Ngụ ngôn 98
Con mèo nhỏ có tên là Truth rong chơi vào bìa rừng gặp con chó sói. Truth và chó sói nói chuyện với nhau ra chiều tâm đắc. Trời sập tối, Truth nói “Em phải về nhà, sợ chủ mong”. Chó sói cười vang: “Thời đại khoa học kỹ thuật này mà còn tin có người, có chủ sao, ôi mê tín dị đoan. Tôi chưa thấy con người nên không tin là trên đời này có sinh vật gọi là con người”.
Cô bé mèo Truth không nói gì, chỉ lẳng lặng bỏ đi, nghĩ thầm “Sao có kẻ mê muội và kiêu ngạo thế không biết”. Chó sói chạy theo và nói: “Niềm tin là niềm tin, lý trí vẫn là lý trí”. Mèo Truth bỗng bật cười: “Anh vào rừng sống với mớ lý trí ấy đi. Còn em, em đã sống với con người nên em không dám ngang tàng và hoang dại như anh”.
Trên đường về hang, sói thấy bóng người đang bẫy thú. Hắn vênh váo: “Chỉ là ảo ảnh thôi mà. Xem các người làm gì được ta”. Vừa nói hắn vừa nhảy vào chiếc bẫy thú, và chỉ kịp kêu to: “Thôi rồi”.
Ngụ ngôn 99
Mưa, mưa tầm tã suốt ngày suốt đêm. Mưa giội mạnh lên những thân cây và tán lá. Thú rừng ướt át và lạnh lẽo trốn vào hang hay trú mình dưới hốc đá ấm áp.
Nhưng kỳ lạ thay, giữa cơn mưa tối mịt núi rừng, có một loài chim nhỏ xíu cứ hót líu lo. Ướt vẫn hót. Bị thú dữ tấn công vẫn hót. Bị mấy con voi già cằn nhằn, vẫn hót.
Khi nắng lên, núi rừng hoan hỉ thì loài chim ấy lặng lẽ nép mình để nghỉ ngơi. Khi một ký giả tò mò hỏi tại sao cứ cất tiếng hót lúc trời mưa gió, con chim đầu đàn trả lời: “Chúng em chỉ muốn nhắc cho những loài chung sống trong rừng rằng thế nào mưa bão cũng qua đi. Và nhờ đó, những sinh vật nhỏ nhoi yếu ớt đủ niềm hy vọng mà sống qua cơn mưa lũ ấy”.
Ngụ ngôn đặc biệt 100
Hỏi: Sao không chơi với ai giàu sang phú quý? Chim oanh đáp: Lệ thuộc vào họ, chúng em bị nhốt trong lồng không ca hát được.
Hỏi: Sao cứ phải bênh vực mấy con thỏ bé xíu ấy? Voi đáp: Không có chúng, rừng chẳng có những bóng dáng xinh xinh.
Hỏi: Sao cứ phải lên tiếng đuổi chồn cáo cho chúng nó ghét? Con công đáp: Là mẹ phải bảo vệ con mình và những đám bạn nhỏ của chúng.
Hỏi: Sao không lo kiếm ăn mà phải bỏ giờ đi phỏng vấn mấy con chuột bạch, mấy chú ong thợ và mấy con kiến càng kia? Sơn ca đáp: Chúng nhỏ bé nhưng chúng dạy cho rừng xanh biết nhìn vẻ đẹp của Tạo Hoá.
Và câu hỏi tiếp theo: Viết về thú vật trong rừng có lợi gì đâu? Ong vò vẽ đáp: Là thú vật mà biết ca ngợi Đấng Tạo Thành mình và biết lẽ phải thì còn hơn muôn loài to xác mà chẳng nhận ra mình chỉ là thân kiến cỏ trong vũ trụ bao la.
Gioan Lê Quang Vinh, VRNs