Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Gioan Lê Quang Vinh
Bài Viết Của
Gioan Lê Quang Vinh
THÁNH LỄ TẠ ƠN MỪNG KIM CƯƠNG LINH MỤC VÀ THƯỢNG THỌ BÁCH NIÊN CHA CÔ PHÊRÔ NGUYỄN CHÂU HẢI SSS.
PHỎNG VẤN CHA VINHSƠN PHẠM TRUNG THÀNH DỊP LỄ KIM CƯƠNG CHA CỐ PHÊRÔ NGUYỄN CHÂU HẢI
NGÀY ĐẠI HỘI GIAO LƯU GIỚI TRẺ HẠT TÂY BẮC PHÚ THỌ
Nhớ Đức Cha Nicôla, vị Giám Mục kiên trung
ĐƯỜNG HỘI THÁNH ĐI LÀ ĐƯỜNG PHÓ THÁC
PHỎNG VẤN ĐỨC CHA AN-PHONG NGUYỄN HỮU LONG - TÂN GIÁM MỤC PHỤ TÁ GIÁO PHẬN HƯNG HOÁ
CON CÁI HỘI THÁNH GIỮA LÒNG THẾ GIỚI
CON CÁI MẸ TRÀ KIỆU
CHÚNG TA ĐÃ CÓ ĐỨC GIÁO HOÀNG
NHỮNG LÀN KHÓI ĐEN VÀ CHÚ CHIM CÂU
ĐỨC THÁNH CHA THOÁI VỊ, NHÌN TỪ HỌC THUYẾT XÃ HỘI CÔNG GIÁO
VỀ SỰ THOÁI VỊ CỦA CÁC ĐỨC GIÁO HOÀNG
Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 32)
BỒ CÂU VÀ CON RẮN
THỦ DÂM CÓ TỘI HAY KHÔNG?
Chúa Yêsu, nhà Truyền thông vĩ đại nhất
ĐỀN THÁNH ĐỨC MẸ LỮ HÀNH TAM KỲ
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 31)
CHÚA ĐƯA CON ĐẾN DÒNG NƯỚC TRONG LÀNH
DƯỠNG PHỤ ĐẤNG CỨU THẾ
NIỀM HY VỌNG VÀ LÒNG BIẾT ƠN ĐẦU NĂM MỚI
TẢN MẠN VUI BUỒN CUỐI NĂM
“CÁC CON LÀ NHỮNG TẤM GƯƠNG CHO NGƯỜI LỚN”
NƠI GIÁNG SINH ĐI QUA
GIỚI TRẺ CÔNG GIÁO VÀ CÔNG LÝ HOÀ BÌNH
TỤC HOÁ VIỆC CẦU NGUYỆN ?
Giáo dân, nói chung đều tốt cả
Thái Hà, hạt giống hôm nay
NỖI BUỒN FACEBOOK
Đừng tự vất bỏ giá trị sâu xa
Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 30)
HÃNH DIỆN TUYÊN XƯNG ĐỨC TIN
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 29)
Phúc Âm hoá, chạnh lòng thương, tìm công lý
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 28)
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 27)
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 26)
HÀ NỘI KÝ SỰ 2: TRUYỀN THÔNG LÀ NHƯ THẾ!
HÀ NỘI KÝ SỰ 1: TÔI ĐÃ GẶP NGÀI
Sự Thật là một Quyền Năng
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (KỲ 28)

 

Ngụ ngôn 86

Dây điện thoại nói với dây điện đèn: “Anh chỉ âm thầm tải điện,  có nghe ai nói gì đâu! Người ta chê anh, anh cũng chẳng biết.  Còn tôi, tôi nghe biết bao nhiêu chuyện của con người. Ai mà phê bình, góp ý gì là tôi chặn ngay”.

Dây điện đèn bảo: “Này anh, bây giờ người ta dùng điện thoại di động, họ quăng anh đi từ từ vì anh nghe lóm nhiều chuyện quá. Đi đâu anh cũng cứ như con cú vọ, lấm lét nhìn người này người nọ, làm như sợ họ nói hết sự thật. Vài năm nữa anh sẽ thành phế liệu thôi. Còn tôi đây, chẳng tò mò tọc mạch, chỉ lo thắp sáng cho đời nên ai cũng cần dùng hoài”.

Ngụ ngôn 87

Rừng Nam bỗng xôn xao vì một chú chim bồ câu bị cấm bay ra khỏi khu rừng, còn một chú khác đã bay ra thung lũng, bây giờ lại bị cấm bay về rừng.

Chim én là trưởng ban truyền thông đến hỏi thẳng chúa sơn lâm tại sao có điều bất công ấy. Chúa sơn lâm liếc xéo không trả lời. Loài cọp ấy có quyền mà, muốn nói thì nói, muốn im thì im.

Buổi chiều mấy lão nai vàng chống gậy đến thăm tổ én. Các cụ nai bảo:

- Các anh bồ câu rõ ngây thơ. Người ta bảo cứ nói công lý, lẽ ra nên im. Bay ra thung lũng mà ca hát thì bị cấm bay về là đúng rồi, lỡ về rừng rồi còn hát bài ca thung lũng thì sao hợp với rừng. Còn ở trong rừng mà hát bài ca về thung lũng thì dĩ nhiên không được bay ra, ra ngoài ấy nói chuyện rừng thì thung lũng nó cười cho ấy à?

Én nghe dài dòng như vậy cũng chẳng hiểu được bao nhiêu. Nhưng khi én kể lại với bồ câu, bồ câu thở dài:

- Im lặng là vàng. Nhưng một khu rừng mà muôn loài đều câm cả thì im lặng lại chỉ là lá vàng úa rụng thôi.          

Ngụ ngôn 88

Khỉ mở lớp dạy học. Khỉ hỏi học trò:

- Nói mà không làm, nói một đường làm một nẻo, nói thẳng mà làm quanh, cái nào có lợi nhất?

Học trò im lặng. Bỗng một cánh tay đưa lên. Khỉ bảo nói. Cánh tay ấy vẫn đưa lên nhưng không trả lời. Khỉ giận dữ quát lớn: “Nói”.

Đứa học trò giơ tay ấy cười:

- Thưa thầy, những kiểu nói như thầy là xưa rồi, bây giờ kiểu hay nhất là cứ giơ tay mà không nói, ấy mới là thông minh!   

Gioan Lê Quang Vinh, VRNs

Tác giả: Gioan Lê Quang Vinh

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!