiên Chúa luôn có đó để lấp đầy. Nhiệm vụ quan trọng nhất là phải ý thức rằng ta luôn ở trong sự hiện diện của Chúa và không thể tách khỏi Ngài. [Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng]

 

Thinh lặng là một trong những thách đố lớn: Người này tìm kiếm thinh lặng, kẻ khác lại làm mọi cách để tránh nó: “Cần hai năm để học nói, nhưng cần cả đời để học thinh lặng.”  Nhưng thinh lặng hỗ trợ lời nói, chuẩn bị cho lời nói và làm cho lời nói nên phong phú. Ngôi Lời, chìm sâu trong mầu nhiệm lặng thinh của Thiên Chúa để bộc lộ và thông truyền Thiên Chúa cho con người: HÀI ĐỒNG LÀ LỜI MÀ THẲM LẶNG.

 

Thinh lặng, nội tâm lẫn bên ngoài, là bầu khí đúng đắn của việc giáo dục toàn diện: nơi đào tạo “phải là nơi của thinh lặng, là nhà cầu nguyện, nơi đó Chúa tiếp tục qui tụ các môn đệ riêng ra, để họ sống cái kinh nghiệm mạnh mẽ của sự gặp gỡ và chiêm niệm.”

 

b. Thinh Lặng trong Phụng Vụ 

           

Thinh lặng luôn là một phần của việc thờ phượng. Phụng vụ cung cấp nhiều cơ hội để thinh lặng: Ngưng nghỉ một khoảng thời gian thích hợp sau mỗi bài đọc; nghỉ chốc lát để suy niệm sau bài giảng, hay sau lời kêu mời “chúng ta dâng lời cầu nguyện.” Sau hiệp lễ, nên dành một thời gian thinh lặng để kết hiệp với Chúa Giêsu đang ngự trong lòng..

 

Phụng vụ các Giờ Kinh cũng cho ta nhiều dịp để thinh lặng: Sau vinh tụng ca và trước điệp ca của thánh vịnh kế tiếp, một chút ngưng nghỉ để cộng đoàn suy niệm về thánh vị đó; sau bài đọc Lời Chúa và trước xướng đáp, một lúc thinh lặng hợp lý để suy niệm.

 

Nhờ ý thức sự hiện diện bí ẩn của Thiên Chúa, chúng ta chậm rải đi vào thinh lặng sâu lắng. Cầu nguyện trở thành sự kết hợp những lúc thinh lặng và lời nói trong một thái độ chiêm niệm, và đời sống thiêng liêng được triển nở với Chúa Kitô trong Thiên Chúa.

 

c. Thinh Lặng Trong Nhà 

           

Mọi người đều phải cẩn trọng để khỏi làm xáo trộn sự thinh lặng của người khác. Radio, máy nghe băng, Tivi, âm lượng trao đổi… phải được kiềm chế và điều chỉnh để bảo vệ bầu khí chiêm niệm, vốn phù hợp cho đời sống cầu nguyện và học tập. Không đòi phải thinh lặng tuyệt đối, nhưng cuộc trao đổi phải được giữ ở mức tối thiểu.

 

d. Thinh Lặng Cấm Phòng hay Tĩnh Tâm 

 

Các cuộc tĩnh tâm bồi dưỡng thiêng liêng là:

-          những cơ hội khả dĩ để trải nghiệm sự thinh lặng,

-          tìm lại nguồn năng lượng cho đời sống cầu nguyện và đức tin,

-          cũng còn là dịp để lấy lại sức lực cho thể xác, trí khôn và linh hồn.

 

Người tĩnh tâm được khuyến khích loại bỏ những mối bận tâm làm mất sự thinh lặng bề ngoài như báo chí, truyền thanh, truyền hình…

 

            Càng đi vào thinh lặng và thăng tiến đời sống chiêm niệm, chúng ta càng có thể lắng nghe tiếng Chúa với những thanh âm đặc biệt và mới lạ. Merton nói rằng mức độ truyền thông cao nhất là hiệp thông, nghĩa là trở nên một với Chúa. 

 

            Thái độ chiêm niệm này là thích hợp, phải được trải dài trong suốt cuộc sống và sứ vụ của người sống đời thánh hiến: “Thinh lặng là quê hương của người hùng” (đại tướng Foch).

 

e. Thinh Lặng và Tiếng Chúa

 

            Cho dù cá nhân con người vẫn mở ra trước siêu việt, trước tuyệt đối, thì việc lắng nghe tiếng Chúa và hiểu rõ giá trị của thinh lặng trong sâu thẳm lòng người, nơi họ hiện diện một mình với Thiên Chúa (Gaudium et Spes 16), cũng là việc rất khó trong xã hội hiện đại.

 

            Sự thinh lặng cho phép chúng ta nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa và để cho sự hiện diện này chiếm đoạt. Ta phải tạo được một cảm thức về thinh lặng nội tâm thực sự để có thể lắng nghe và hiểu sâu xa Lời Chúa, và kiên nhẫn tìm Chúa Kitô qua chính kinh nghiệm lắng nghe tiếng Chúa trong cầu nguyện của mình. Kinh nghiệm này giúp ta trở thành  thầy dạy cầu nguyện cho người khác. 

 

Thinh lặng nội tâm tìm được nơi Chúa Kitô suối nguồn và mục đích, là phó thác cho Chúa Cha và tùy thuộc vào Ngài, là sự thân mật nội tâm và đối thoại thực sự với Chúa. 

 

            Thinh lặng bên trong và thinh lặng bên ngoài ảnh hưởng lẫn nhau và nuôi dưỡng nhau. Nơi nào thinh lặng bên ngoài không hiện hữu thì thinh lặng nội tâm cũng vắng bóng. Luật Sống tu trì phải thu xếp ưu tiên cho việc này.

 

       X. SỨC MẠNH CỦA LỜI CẦU NGUYỆN

 

            a. Qua Chúa Giêsu 

 

Lời cầu nguyện hoạt động thế nào và làm sao sử dụng nó? Chúa luôn có mặt  và lời cầu nguyện thay đổi mọi sự !

 

Hãy học cho biết lời cầu nguyện hoạt động thế nào. Lời cầu nguyện phát ra một sức mạnh vô giới hạn để giúp ích cho bạn và tha nhân.

Hãy thay đổi chính bạn, rồi thế giới chung quanh bạn sẽ thay đổi. Một ít nguyên tắc sau đây giúp bạn có một đời sống cầu nguyện hữu hiệu.   

                                                                                      

Hãy hòa mạng và kết nối 

Lời cầu nguyện với Chúa không phải là một nghi thức, nhưng là một hiệp thông sống động đầy yêu thương như giữa những người bạn tốt nhất. Nhưng phải buồn mà nói rằng nhiều người nghĩ họ không thể nói chuyện với Chúa như thế.

 

Một số người nghĩ rằng họ không đạo đức đủ, không ngay chính đủ, hay không siêu nhiên đủ. Số khác nghĩ Chúa quá lớn lao, quá cao xa ở trên họ. Một số nghĩ Chúa quá bận rộn không có thời giờ quan tâm đến họ và những vấn đề của họ, mà họ nghĩ là hết sức nhỏ mọn đối với Chúa. Một số khác nghĩ họ bất xứng, không tốt lành đủ để đến với Chúa. Số khác cảm thấy họ có tội hay xấu hổ về những việc họ đã làm. Một số khác ngay cả sợ Chúa nữa. 

 

Giá mà họ hiểu được rằng cách Chúa nhìn khác biệt cách suy nghĩ của họ biết bao! Chúa muốn có một liên hệ cá nhân với mỗi một người trong chúng ta, và Ngài muốn đó là mối liên hệ sâu xa nhất, ý nghĩa nhất, viên mãn nhất và đáng thưởng nhất, và là phần tự nhiên nhất của đời sống chúng ta.

Điều đó không có nghĩa là Chúa muốn lấy đi những mối liên hệ và các hoạt động khác mà chúng ta ưa thích và cho là quan trọng. Ngược lại, Chúa muốn Ngài là một phần của tất cả những thứ ấy của chúng ta. Chúa muốn làm cho cuộc sống mỗi ngày của chúng ta được dễ dàng hơn, những điều chúng ta trải nghiệm có ý nghĩa lớn lao hơn, và Ngài muốn cùng với chúng ta thưởng thức chúng.

 

Tắt một lời, Ngài muốn làm cho cuộc đời chúng ta trở nên tốt đẹp hơn. Ngài muốn thêm một chiều kích mới diệu kỳ vào tất cả những gì chúng ta làm, đó là sự hiện diện đầy yêu thương của Ngài.

 

Chúng ta làm sao để thiết lập được một mối liên hệ như thế, nhất là khi cảm thấy mình quá bé nhỏ, thiếu đạo đức và bất xứng? Chúng ta làm thế nào thực hiện được cuộc kết nối đó?
- Đơn giản thôi: Qua Chúa Giêsu !

 

Không ai trong chúng ta có thể thực sự nắm bắt được Thiên Chúa là Cha chúng ta cao cả và kỳ diệu thế nào, bởi vì Ngài và Thần Khí của Ngài lớn hơn toàn thể vũ trụ. Ngài hành động vượt quá trí hiểu chúng ta là Ngài đã gửi đến cho chúng ta

-          Một Người có thể chỉ cho chúng ta thấy tình yêu của Ngài, 

-          Một Người mà chúng ta có thể kinh nghiệm được,

-          Một Người có thể mang Thiên Chúa xuống tầm hiểu biết nhân loại giới hạn của chúng ta.                               

Vậy là Ngài đã gửi Chúa Giêsu đến với chúng ta

 

b. Cầu nguyện là hiệp thông 

 

Như bất cứ tình bạn sâu xa và bền vững nào, liên hệ của bạn với Chúa Giêsu sẽ được mạnh mẽ nhờ mối hiệp thông thành thật và cởi mở thường xuyên. 

Lời cầu nguyện thực sự là tất cả những cái đó: hiệp thông tâm hồn (con tim với con tim) với Chúa Giêsu. Bạn có thể cầu nguyện ở bất cứ đâu, vào bất cứ lúc nào. Bạn không phải ngồi hay đứng. Bạn không phải ở trong nhà thờ, một cơ sở tôn giáo, hay bất cứ một nơi đặc biệt nào cả. 

 

Cầu nguyện là kết nối tim bạn với tim Chúa, chẳng quan tâm đến những gì chung quanh bạn. Chúa Giêsu hoàn toàn phó mình cho bạn, và Ngài luôn lấy làm hạnh phúc cho bạn mượn một lỗ tai và một cánh tay sẵn sàng trợ giúp. Ngài quan tâm đến bạn và tất cả những gì bạn phải trải qua. Ngài hạnh phúc để nghe và trả lời các yêu cầu của bạn.

 

Nhưng cầu nguyện còn hơn thế nữa: Chúa Giêsu cũng muốn hiệp thông với bạn, nói chuyện với bạn. Ngài muốn cho bạn những lời nói riêng tư của tình yêu và khích lệ, và Ngài muốn giúp bạn giải quyết các vấn đề của bạn. Ngài có mọi câu trả lời, nhưng Ngài làm sao cho bạn các câu trả lời đó được, nếu bạn không lắng nghe?

 

Bạn cần học nhận ra tiếng nói của Ngài, khi Ngài nói với tâm trí bạn và đặt tư tưởng của Ngài trong trí khôn bạn.

 

c. Lời cầu nguyện làm ích cho bạn 

 

Dành thời gian với Chúa sẽ có vô số lợi ích, bạn không thể nào đếm nổi: 

-          Ngài có thể giúp bạn giải quyết mọi vấn đề của bạn,

-          trả lời mọi vấn nạn của bạn,

-          chữa lành mọi nỗi đau lòng của bạn,

-          an ủi bạn khi bạn buồn phiền,

-          ban cho bạn niềm vui,

-          mang bạn lại gần Thiên đàng hơn…

Danh sách các lợi ích sẽ vô tận.

Lời cầu nguyện thay đổi mọi sự. Nó là một phương tiện để Chúa ban cho con cái Ngài những gì họ cần hay muốn, miễn là những cái đó tốt cho họ và cho kẻ khác: “Bất cứ cái gì con cầu xin, hãy tin rằng con sẽ nhận được” (Mt 21:22).

 

Bạn sẽ tìm được nghỉ ngơi và đổi mới, khi tinh thần bạn bị suy sụp và trí của bạn bị xao xuyến: “Hãy đến với Ta, hỡi tất cả những ai vất vả và gánh nặng, Ta sẽ cho nghỉ ngơi... Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng thật trong lòng, và các ngươi sẽ tìm được nghỉ ngơi cho tâm hồn, vì ách của Ta êm ái và gánh của Ta nhẹ nhàng” (Mt 11,28-30).

 

Chúa Giêsu sẽ dẫn dắt bạn qua những rối rắm của cuộc đời. Ngài sẽ giúp bạn biết phải làm gì khi bạn phải đối diện với những vấn đề và những quyết định cam go. Ngài đã hứa sẽ chỉ dẫn cho bạn, củng cố tư tưởng của bạn, và hướng dẫn những bước đường của bạn: “Hãy nhận biết Chúa trong mọi đường đi nước bước, Ngài sẽ hướng dẫn mọi đường nẻo con đi” (Cn 3:6).

 

Khi con lưỡng lự không biết quẹo phải hay trái, tai con sẽ được nghe một tiếng nói từ phía sau: Đây là đường, cứ đi theo đó!” (Is 30:21).

 

d. Lời cầu nguyện sinh ích cho kẻ khác   

 

Lời cầu nguyện của bạn không thể chỉ thay đổi mọi việc cho bạn mà thôi đâu, chúng cũng thăng tiến cách đáng kể cuộc đời của người khác nữa. 

“Thang máy = Vòng tay Giêsu”

 

Người ta nói rằng cầu nguyện cho người khác không phải là cái nhỏ nhất bạn có thể làm cho họ, nhưng là cái lớn nhất. Lời cầu nguyện của bạn đánh động lòng Chúa khiến Ngài hành động thay cho họ.

 

Nhờ lời cầu nguyện của bạn, người khác có thể nhận được hầu hết những lợi ích như bạn đã nhận được khi bạn cầu nguyện cho chính bạn, bao gồm ơn an ủi, sự che chở, ơn giải thoát khỏi lo âu và sợ hải, ơn chữa lành, sự trợ giúp vật chất, và nhiều nữa…

 

Tất cả chúng ta phải biết rằng những phúc lành của chúng ta không phải là kết quả của chỉ lời cầu nguyện của chúng ta mà thôi đâu, nhưng là do người khác đã cầu nguyện cho chúng ta. Nhiều người vẫn xin bạn cầu nguyện cho họ; và lắm khi bạn có hứa. Vậy bạn đã thực sự cầu nguyện cho họ đến không? “Phêrô, kìa Ma quỉ đã xin được sàng các con như người ta sàng gạo. Nhưng Thầy đã cầu nguyện cho con để con khỏi mất lòng tin. Phần con, một khi đã trở lại, hãy làm cho anh em của con nên vững mạnh” (Lk 22, 31-32)

 

Quả thế, khi Chúa Giêsu chết trên thập giá, Ngài đã nghĩ đến bạn! Hãy làm cho người khác điều bạn ao ước người khác làm cho chính bạn:

Đấu nào con đong cho người,

Cũng bằng đấu ấy Chúa Trời cho con.

           

(Slideshow BẠN CẦU NGUYỆN THẾ NÀO?)

 

e. Suy tư vầ cầu nguyện

 

Lời cầu nguyện mở ra một đường dẫn từ sự trống rỗng của chúng ta đến sự tràn đầy của Chúa. Nó là đường kết nối giữa các nhu cầu nhân loại và suối nguồn thần linh. 

Bạn phải học thiết lập mối liên hệ cá nhân với quyền năng của Chúa, và để Ngài làm cái công việc mang đến cho bạn niềm vui, sức khỏe và hạnh phúc.    

Không một người nào, dù nam hay nữ, đã chu toàn được nhiều như thế so với một chút thời giờ bỏ ra khi cầu nguyện. Lời cầu nguyện làm chuyển động con tim và cánh tay của Chúa. Ngài vui thích khi sử dụng chúng ta, khi giới hạn sự oai nghiêm và sức mạnh toàn năng của Ngài trong đôi tay của những con người mỏng dòn, dù là nam hay là nữ.   

Vậy bạn hãy cầu nguyện đi! Nếu bạn có thói quen cầu nguyện riêng tư, thì cũng chẳng khó khăn gì cho bạn khi cầu nguyện công cộng đâu. Giá trị lời cầu nguyện của bạn không căn cứ ở lượng, nhưng ở phẩm! “Nếu các con ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong các con, thì các con muốn gì cứ xin, các con sẽ được ban cho như ý” (Ga 15, 7).  

Bạn có thể kinh nghiệm được quyền năng phép lạ đó vẫn làm việc trong cuộc đời bạn, chẳng hạn Chúa cho bạn lời giải đáp cho các vấn đề của bạn, can đảm và sức mạnh để trực diện với nghịch cảnh, bình an tâm hồn, ơn chữa lành, tha thứ, tình yêu thương, khích lệ, động viên… Hãy chia sẻ những điều này cho kẻ khác với! Xin Chúa chúc lành cho bạn !

 

 

       XI. ĐỂ THÀNH NGƯỜI ĐÀO TẠO

             VÀ HƯỚNG DẪN KẺ KHÁC CẦU NGUYỆN

1. Học Chủ Sự Cầu Nguyện 

Chúng ta chỉ có thể huấn luyện người khác trong trường cầu nguyện của Chúa Giêsu, nếu chúng ta để mình tiếp tục được huấn luyện và tự đào luyện chính mình bằng sự cần mẫn thực hành đời sống cầu nguyện cá nhân, cũng như tích cực tham gia vào các hoạt động chủ sự cầu nguyện.

Mỗi người hãy luân phiên với các nhà đào tạo trong việc hướng dẫn các giờ kinh trong cộng đoàn. Những cơ hội này cung cấp cho chúng ta kinh nghiệm hướng dẫn cầu nguyện cho giáo dân khi ra xứ.

Một trong những vai trò của việc cử hành là giúp cộng đoàn cầu nguyện, bằng cách làm cho cộng đoàn có thể đi vào trong chính mầu nhiệm đang cử hành. Sự hiện diện, những lời suy niệm và phẩm chất các lời hướng dẫn của chúng ta phải  mang tính thúc giục quyết tâm.

Tuy nhiên, đôi khi chúng ta có cảm giác mình không thể cầu nguyện sốt sắng được, vì thường bị chi phối bởi tiến trình cử hành, bởi những chi tiết của việc tổ chức và bởi những phản ứng của cộng đoàn. 

Vì thế, chúng ta cần phải chuẩn bị cho lời kinh phụng vụ, về phương diện kỹ thuật cũng như phương diện thiêng liêng, để chúng ta sống những gì chúng ta nói và hướng dẫn.

Nếu có chuẩn bị thực sự, chúng ta sẽ cảm thấy tự do hơn để cầu nguyện và qui tụ lời cầu nguyện của cộng đoàn lên Chúa.  Trong thời gian đào tạo ở Dòng, việc huấn luyện phụng vụ phải cung ứng cho ứng sinh một sự chuẩn bị tốt cho việc cử hành, không chỉ về mặt kỹ thuật, mà nhất là về mặt thiêng liêng. Phải quan tâm đến cơ hội lên tiếng trong cử hành phụng vụ (chẳng hạn vào lúc bắt đầu Thánh Lễ). Việc đó khiến chúng ta cố gắng giúp cộng đoàn đi vào cầu nguyện.

2.  Học Hướng Dẫn Thiêng Liêng 

Chúng ta phải chuẩn bị chính mình để có thể hướng dẫn cộng đoàn Dân Chúa trong đời sống thiêng liêng, đặc biệt trong việc linh hướng. Trong lãnh vực này, ta phải điều chỉnh lại quan niệm cho rằng chỉ linh mục mới làm linh hướng, vì ngày nay việc linh hướng và xưng tội có thể tách biệt nhau; đồng thời có nhiều nam nữ tu sĩ có khả năng làm linh hướng. Tuy nhiên, những ai muốn và được Bề Trên cắt cử làm linh hướng phải được Chúa Thánh Thần kêu gọi và phải được đào tạo kỹ lưỡng.

 

KẾT LUẬN

Chúng ta phải luôn ý thức về căn tính của mình trong mọi chiều kích nhân bản, thiêng liêng, giới tính và tâm lý của một đời sống quân bình và trưởng thành, để luôn trung thành với lời cam kết và sứ vụ của mình, đặc biệt là trong đời sống cầu nguyện: chúng ta cầu nguyện thế nào thì chúng ta sống thế ấy, và chúng ta sống thế nào thì chúng ta cầu nguyện như vậy.

Chúng ta có thể cảm thấy được an ủi và hay phải chán nản trong cầu nguyện. Vì thế, chúng ta phải ý thức rằng chúng ta cầu nguyện không phải để thoả mãn những gì chúng ta sẽ nhận được, nhưng để tìm gặp Chúa, mà Chúa thì đôi khi được thấy trong sự trần trụi và không ích kỷ.

Không ai biết được lúc nào Chúa đến. Thái độ chờ đợi trong cầu nguyện phải là thái độ ý thức và tỉnh táo. Vì thế, Tân Ước đã nhiều lần nhắc nhở chúng ta phải kiên trì trong cầu nguyện. Chúng ta phải trung thành với thời gian mà chính chúng ta đã ấn định cho việc cầu nguyện: luôn trung thành với lời cầu nguyện hằng ngày và kiên trì trong suốt thời gian cầu nguyện. Điều này dẫn đến một lời cầu nguyện sâu xa.

Chúng ta cũng phải kiên trì tìm gặp gỡ với Chúa ở bất cứ nơi nào và vào bất cứ lúc nào. Chúa Giêsu đã hứa ở lại với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế. Ngài hiểu rõ chúng ta, luôn sẵn sàng giúp đỡ và trấn an chúng ta trong những lúc khó khăn và hoang mang: Hãy yên lòng, Thầy đây, đừng sợ!

Tác giả Lm. Trần Minh Huy, pss

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!