(Suy niệm Tin mừng Mác-cô (6, 1-6) trích
đọc vào Chúa nhật 14 thường niên)
Hiện nay, nhiều nơi trên thế giới và ngay
tại Việt Nam chúng ta cũng có một số ngôi nhà úp ngược. Những ngôi nhà nầy giống
y như những ngôi nhà khác nhưng mái nhà thì cắm xuống đất, còn nền móng thì chổng
lên trời, tất cả đồ đạc bài trí trong nhà đều chúc ngược… khiến cho nhiều du khách
mới nhìn qua cảm thấy choáng váng.
Nhìn những ngôi nhà úp ngược như thế, người
ta liên tưởng đến các giá trị trong đời sống xã hội loài người hôm nay cũng bị đảo
ngược cách đáng buồn.
Những phẩm chất đạo đức cao quý thì bị
xem thường, bị dìm xuống, trong khi những điều thấp kém lại được tôn lên cao.
Cụ thể là, một số người xem thường những
người tuy nghèo nhưng có tâm hồn cao đẹp, có phẩm chất cao quý, giàu lòng đạo
đức và khiêm tốn… trong khi đó lại coi trọng những người thiếu phẩm chất đạo
đức mà chỉ có bộ cánh hào nhoáng bên ngoài, có xe sang, nhà lớn…
Nhiều bạn trẻ nông nổi hôm nay tôn những
diễn viên ăn mặc lố lăng, phong cách quái đản, tâm hồn rỗng tuếch… lên làm thần
tượng, mà không biết quý trọng những người khôn ngoan và đạo đức…
Qua Tin mừng hôm nay, thánh Mác-cô cho thấy
người dân thành Na-da-rét cũng đánh giá Chúa Giê-su theo nhãn quan đó.
Mặc dù danh tiếng Chúa Giê-su đã vang
dội nhiều nơi nhờ những lời rao giảng khôn ngoan, nhờ việc chữa lành nhiều bệnh
nhân và nhờ những phép lạ Ngài làm, thế nhưng khi trở về quê quán, những người
đồng hương nhìn vào gia thế thanh bần của Chúa Giê-su, nhìn đến anh chị em họ
hàng của Ngài thuộc hàng dân dã và ngay cả bản thân Ngài trước đây cũng chỉ là
một anh thợ mộc bình dị trong làng… nên họ không còn quý trọng và đặt niềm tin
vào Ngài nữa.
Họ xì xào bàn tán với nhau: "Ông ta
không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, và anh em của các ông Gia-cô-bê, Giu-se,
Giu-đa và Si-mon sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta
sao? Và họ vấp ngã vì Ngài" (Mc 6,3).
Thế là Chúa Giê-su chẳng làm phép lạ nào
tại Na-da-rét cho người đồng hương. Ngài rời bỏ quê nhà đi rao giảng nơi khác.
Tiếc thay, vì đánh giá Chúa Giê-su theo dáng
vẻ bên ngoài, dựa vào gia thế, nghề nghiệp… mà không dựa vào phẩm chất cao quý của
Ngài, nên dân làng Na-da-rét đã xem thường Chúa Giê-su và đánh mất dịp may đón
nhận những hồng phúc mà Ngài ưu ái dành cho họ. Cách đánh giá như thế khá phổ
biến trong xã hội hôm nay.
Vì đề cao tiền tài, danh vọng, vẻ sang
trọng bên ngoài… mà xem nhẹ những phẩm chất tinh thần cao đẹp bên trong nên
giới trẻ ngày nay cố tạo cho mình có “lớp sơn” hào nhoáng bên ngoài, tranh đua
ăn mặc sao cho hợp thời trang, cho lôi cuốn… còn đầu óc, trái tim và tâm hồn
thì trống rỗng.
Vì say mê sự hào nhoáng của giàu sang mà
coi rẻ nét đẹp tâm hồn nên nhiều người sẵn sàng hiến thân làm nô lệ cho tiền
bạc, cố tìm cách trở nên giàu sang bằng mọi giá, cho dù phải bán rẻ lương tâm,
danh dự và ngay cả thân xác mình!
Vì đề cao giá trị vật chất và xem nhẹ
giá trị tinh thần nên người ta đánh giá con người dựa theo số lượng của cải mà
người đó sở hữu chứ không dựa vào nhân đức, phẩm hạnh cao đẹp bên trong.
Trước thực trạng đó, Hội thánh nhắc nhở chúng
ta rằng: “Giá trị con người không hệ tại những gì người ta sở hữu nhưng tuỳ
thuộc phẩm chất của mỗi người", còn nhân gian thì nói: “Tốt gỗ hơn tốt nước
sơn.”
Lạy Chúa Giê-su,
Xin dạy chúng con nhận ra rằng vẻ sang
trọng và hào nhoáng bên ngoài chỉ là “lớp sơn” mỏng không thực sự làm gia tăng
giá trị con người.
Xin giúp chúng con biết thẩm định giá
trị con người dựa vào phẩm chất cao đẹp của họ, chứ không phải dựa vào những
thứ “bao bì”, vỏ bọc bên ngoài.
Và xin cho nhân loại hôm nay biết nhận
ra đâu là giá trị tinh thần cao quý đáng theo đuổi suốt đời và đâu là điều xa
hoa phù phiếm không nên quyến luyến ham mê.
Linh mục I-nha-xi-ô Trần Ngà
TIN MỪNG CHÚA NHẬT 14 THƯỜNG
NIÊN. Mác-Cô 6, 1-6
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các
môn đệ cùng theo Người. Đến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và
nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: "Bởi đâu ông này
được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những
sự lạ thể ấy? Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê,
Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?" Và họ
vấp phạm vì Người. Chúa Giêsu liền bảo họ: "Không một tiên tri nào mà
không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình". Ở đó Người không
làm phép lạ nào được, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên
vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh mà giảng dạy.
Đó là lời Chúa.