Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Anmai, C.Ss.R.
Bài Viết Của
Lm. Anmai, C.Ss.R.
NGHÈO!
BỒN PHẬN VÀ TRÁCH NHIỆM
Bề ngoài
TÌNH LIÊN ĐỚI!
TIỀN NHIỀU ĐỂ LÀM GÌ?
ĐỪNG KHINH KHI CHÚA
TA TÌM GÌ TRONG CUỘC SỐNG?
Sài Gòn: Hoa & Lệ
NHỮNG CUỘC TRỞ VỀ ĐẦY NƯỚC MẮT!
Phó tế Phêrô Nguyễn Thanh Phong: “ANH EM Ở LẠI LÀM LINH MỤC, MÌNH VỀ NHÀ CHA TRƯỚC NHÉ!”.
TỪ THIỆN ƠI! SAO CAY ĐẮNG QUÁ!
LẶNG VÀ ... LẮNG
Linh mục và lời mời gọi nên thánh
KẾ HOẠCH NHỎ : ĐÔI ĐIỀU SUY NGHĨ
ĐÂY LÀ CHIÊN THIÊN CHÚA
MỘT THOÁNG THĂM ĐỨC MẸ DÒNG SÔNG MÊKÔNG
THANH TẨY VÀ SỐNG THEO THÁNH Ý
CHUYỆN KHÓ NGHĨ
ÁNH SÁNG GIÊSU
MẸ THIÊN CHÚA - MẸ CHÚNG TA
BA NGỌN NẾN LUNG LINH
ÁNH SÁNG ĐÃ ĐẾN THẾ GIAN
CHỈ SỐ LÀM NHÓI LÒNG NGƯỜI !
MẠNH SỨC ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC NƯỚC TRỜI
NGƯỜI NGHÈO MÃI KHÓC
TINH TUYỀN
SỐNG TRONG LẮNG ĐỌNG ĐỂ GẶP CHÚA
ĐỨC MARIA SỐNG TÂM TÌNH MÙA VỌNG
TỈNH ĐỂ CHỜ
LÒNG BAO DUNG
GIÊSU - CÓ PHẢI LÀ VUA CỦA ĐỜI TA
NIỀM TIN VÀ LỜI ĐÁP
TỰ HỦY
MONG MANH QUÁ !
TIN VÀO ĐỜI SAU
TẬT THƯƠNG NGUYỀN
HAI ÁNH MẮT - MỘT TẤM LÒNG
HÃY GÓP PHẦN MÌNH
NÀY LÀ DÒNG DÕI NHỮNG NGƯỜI TÌM CHÚA
CHẾT KHÔNG ĐỢI TUỔI
CĂNG !

Chúa nhật XXII TN A

Gr 20:7-9, Rm 12, 1-2, Mt 16:21-27

 

Người ít học, kẻ học cao đều biết và hiểu ngay thập giá dùng để làm gì ? Thập giá dùng để treo tội phạm trên đó chứ để làm gì nữa để mà hỏi. Chẳng ai bỗng dưng chịu chết một cách đau đớn và nhục nhã trên thập giá cả. Chỉ những ai phạm tội và không còn lối thoát nữa thì phải đón nhận hình phạt cao nhất là tử hình trên thập giá.

 

Từ hơn hai ngàn năm trước, nhân loại kẻ đau đớn, kẻ vui cười, kẻ phỉ báng, kẻ dèm pha, kẻ dửng dưng trước cái chết của một người vô tội mang tên Giêsu. Cái chết bi đát này không phải đến ngày chết mới biết nhưng khi xuống thế làm người, mang trong phận người vì vâng Thánh ý của Cha nên Chúa Giêsu đã biết. Chúa Giêsu đã hơn một lần gợi lên hình bóng thập giá mà Ngài phải mang, phải vác.

 

Như đã nói ở trên, vào thời Chúa Giêsu chẳng ai muốn mình phải rơi vào thảm cảnh của thập giá cả. Chỉ khi phạm tội chết, phải mang án tử thì phải chịu thôi. Và như thế, là con người hết sức bình thường chẳng mong cho mình phải chết và chết cách nhục nhã, đau đớn như vậy. Không chỉ không mong cho mình mà không mong cho cả người mình thương, cho bà con, cho lối xóm của mình đừng phải chết đau thương như vậy.

 

Biết trước viễn cảnh đau đớn của đời mình, Chúa Giêsu vui vẻ đón nhận và thi thoảng có dịp Ngài cho những người thân cận biết kết cục đời mình. Hôm nay Chúa Giêsu bật mí cái bí mật của đời mình cho các môn đệ : Người phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại. Cuộc đời đang phơi phới, đang vui vẻ bỗng dưng lại nói đến cái chết, lại nhắc đến cái chết thì ai ai cũng ngạc nhiên và sợ hãi. Phêrô có lẽ vì thương Thầy quá nên kéo riêng Thầy ra một bên không cho ai biết hết và “rỉ” vào tai Thầy : "Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy!" Tưởng chừng thương Thầy, không muốn Thầy chết, xin Thiên Chúa Cha là Chúa Giêsu khen như lần trước nhưng không ngờ một gáo nước lạnh tạt vào mặt Phêrô : “Xatan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người."    

Không dừng lại ở những lời đó, Chúa Giêsu nói cho các môn đệ một lần cho nó xong : "Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy. Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình? "Vì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm."

Nghe những lời này xong choáng thật ! Căng quá ! Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng : Theo Thầy thì từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo !

Căng ! Bi đát hay khó khăn, trở ngại lớn nhất cho con người đó là nhận ra đâu là ý Thiên Chúa, đâu là ý mình ? Đâu là con đường Chúa mời gọi mình đi ? Đâu là thập giá mà Chúa dành cho mình, nếu không thì chúng ta cũng sẽ phản ứng như Phêrô và cũng sẽ cản đường Chúa đi như Phêrô. Chúng ta nhớ lại tâm tình thánh Phaolô : “Anh em thân mến, vì Thiên Chúa thương xót chúng ta, tôi khuyên nhủ anh em hãy hiến dâng thân mình làm của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa. Đó là cách thức xứng hợp để anh em thờ phượng Người. Anh em đừng có rập theo đời này, nhưng hãy cải biến con người anh em bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa: cái gì là tốt, cái gì đẹp lòng Chúa, cái gì hoàn hảo”.

Như Thánh Phaolô vừa nhắc nhớ : Đừng có rập theo đời này, đổi mới tâm thần hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa. Nhận ra ý Thiên Chúa không phải là chuyện dễ. 

Chúng ta còn nhớ một ngôn sứ khá nổi tiếng trong Cựu Ước là Giêrêmia. Cuộc đời của Giêrêmia quá đau khổ. Thiên Chúa chọn và gọi Giêrêmia làm ngôn sứ nhưng cuộc đời của ông quá đau khổ. Đau khổ đến tột cùng. Có những lúc ông muốn buông xuôi, ông muốn bỏ cuộc thế nhưng trong sâu thẳm lòng ông, ông đã nhận ra rằng chính Chúa đã chọn, đã gọi ông làm ngôn sứ cho Chúa. Ông đã thân thưa với Chúa như chúng ta vừa nghe :     

 Lạy Đức Chúa, Ngài đã quyến rũ con, và con đã để cho Ngài quyến rũ.

Ngài mạnh hơn con, và Ngài đã thắng.

Suốt ngày con đã nên trò cười cho thiên hạ, để họ nhạo báng con.

Mỗi lần nói năng là con phải la lớn, phải kêu lên: "Bạo tàn! Phá huỷ!"

Vì lời Đức Chúa mà con đây bị sỉ nhục và chế giễu suốt ngày.

Có lần con tự nhủ: "Tôi sẽ không nghĩ đến Người, cũng chẳng nhân danh Người mà nói nữa."

Nhưng lời Ngài cứ như ngọn lửa bừng cháy trong tim, âm ỉ trong xương cốt.

Con nén chịu đến phải hao mòn, nhưng làm sao nén được!

Thế đấy ! Có lúc quá nản, quá chán chường để không nghĩ đến Chúa, không nhân danh Chúa mà nói nữa. Nói về Chúa, làm chứng cho Chúa mà bị người ta sỉ nhục và chế giễu. Buồn và nản lắm chứ ! Thử hỏi chúng ta đặt chúng ta vào tâm tình, cuộc đời của Giêrêmia chúng ta sẽ nghĩ sao ? Chúng ta cũng buông xuôi vì quá đau khổ như Giêrêmia đã từng có ý định buông xuôi thôi. Trải qua bao gian nan, bao thử thách nhưng cuối cùng chúng ta thấy Thiên Chúa đã thắng Giêrêmia. Đi theo Chúa dù đau khổ, dù gian nan nhưng Giêrêmia vẫn chấp nhận.

 

Con đường thập giá ngày xưa Giêrêmia, con đường thập giá ngày xưa Chúa Giêsu đi, con đường thập giá các môn đệ ngày xưa đi ngày nay vẫn còn. Đã nghĩ đến thập giá, đã nói đến thập giá thì chắc chắn một điều là phải chịu khổ đau. Trước cái khổ đau tưởng chừng Chúa Giêsu nói gì để an ủi, để dỗ ngon dỗ ngọt ai dè Chúa Giêsu còn xác quyết hơn : "Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy. Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?”

 

Thật sự ra thì cái gì nó cũng có cái giá của nó. Chúa nói thì nói vậy thôi chứ Chúa vẫn để con người tự do lựa chọn. Có thể cứu mạng sống mình thì kết quả là sẽ mất nhưng liều mất mạng sống mình vì Thầy thì sẽ tìm được mạng sống người đó. Hơn thế nữa, nếu được cả thế gian này mà mất mạng thì nào có ích chi ?

 

Qủa vậy, thập giá, vác thập giá đi theo Chúa không phải là chuyện đơn giản, không phải ai ai cũng làm được. Nói thì dễ nhưng trong thực tế đụng đến thập giá, nói đến thập giá quả là điều căng thẳng chứ không phải chuyện chơi. Nói thì ai cũng nói được nhưng đón nhận và vác không phải là chuyện đơn giản.

 

Để vác thập giá đời mình đi theo Chúa phải gắn kết đời mình thật sâu với Thiên Chúa và khi ấy mới có thể nhận ra ý Chúa trên đời mình được. Cái gì nó cũng có cái giá của nó. Nếu ta muốn nhẹ nhàng thì ta sẽ không vác thập giá theo Chúa. Đơn giản thế thôi ! Nếu ta can đảm vác thập giá đời ta mỗi ngày theo Chúa thì ta cũng sẽ được hưởng vinh quang mà Thiên Chúa trao ban.

 

Thập giá, vác thập giá là chuyện căng đấy nhưng nếu chúng ta can đảm tin tưởng và phó thác như Giêrêmia, như Chúa Giêsu, như các môn đệ đã vác thì chúng ta cũng làm được. Khó thì có khó đó chứ không phải là không được.

 

Xin Chúa thương thêm ơn cho chúng ta để chúng ta nhận ra đâu là thánh ý Chúa trên cuộc đời chúng ta và thêm sức cho chúng ta để chúng ta vác thập giá Chúa trao phó đi đến cuối cuộc đời như Chúa Giêsu đã từng nhận, đã từng vác.    

Tác giả: Lm. Anmai, C.Ss.R.

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!