(Chúa Nhật
kính Mẹ Mân Côi)
Nói đến cha
thánh Gioan Maria Vianey, hẳn chúng ta ít nhiều nghe kể về một chuyện như giai
thoại của vị linh mục ngày đầu về nhận xứ. Vì không biết đường đến nhà thờ, cha
Vianey bèn hỏi một em bé: “Bé ơi, chỉ cho cha con đường đến Nhà Thờ xứ đi, rồi
cha sẽ chỉ cho bé con đường về trời”. Em bé đáp ngay: “Xạo quá ông cha ơi, con
đường đến nhà thờ mà ông còn chưa biết thì đường về trời ông làm sao biết
được”.
Cậu nhóc xem ra
có lý lắm chứ. Con đường về trời quá xa xôi, thậm chí có khi là xa vời vợi thì
làm sao biết được. Không ai có thể lên trời nếu không phải là người đã từ trời
xuống hay là đã thực sự đến đích nghĩa là đã về trời. Trong niềm tin, chúng ta
khẳng định rằng một người trong nhân loại đã thực sự về trời cách trọn hảo
chính là Mẹ Maria, Mẹ Đấng Cứu độ cũng là Mẹ của chúng ta. Bước chân của Mẹ đã
đến đích là Nước Trời vì Mẹ là người đã dõi theo chân Giêsu, Con của Mẹ cách
chính xác nhất.
Đã về trời với
Người Con dấu yêu, Giêsu, nhưng tấm lòng của Mẹ vẫn mãi canh cánh với đoàn con
nhân loại đang còn lữ thứ là những người con mà Mẹ đã chính thức đón nhận khi
đứng dưới chân thập giá năm xưa (x.Ga 19,26-27). Để dẫn đưa bước chân đoàn con
nhân loại thẳng hướng về trời, thì Mẹ đã thương trao tặng một cẩm nang “chỉ
thiên” đó là tràng chuỗi mân côi. Tràng chuỗi mân côi với các mầu nhiệm vui,
thương, mừng và thánh giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã thêm năm sụ sáng chính là
những điểm mốc trên quảng đường Mẹ đã dõi theo Giêsu để về trời hưởng hạnh phúc
viên mãn.
Cuộc đời là một
chuyến đi. Kiếp người là một cuộc lữ hành. Nói đến chuyện lữ hành, chuyện đi
lại, người ta liên tưởng đến chuyện giao thông. Người dân nước Việt, đặc biệt
tại các thành phố lớn đã phần nào chứng nghiệm sự vất vả và lộn xộn của việc
giao thông hiện nay. Ngoài một vài nguyên nhân dễ thấy như hệ thống hạ tầng là
đường xá, cầu cống nhỏ hẹp, hư hỏng…hay các nguyên nhân nằm trong tâm thức
người tham gia giao thông đó là thiếu tôn trọng kẻ khác, đặt lợi ích của mình
lên trên hết…thì người ta cũng phải nhìn nhận sự thật này, đó là luật lệ giao
thông của chúng ta còn bất cập, các quy hoạch làm đường, cách thế phân luồng,
những bảng biểu chỉ dẫn giao thông…còn thiếu tính khoa học, hợp lý và đồng bộ,
nghĩa là việc hướng dẫn giao thông ở tầm vĩ mô còn bị hạn chế. Ngay tại các
nước tiến tiến, dù đã có những bảng biển hướng dẫn cụ thể, rõ ràng với chữ, số
lớn dễ đọc dễ thấy, thế mà vẫn có người lạc lối, lầm đường. Dĩ nhiên sự thường,
đó là những người say sưa hoặc bất cẩn, cũng có thể là những người bị hạn chế
khả năng nhìn do tuổi tác hay bệnh tật…
“Trên con
đường về quê, mà vắng bóng Mẹ, con biết cậy vào ai, biết nương nhờ ai?” Một ca
từ kính Mẹ Maria đã từng bị nhận định là sai thần học, nay đã được đổi thành:
“Trên con đường về quê, cùng đi với Mẹ…”. Cùng đi với Mẹ, đúng hơn là được Mẹ
cùng đi thì ta không sợ lạc lối, lầm đường. Tràng chuỗi mân côi không nguyên
chỉ là cuốn cẩm nang hướng dẫn đường về trời mà Mẹ trao cho chúng ta như một
vật hay một cuốn sách nhưng đó là một cách thế vừa dịu dàng mà hiệu quả để về
trời, vì Mẹ Maria đang cùng chúng ta bước đi.
Những lần Mẹ
hiện ra gần đây như ở Fatima, khi các trẻ bé Gianxinta, Phanxiô và Luxia lần
chuỗi thì các em đã thấy Mẹ cùng đọc kinh Lạy Cha và Kinh Sáng Danh và khi các
em đọc các kinh Kính Mừng thì Mẹ im lặng, lắng nghe. Khi chúng ta chào: “Kính
Mừng Maria đầy ơn phúc…”, thì Mẹ hiện diện với chúng ta. Có người mẹ nào khi
con cái chào kính mà lại tránh mặt làm ngơ! Và khi chúng ta thực tâm và chuyên
chăm xin Mẹ “cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi này và trong giờ lâm tử” thì
chắc chắn Mẹ phải nhậm lời.
Chuyện lạc lối
hay lầm đường của hành trình làm người là chuyện không hiếm, thậm chí là nhan
nhãn vì “nhân bất thập toàn” và “đa thọ thì đa nhục”, tuổi đời càng cao thì lầm
lỗi càng nhiều. Tháng mân côi lại về, đặc biệt trong ngày kính Lễ Mẹ mân côi,
chúng ta thành tâm dâng lên Mẹ tâm tình cảm mến tri ân, vì món quà vô giá Mẹ đã
trao tặng là tràng chuỗi mân côi, một phương thế tuyệt hảo dẫn lối chúng ta về
trời. Các nhà tu đức không chỉ ví von tràng chuỗi mân côi là cuốn Tin mừng tóm
gọn mà còn xác nhận rằng tràng chuỗi mân côi là cuốn Tin mừng cho mọi người,
mọi hoàn cảnh. Trẻ bé cũng có thể thân thưa: Kính mừng Maria..Người già cũng có
thể cầu: Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời…Người dân dã, ít học cần lần chuỗi mân
côi hay vị bác học như Louis Pasteur cũng cần lần chuỗi hạt để biết cách thế về
trời.
Là Kitô hữu
Công giáo, có thể nói rằng không một ai là không yêu mến, tôn kính Mẹ Maria.
Lòng tôn kính, mến yêu Mẹ đích thực như lời dạy của Hội Thánh “phải thúc đẩy
chúng ta lấy tình con thảo yêu mến Mẹ chúng ta và noi gương các nhân đức của
Mẹ” (GH 67). Một trong những cách thế yêu mến Mẹ và noi gương các nhân đức của
Mẹ đẹp lòng Mẹ nhất đó là lần chuỗi mân côi. Khi lần chuỗi chúng ta hãy sốt
sắng suy ngắm các mầu nhiệm mà Mẹ đã dõi bước theo chân Chúa Giêsu năm xưa và
hãy nhớ rằng Mẹ cũng đang song hành với chúng ta.
Một thực tiển
trong Giáo Hội Công giáo đó là các vị quyền cao chức trọng mấy đi nữa, các vị
uyên bác thần học thâm sâu mấy đi nữa thì đến khi tuổi đà xế bóng, dường như
luôn “kè kè” tràng chuỗi mân côi bên mình. Tín hữu Công giáo lại có thói quen
đạo đức rất tốt là thường đặt vào tay những người quá cố tràng chuỗi mân côi.
Trên con đường về quê, cùng đi với Mẹ, con luôn vững tin, con luôn an bình…
Lm. Giuse
Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột