Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Anmai, C.Ss.R.
Bài Viết Của
Lm. Anmai, C.Ss.R.
NGHÈO!
BỒN PHẬN VÀ TRÁCH NHIỆM
Bề ngoài
TÌNH LIÊN ĐỚI!
TIỀN NHIỀU ĐỂ LÀM GÌ?
ĐỪNG KHINH KHI CHÚA
TA TÌM GÌ TRONG CUỘC SỐNG?
Sài Gòn: Hoa & Lệ
NHỮNG CUỘC TRỞ VỀ ĐẦY NƯỚC MẮT!
Phó tế Phêrô Nguyễn Thanh Phong: “ANH EM Ở LẠI LÀM LINH MỤC, MÌNH VỀ NHÀ CHA TRƯỚC NHÉ!”.
TỪ THIỆN ƠI! SAO CAY ĐẮNG QUÁ!
LẶNG VÀ ... LẮNG
Linh mục và lời mời gọi nên thánh
KẾ HOẠCH NHỎ : ĐÔI ĐIỀU SUY NGHĨ
ĐÂY LÀ CHIÊN THIÊN CHÚA
MỘT THOÁNG THĂM ĐỨC MẸ DÒNG SÔNG MÊKÔNG
THANH TẨY VÀ SỐNG THEO THÁNH Ý
CHUYỆN KHÓ NGHĨ
ÁNH SÁNG GIÊSU
MẸ THIÊN CHÚA - MẸ CHÚNG TA
BA NGỌN NẾN LUNG LINH
ÁNH SÁNG ĐÃ ĐẾN THẾ GIAN
CHỈ SỐ LÀM NHÓI LÒNG NGƯỜI !
MẠNH SỨC ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC NƯỚC TRỜI
NGƯỜI NGHÈO MÃI KHÓC
TINH TUYỀN
SỐNG TRONG LẮNG ĐỌNG ĐỂ GẶP CHÚA
ĐỨC MARIA SỐNG TÂM TÌNH MÙA VỌNG
TỈNH ĐỂ CHỜ
LÒNG BAO DUNG
GIÊSU - CÓ PHẢI LÀ VUA CỦA ĐỜI TA
NIỀM TIN VÀ LỜI ĐÁP
TỰ HỦY
MONG MANH QUÁ !
TIN VÀO ĐỜI SAU
TẬT THƯƠNG NGUYỀN
HAI ÁNH MẮT - MỘT TẤM LÒNG
HÃY GÓP PHẦN MÌNH
NÀY LÀ DÒNG DÕI NHỮNG NGƯỜI TÌM CHÚA
CHẾT KHÔNG ĐỢI TUỔI
THƠM MÙI HƯƠNG !!!

Những ngày cận tết, giáo dân ra vào phòng ăn của các cha nhiều hơn vì công việc này công việc nọ. Người thì mang quà biếu, người thì nhận quà cứu trợ từ vài nhóm từ thiện nhờ các cha chuyển đến, người thì phụ dọn dẹp cho bếp gọn gàng ngăn nắp, người thì làm vội gói mì sau khi lau dọn nhà thờ, người thì vội vào uống ngụm nước để ra dọn dẹp cho khuôn viên nhà thờ đẹp hơn trong ba ngày Tết … Phòng ăn nhỏ bé của hai vị truyền giáo lâu nay yên tĩnh bỗng dưng rộn ràng, chật hẹp hơn mọi hôm. Phòng cơm nhỏ bé hôm nay hình như vui lây với người ra kẻ vào.

Thường thì các ông các bà vẫn ra vào cái phòng ăn ấy vào các ngày lễ lớn hay Chúa nhật hàng tuần. Vào đấy để làm gói mì cho chắc dạ sau chặng đường dài lê bước đến nhà thờ. Vào đấy để uống ngụm trà nóng cho ấm bụng. Thường ngày thì khác, hôm nay các ông các bà vào phòng ăn thấy cảm giác là lạ vì có mùi hương khác khác ! Hoá ra là vùng ven biển này có nhiều ruồi muỗi, thiêu thân nên các cha tìm cách chống muỗi chống ruồi và thiêu thân. Muỗi và thiêu thân thì làm những bọc nước treo trên các thành của cửa đi và cửa sổ. Còn ruồi thì tính làm sao đây ? Có một cách đơn giản là mua nhang về đốt ! Mùi nhang ấy vậy mà cũng làm cho chúng khó chịu để rồi chúng ít tấn công các cha cũng như những người vào bếp hơn !

Sau một hồi tìm hiểu, các ông các bà mới thấy trong vài cái góc bếp có vài cây nhang đang toả hương. Tôi giải thích là nhang đốt đó không phải để cúng quẩy gì nhưng để xua đuổi đám ruồi vô duyên vây quanh bàn ăn. Mùi hương của nhang làm chúng khó chịu nên chúng cũng đi bớt.

Tôi hỏi thêm các bà các ông là còn mùi gì lạ nữa trong nhà bếp không thì các ông các bà không biết. Tôi vặn thêm vài lần nữa nhưng các ông các bà vẫn không tìm ra. Lát sau tôi mới nói với các ông các bà rằng thức ăn trong bếp đều có mùi hương cả ! Họ trố mắt ngạc nhiên tại sao tôi nói như vậy. Tôi mới giải thích cho họ rằng từng hạt gạo, từng chai dầu ăn, từng lọ nước mắm và hôm nay lại có nồi thịt kho trứng, vài bọc lạp xưởng … tất cả đều mang một mùi hương thoang thoảng từ những tấm lòng thơm thảo mang về đây để góp vào bữa ăn của các cha. Sau khi tôi giải thích họ kịp nhận ra tất cả những thực phẩm trong phòng ăn bé nhỏ này của hai cha và một thầy ở miền truyền giáo này đều góp nhặt từ những tấm lòng thơm thảo, từ những con người nghèo nhưng biết sẻ chia.

Cũng chưa có dịp đi hết cái vùng truyền giáo nghèo này nhưng thi thoảng lang thang đâu đó tôi có dịp ghé vào nhà này nhà nọ để thăm con chiên. Nói không ngoa hình như phần đông những con người ở cái vùng biển mặn này đều mang cái phận nghèo.

Thánh lễ chiều qua vừa dâng lên Chúa xong, một chị lấp lét đứng trước cửa phòng cha. Hỏi ra thì chị có hộp bánh và bọc mứt nhỏ đựng trong cái túi xốp đen cầm trên tay mang vào biếu Cha dăm ba ngày Tết. Ngại và sợ và quà của mình chỉ có từng ấy nên chị cứ ấp a ấp úng. Hiểu được tấm lòng của chị và tôi giải thích rằng không phải tôi chê hộp bánh và gói mứt của chị nhưng tôi biết gia cảnh của chị. Tôi bảo chị mang về cho con cháu và tôi cũng không quên kèm theo 2 hộp bánh đang sẵn có trên bàn để góp vui với gia đình nghèo ấy.

Hộp bánh và gói mứt của chị phụ nữ nghèo ấy mang đậm mùi hương của tấm lòng thơm thảo đấy chứ !

Lát sau, một người nữa mang vào 6 lon nước Yến Ngân Nhĩ. 6 lon nước yến nằm gọn trong một cái bao xốp trắng không giấy bóng đầy hoa văn, không một chiếc nơ xanh xanh đỏ đỏ như mọi gói quà người ta mang đi biếu tết. Tôi cũng chẳng đủ can đảm để nhận món quà của người nghèo ấy nhưng họ nài nỉ mãi tôi đành phải nhận. Họ nghèo quá, họ thiếu trước hụt sau mà làm sao mình dám nhận món quà ấy ! Nó chẳng là gì nhưng cũng là bữa cơm bữa chợ của người nghèo. Nhìn gói quà với 6 lon nước yến ấy mà lòng chạnh lên một nỗi buồn đồng cảm cho những người nghèo. 6 lon nước yến chiều tối hôm nay cũng toả lên một mùi hương thoang thoảng của gia đình nghèo nọ.

Quà tết của vùng truyền giáo nghèo chỉ có ngần ấy thôi. Ngần ấy thôi nhưng chan chứa tình cảm của những con người nghèo chân lấm tay bùn. 

Thế đấy ! Hộp bánh, gói mức, 6 lon nước yến, nồi thịt kho trứng, vài đòn bánh tét, bịch lạp-xưởng, vài ba cái bánh in, thùng nước ngọt … tất cả những món ấy được chuyển đến từ thành phố có, từ những người nghèo vùng truyền giáo biển mặt có. Tất cả những thứ ấy bỗng nhiên toả một mùi hương đặc biệt hơn những “sơn hào hải vị” phát từ những toà nhà của đại gia, của những chiếc lexus bóng lộn.

Vào phòng ăn lại nhớ đến những tấm lòng thơm thảo, nhớ đến những món ăn phát xuất từ những tấm lòng ấy.

Mùi hương của những món ăn, của những món qùa đầy mùi hương thơm thảo của nhiều tấm lòng chia sẻ làm anh em sống ở vùng truyền giáo nghèo vơi đi nỗi buồn, nỗi nhọc nhằn, nỗi âu lo của vùng biển mặn vật vờ vất vả với cuộc sống đầy chênh vênh của sóng biển !

Tác giả: Lm. Anmai, C.Ss.R.

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!