Sau ba năm lao động ở nước ngoài, Anh Năm trở về thăm gia đình vào đúng ngày 24 tháng 12.
Khi vừa bước xuống máy bay, bầu khí tưng bừng của ngày lễ giáng sinh gợi cho anh ý tưởng phải làm điều gì đó đem lại ngạc nhiên và thích thú cho vợ và con sau ba năm xa cách.
Thế rồi anh nảy ra sáng kiến hoá trang thành ông già No-en : anh vận bộ áo đỏ, đội mũ vải đỏ, đeo râu và tóc giả vào. Anh cũng không quên mua cho mấy đứa nhỏ những đồ chơi chúng ưa thích và nhiều quà bánh.
Sau đó, anh đứng ngay cổng nhà chờ đợi vợ con đi lễ đêm về.
Khi thấy ông già No-en đứng trước cổng nhà mình với cả một túi đầy quà bánh và đồ chơi, bọn trẻ reo lên vui sướng và niềm vui của chúng dâng cao khi được ông già No-en tốt bụng trao cho những phần quà mà vì nhà quá nghèo, chúng chưa từng mơ ước. Cô bé gái thì được con búp bê xinh thật là xinh. Cậu bé trai thì được quả bóng da và cả hai lại được thêm nhiều bánh kẹo, những thứ mà lâu nay chúng chỉ đứng nhìn cách thèm thuồng qua những ô kính trong các cửa tiệm mà chưa hề được thưởng thức.
Hai đứa trẻ tíu tít hỏi chuyện ông già No-en và khi nghe ông cất tiếng nói, nhìn miệng ông cười thì chúng phát hiện ra ông già No-en không phải là ai xa lạ mà chính là Bố của mình.
Quá mừng vui và hạnh phúc vì có Bố về đoàn tụ với gia đình, hai đứa trẻ quẳng hết quà bánh xuống đất để nhào vào ôm lấy Bố và sung sướng reo lên : « Bố ơi! Bố ơi! Bố là nhất trên đời! Chúng con chỉ cần có Bố thôi! »
Khi chưa nhận ra Bố thì những món quà Bố cho quả là tuyệt vời, nhưng giờ đây có Bố rồi, những món quà đáng ước mơ kia không còn giá trị như trước nữa. Hai đứa trẻ buông hết quà xuống đất để chỉ được ôm lấy Bố thôi.
Qua Tin Mừng hôm nay, Cụ già Simêon cũng tỏ ra hoan lạc như thế.
Được Thánh Thần mách bảo, Cụ “lên Đền Thờ vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người, thì Cụ ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:
"Muôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân: Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài." (Luca 2, 27-32)
Được ẵm Chúa trên tay, cụ già Simêon vô cùng hạnh phúc. Được có Chúa thì quý hơn cả mọi thứ khác trên thế gian, nên cụ không còn tha thiết với bất cứ sự gì trên đời nầy nữa, không còn gì trên thế gian nầy có thể làm cho cụ quyến luyến nữa. Cụ chỉ muốn lìa cõi đời, chỉ muốn ra đi trong bình an để được về sống vĩnh viễn bên Chúa mà thôi.
* * *
Đúng thế, Đức Giê-su là quà tặng tuyệt vời nhất mà Chúa Cha đã ban cho nhân loại. Ai có Chúa là có được ân huệ lớn nhất trong cuộc đời.
Sánh với Chúa Giê-su, tiền bạc chỉ là giấy vụn, vinh hoa phú quý đời nầy chỉ là phù vân, địa vị công danh chỉ là bèo bọt.
Đời ta có Chúa như trẻ sơ sinh được ở kề bên lòng mẹ, như lữ khách lạc lối trong đêm tối có được người bạn đồng hành, như người sắp chết đuối vớ được phao cứu sinh.
Thế nên trong ngày đầu xuân, thay vì cầu chúc cho được phúc-lộc-thọ như thói quen của người đời, tôi cầu chúc cho anh chị em điều còn tuyệt vời hơn thế nữa, đó là cầu chúc anh chị em chiếm hữu được Chúa, vì có Chúa là có tất cả những gì quý báu nhất trần gian.
Cầu chúc anh chị em có Chúa để Chúa luôn ở cùng anh chị em, để Chúa luôn đồng hành với anh chị em trên vạn nẻo đường đời, để Chúa an ủi anh chị em lúc sầu khổ, nâng đỡ anh chị em lúc gặp gian nguy, khuyên lơn chỉ bảo anh chị em khi lầm lạc, đem lại niềm tin và hy vọng cho anh chị em trong cuộc đời đầy sóng gió nầy.
Chúa là Nguồn Hạnh Phúc bao la. Chỉ có Chúa mới lấp đầy trái tim ta.
Mong anh chị em khám phá Chúa Giê-su là Kho Tàng mọi ơn phúc, để luôn yêu mến Chúa Giê-su, sống kết hợp mật thiết với Chúa Giê-su từng ngày, từng giờ và mãi mãi. Amen.
Linh Mục Inhaxiô Trần Ngà