Thứ Ba Tuần II Mùa Chay
2 Sm 7, 4-5a. 12-14a. 16; Rm 4, 13. 16-18. 22; Mt 1, 16.
18-21. 24a
Trong dòng chảy của lịch sử cứu độ, ta thấy Thiên Chúa đã
chọn Thánh Giuse cộng tác vào chương trình cứu chuộc, chương trình mạc khải tình
yêu Thiên Chúa cho nhân loại, nên có thể nói, người được Thiên Chúa chọn hẳn
phải là một người đủ phẩm cách đẹp lòng Thiên Chúa. Và điều đẹp lòng Chúa nhất
là Tin vào quyền năng vô biên của Thiên Chúa.
Quả thế, nếu đức tin của Mẹ Maria được thể hiện bằng sự khiêm
tốn và vâng phục để Thiên Chúa thực hiện mầu nhiệm nhập thể: “Nầy tôi là tôi tớ
Chúa, tôi xin vâng như Lời sứ thần truyền. Xin hãy thành sự trong tôi, như Lời
Ngài đã phán”, thì Thánh Giuse âm thầm không nói gì, không trả lời gì, mà Ngài
chỉ làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà: ‘Đừng ngại đón bà Maria vợ ông về,
vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần’. Điều Thánh Giuse đã
làm là một câu trả lời “vâng phục” bằng “đức tin” hùng hồn nhất (Rm 1,5; 16,26;
2Cr 10,5-6).
Nhìn vào cuộc đời thánh Giuse, ta thấy Ngài thể hiện niềm tin
tôn giáo qua việc tuân hành lề luật được ban hành dưới thời Môsê. Luật là kim
chỉ nam đời sống, luật cao trọng hơn cả bạc vàng, luật quý giá hơn những lời
tinh hoa, luật nên như ánh sáng soi đường công chính. Sự công chính của một
người được đánh giá xếp hạng tuỳ vào sự tuân giữ lề luật này. Luật lệ với những
quy định rạch ròi, càng tuân thủ khít khao bao nhiêu, càng được đánh giá ở mức
độ cao trên đàng công chính bấy nhiêu. Nhưng bước vào chương trình của Thiên
Chúa, Giuse được mời gọi phải lên đường ra khỏi ý riêng vốn được luật lệ khuôn
định để đến với thánh ý Chúa, đón nhận và tuân hành.
Thánh Giuse và Mẹ Maria đã đón nhận và thực hiện thánh ý của
Thiên Chúa là đón nhận nhau, và cả hai cùng đón nhận Phôi Thai Đấng Cứu Thế bằng
một đức tin. Từ đó, làm thành một cộng đoàn mới của Thiên Chúa, trong kế hoạch
của Thiên Chúa.
Việc thánh Giuse đón Đức Maria về làm vợ trong lúc Maria đang
cưu mang Đấng Cứu Thế, quả là một gương đức tin hùng hồn vào Thiên Chúa quyền
năng: Thiên Chúa chọn cho Giuse một người vợ. Thiên Chúa chọn cho Maria một
người chồng. Thiên Chúa chọn cho Đấng Cứu Thế những người làm Cha Mẹ. Vì quả
thực, nếu để tự Giuse chọn, có lẽ Giuse không chọn Maria, vì ngại những tiếng
đời dị nghị. Nhưng việc ấy không xảy ra theo ý của Giuse, mà đã xảy ra ngược lại
theo ý của Thiên Chúa.
Thánh Giuse là con người của niềm tin và phó thác, một người
được chia sẻ để hiểu biết Mầu Nhiệm của Thiên Chúa. Thánh nhân là con người
thinh lặng. Nhưng được Thiên Chúa chọn làm Bạn Trăm Năm của Đức Trinh Nữ và được
trao phó việc chăm sóc con Thiên Chúa, như một người cha.
Sự vâng phục của thánh Giuse trước thánh ý nhiệm mầu của
Thiên Chúa cũng như lời thưa “fiát” của Đức Maria đã phần nào thấm nhập vào đời
sống kinh nguyện và lời rao giảng của Đức Giêsu sau này. Chúa Giêsu đã từng có
một quyết định thể hiện sự vâng phục triệt để thánh ý Chúa Cha trong lúc Ngài
đau khổ, cảm thấy bị xao xuyến, bị bỏ rơi trong Vườn dầu: “Lạy Cha, nếu có thể
được, xin cho con khỏi phải uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin
theo ý Cha.”(Mt 26, 40). Thư Do thái cũng đã diễn tả rất hay sự vâng phục của
Chúa Giêsu: “Dẫu là Con Thiên Chúa, Ngài cũng đã phải trải qua nhiều đau khổ,
mới học được thế nào là vâng phục” (Dt 6, 8).
Cuộc sống của thánh nhân là cả một cuộc đời âm thầm, khiêm
nhượng. Ngài đã tận tụy gìn giữ gia đình Nagiarét mà Chúa trao phó cho Ngài coi
sóc, trông nom. Sự tận tụy hy sinh của Ngài còn được thể hiện qua việc lo lắng
cho Đức Mẹ lúc nở nhuỵ khai hoa, khi trốn sang Ai Cập, lúc trở về Nagiaret… Ở
đâu và trong hoàn cảnh nào, Ngài cũng lấy đức tin để soi chiếu vào mọi suy nghĩ,
hành động và việc làm của mình.
Một niềm tin được cắm rễ sâu trong việc lắng nghe vâng phục ý
Chúa, đã không chỉ làm sáng danh gia đạo, nhưng còn góp phần rất nhiều vào việc
hình thành nhân cách của Chúa Giêsu, và giúp Chúa Giêsu thực hiện và hoàn tất sứ
mạng cứu thế, đem lại ơn cứu độ cho toàn thể nhân loại. Ngài đã hoàn thành sứ
mạng Chúa trao với tất cả lòng tin, sự hiền lành và khiêm nhượng.
Hình ảnh người con mà đức tin cho biết là “Con Thiên Chúa”
trong gia đình, có thể nói là yếu tố quan trọng vào bậc nhất trong việc hình
thành đức cậy trông nơi Thánh Giuse. Người “con làm việc của Cha trên trời” và
“càng thêm tuổi càng thêm khôn ngoan” là hoa trái của đức cậy trông mà Thánh
Giuse đã miệt mài ký thác.
Thánh Giuse trong cách sống công bằng, chấp nhận cuộc sống
đơn nghèo của mình để sẻ chia. Có thể thấy trong đời sống tự nguyện nghèo khó,
một tâm hồn đã tôi luyện khỏi những ích kỷ, cái tôi, biện luận cho lối sống gây
bất công. Cội rễ của bất công nằm trong tâm khảm của mỗi người khi “muốn ở trên
và đối kháng với người khác” (Sứ Điệp Mùa Chay 2010, Benedicto XVI). Đón nhận tự
nguyện đời sống nghèo khó để cùng với người nghèo khó xây dựng đời sống bảo vệ
cho phẩm giá cao quý của con người, đó là chứng nhân cho công bằng giữa những
bất công.
Điều quan trọng nhất là nên nhớ trong mọi tình huống của cuộc
đời, chúng ta hãy chạy đến cùng thánh cả Giuse để van xin Ngài cứu giúp, nâng đỡ,
chở che và bảo vệ, giúp chúng ta vượt mọi gian nguy của cuộc đời, thoát khỏi
những cảm bẫy của thời đại.
Trong sách Sáng Thế có kể chuyện Tổ Phụ Giuse trong hoàn cảnh
đói khổ mất mùa của toàn dân, nhà vua Ai-cập đã bảo với thần dân của mình: ”Hãy
đến với ông Giuse, người dạy sao, hãy làm như vậy”. Và từ đó, “hằng ngày ông
Giuse đã mở công lẫm để phân phát thực phẩm cho dân”.Hôm nay, chúng ta cũng nhìn
nhận hình ảnh Tổ Phụ ấy nơi Thánh Cả Giuse để đến với Ngài. Thiên Chúa như thể
muốn nhắc bảo chúng ta: ”Hãy đến với Thánh Giuse, Người dạy sao hãy làm như vậy”.
Thánh Têrêxa thành Avila đã tâm sự: “Chưa bao giờ tôi cầu xin
sự gì cùng Thánh Cả Giuse mà không được như ý. Kỳ diệu thay, những ơn đặc biệt
mà Thiên Chúa đã ban đầy tràn cho tôi, và đã giải thoát tôi khỏi mọi nguy hiểm
phần hồn cũng như phần xác, do lời cầu bầu của Vị Thánh Cả vinh phúc này”.
Thánh nữ tha thiết mời gọi tất cả những ai không tin hoặc
chưa tin, hãy thử mà cậy nhờ, hãy thử cầu khẩn Thánh Cả Giuse vinh hiển, thì
đoan chắc không có ơn nào mà ngài lại từ chối ! Hãy tin và tín thác vào Ngài.