Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Bài Viết Của
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện về “Cái tournevis và lão George” …
Chuyện mỗi tuần – Chuyện của con cá Hề…
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện “ Cuộc thi của những trái tim”…
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện về câu hỏi :“TÔN GIÁO NÀO TỐT NHẤT”…
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện về THẰNG KHÙNG…
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện về “LỜI TÂM SỰ CỦA MỘT NGƯỜI CÔNG GIÁO KHI ĐỨC LÊÔ XIV ĐƯỢC BẦU LÀM GIÁO HOÀNG” ...
Chuyện mỗi tuần – chuyện về một câu hỏi: Tại Sao Chưa Có Một Giáo Hoàng Người Philippines? Một hồi chuông thức tỉnh cho dân tộc được gọi là sùng đạo… Tác giả: Arvin N. Paglinawan – Dịch: phailamg
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện về “Chúa Chiên Lành”…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về một khám phá khoa học…
Chuyện môi tuần – “Câu chuyện về Bác sĩ Tae ở Thái Lan trong thảm kịch dư chấn động đất tại Thái Lan:
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện của một người cha (hay mẹ) gia đình Tin Lành kể cho các con mình về Lễ Phục Sinh…
Chuyện mỗi tuần – chuyện của MỘT YÊU CẦU : ANH EM HÃY RỜI KHỎI ĐỜI TU, VÌ CHÚNG TÔI KHÔNG CẦN ANH EM ĐÂU…
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về “ Một kẻ sát nhân sám hối sắp được phong Chân phước” …
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện về “ Cây Thánh Giá Tha Tội “…
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện vui “NGU THÌ CHO CHẾT!”…
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện với lời khuyên “ĐỪNG LÀ NGƯỜI VÕ ĐOÁN…”
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện về “ Nữ Thư ký Báo chí Nhà Trắng Karoline Leavitt mạnh mẽ tuyên xưng đức tin” …
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về “CHỨNG TỪ ĐỨC TIN CỦA MỘT NHÀ KHOA HỌC”…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về một “Giảng Viên Y Khoa Đứng Lớp Giáo Lý”…
Câu chuyện về người thầy và chiếc đồng hồ bị mất cắp…
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện “Bỏ tiền ra giúp đỡ hai cậu học sinh nghèo nhập học, vị thủ tướng đã nhận lại một cái kết bất ngờ sau đó”…
Chuyện mỗi tuần - Câu chuyện về “ Chuyến xe ấm tình người”…
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về “Bữa Tiệc Đêm Trong Nhà Vệ Sinh”…
Câu chuyện về lệnh truyền của Chúa : Cứ Ðể Yên Như Thế…
Chuyện mỗi tuần – chuyện “Dìu nhau về đích”…
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện về “Tình Yêu Là Sức Mạnh Vạn Năng” …
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện về “Lời Tái Bút : Anh Yêu Em – PS. I love you”…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về NĂM THÁNH 2025…
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện về “Bệnh Quên”…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về “Cái Cười Của Bà Sarah”…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về câu nói “Nhân Vô Thập Toàn”…
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện “Xuống Ðường” …
Chuyện mỗi tuần – chuyện về “Chiếc Áo Rách” …
Chuyện mỗi tuần – chuyện về “Hạt Giống Của Hy Vọng” …
Chuyện mỗi tuần – Câu chuyện về “Bên Kia Sự Chết”…
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện 33 Năm Sau - kể từ biến cố ấy…
Chuyện mỗi tuần – chuyện “Sờ Ðược Ðức Kitô” …
Chuyện mỗi tuần - chuyện về thái độ và tình trạng “Ðứng Núi Này Trông Núi Nọ” …
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện về lời kêu gọi: Hãy Triệt Hạ Thập Giá…
Chuyện mỗi tuần - Chuyện Một Khu Rừng…
CÂU CHUYỆN VỀ LỆNH TRUYỀN CỦA CHÚA DÀNH CHO CÁC MÔN ĐỆ TRƯỚC KHI CÁC ÔNG LÊN ĐƯỜNG RAO GIẢNG…

  

Câu chuyện này, ngày hôm nay, Giáo Hội Chúa lại được nghe lại qua Tin Mừng thánh sứ Luca trong chính ngày lễ tôn vinh ngài – ngày 18 / 10 / 2023…

Và điều mà người viết muốn đề cập đến là có vài khoản trong Lệnh Lên Đường của Chúa người viết không hiểu rõ lắm, và hôm nay…tự nhiên người viết lại thấm thía hơn sau 48 năm Linh mục và hơn bảy năm ăn cơm Nhà Hưu…

Dĩ nhiên thì cốt lõi của Lệnh Truyền là nhằm để cho những người được sai đi cố gắng nhẹ nhàng chừng nào có thể hầu toàn tâm toàn ý cho công việc rao giảng…Điều cốt lõi này là điểm nhấn cho mọi thế hệ những người được sai đi ở thời các Tông Đồ, các môn đệ cũng như hôm nay…Và ở mọi thời…thì con người…vẫn luôn luôn bị cám dỗ “vi phạm” dù là ở thủa ban đầu khi Thầy còn rong ruổi trên mặt đất trần gian này với nhóm ít ỏi những con người tâm huyết lẫn hôm nay khi mà Tin mừng của Thầy đã được loan báo khắp nơi cho “tứ phương thiên hạ” (x. Mc 16 , 15)…

Vài điều khoản người viết thấy băn khoăn là : - đừng chào hỏi ai dọc đường; -  đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia…

Tại sao băn khoăn ? Bởi vì chào hỏi nhau là nghi thức đồng thời cũng là nghệ thuật để hai bên – hai con người – có thể trò chuyện với nhau…và – từ đó – có thể nói về Thầy, nói về thân thế và đường lối của Thầy…cũng như duyên cớ của việc bản thân đi theo Thầy…để rồi trở thành người thợ gặt trong đồng lúa trần gian, đồng lúa con người để “gặt” hái được những kết quả mà Thầy và mình mong ước…Để tìm hiểu chút chút, người viết dò la chuyện chào hỏi của người Do Thái…và – từ đó – cũng biết được đôi ba kiểu cách chào hỏi độc đáo như khi gặp nhau thì lè lưỡi của người Tây Tạng,cọ mũi của người Ả Rập, chắp tay cúi đầu của người Thái, nhảy múa của người Kenya…Còn người Do Thái thì chúc Shalom – Bình an…Và Thầy cũng đã dặn dò khá kỹ : “ Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói : Bình an cho nhà này!” (c.5)…Đồng thời Thầy thêm ngay một chi tiết cần để có được bình an là : “Nếu ở đó có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy” (c. 6)…Nghĩa là vẫn phải nắm tay nhau và chúc “Shalom”…khi bước vào cửa của một mái nhà…Nhưng “ở ngoài đường thì đừng” (x. Lc 10,4)…Tại sao vậy ? Tại vì “ở ngoài đường”…thì chưa đi đến đích, chưa đạt mục tiêu…Sự gặp gỡ dọc đường dĩ nhiên vẫn có thể mỉm cười gật đầu với nhau, nhưng đừng đứng lại để “cà kê dê ngỗng”…mất thì giờ…và vô bổ…À thì ra là vậy ! Chuyện dễ hiểu quá mà mãi đến nay mới hiểu ! Hiểu được là vì nhân đọc lại Lệnh Lên Đường ở ngày 18 – 10 – 2023…rồi ngồi ngẫm nghĩ lại…và chợt nhận ra rằng trong suốt 40 năm làm mục vụ Giáo Xứ, người viết cũng đã tốn kém khá nhiều thời gian để “cà kê dê ngỗng” với nhiều đối tượng ở dọc đường và trong các quán cà-phê, các nhà hàng ở đây, ở đó : những đối tượng mình thích vì được chiều chuộng và thích mình vì có dịp để nâng cấp giao tế…và quảng cáo bản thân…Rất có thể là chia sẻ này, suy nghĩ này…cũng chẳng có gì là hay ho, chẳng có gì là “chuyên môn !”, nhưng xin cho phép được một lần “thú nhận”…cho an lòng : bệnh của người già ấy mà !

Dặn dò nữa của Thầy mà người viết cũng đã từng băn khoăn : “Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia !” (c. 7)…Không đi như vậy thì làm sao có thể kể cho nhiều người biết về Thầy và Tin Mừng của Thầy được ? Nay thì người viết mới “ngộ” ra là : “đi hết nhà nọ đến nhà kia”… sẽ có những bất tiện như : - không đủ thời gian để đi sâu vào  câu chuyện về Thầy và về Tin Mừng cho mọi thành viên trong nhà đó; - tạo nên quá nhiều những chỗ “thân tình và thân thương” làm nhạt đi đòi hỏi của việc rao giảng;-dễ gây những xáo trộn giữa những “nhà” với nhau do ganh tỵ, phân bì…Thời của Thầy thì việc “đi hết nhà nọ đến nhà kia”…có lẽ chưa có những “vấn đề” như hôm nay…Tuy nhiên cốt lõi vẫn là như thế : việc quen biết và thăm hỏi quá nhiều “nhà” có nguy cơ làm “nhạt” đi niềm vui của Tin Mừng và nặng nề hơn nữa là tình trạng “vong thân” !!! Điều này…thì hôm nay người viết thấy rõ : lúc này và ở đây – dĩ nhiên là Nhà Hưu rồi – những “:nhà” mà trước đây hay lui tới… đã chẳng còn thấy tăm hơi đâu nữa, bởi còn có “nghĩa lý gì đâu” một lão già không “quyền lực”, không “lợi lộc” !!!

Cám ơn Chúa – cám ơn thánh Luca…vì – muộn thì có muộn – nhưng “ngộ” được đôi ba “chuyện đời” trong những điều khoản của Lệnh Lên Đường của Thầy…cũng thấy lòng bình an…

Shalom cho tất cả…

Lm Giuse Ngô Mạnh Điệp

 

 

 

Tác giả: Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!