Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Gioan Lê Quang Vinh
Bài Viết Của
Gioan Lê Quang Vinh
THÁNH LỄ TẠ ƠN MỪNG KIM CƯƠNG LINH MỤC VÀ THƯỢNG THỌ BÁCH NIÊN CHA CÔ PHÊRÔ NGUYỄN CHÂU HẢI SSS.
PHỎNG VẤN CHA VINHSƠN PHẠM TRUNG THÀNH DỊP LỄ KIM CƯƠNG CHA CỐ PHÊRÔ NGUYỄN CHÂU HẢI
NGÀY ĐẠI HỘI GIAO LƯU GIỚI TRẺ HẠT TÂY BẮC PHÚ THỌ
Nhớ Đức Cha Nicôla, vị Giám Mục kiên trung
ĐƯỜNG HỘI THÁNH ĐI LÀ ĐƯỜNG PHÓ THÁC
PHỎNG VẤN ĐỨC CHA AN-PHONG NGUYỄN HỮU LONG - TÂN GIÁM MỤC PHỤ TÁ GIÁO PHẬN HƯNG HOÁ
CON CÁI HỘI THÁNH GIỮA LÒNG THẾ GIỚI
CON CÁI MẸ TRÀ KIỆU
CHÚNG TA ĐÃ CÓ ĐỨC GIÁO HOÀNG
NHỮNG LÀN KHÓI ĐEN VÀ CHÚ CHIM CÂU
ĐỨC THÁNH CHA THOÁI VỊ, NHÌN TỪ HỌC THUYẾT XÃ HỘI CÔNG GIÁO
VỀ SỰ THOÁI VỊ CỦA CÁC ĐỨC GIÁO HOÀNG
Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 32)
BỒ CÂU VÀ CON RẮN
THỦ DÂM CÓ TỘI HAY KHÔNG?
Chúa Yêsu, nhà Truyền thông vĩ đại nhất
ĐỀN THÁNH ĐỨC MẸ LỮ HÀNH TAM KỲ
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 31)
CHÚA ĐƯA CON ĐẾN DÒNG NƯỚC TRONG LÀNH
DƯỠNG PHỤ ĐẤNG CỨU THẾ
NIỀM HY VỌNG VÀ LÒNG BIẾT ƠN ĐẦU NĂM MỚI
TẢN MẠN VUI BUỒN CUỐI NĂM
“CÁC CON LÀ NHỮNG TẤM GƯƠNG CHO NGƯỜI LỚN”
NƠI GIÁNG SINH ĐI QUA
GIỚI TRẺ CÔNG GIÁO VÀ CÔNG LÝ HOÀ BÌNH
TỤC HOÁ VIỆC CẦU NGUYỆN ?
Giáo dân, nói chung đều tốt cả
Thái Hà, hạt giống hôm nay
NỖI BUỒN FACEBOOK
Đừng tự vất bỏ giá trị sâu xa
Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 30)
HÃNH DIỆN TUYÊN XƯNG ĐỨC TIN
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 29)
Phúc Âm hoá, chạnh lòng thương, tìm công lý
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 28)
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 27)
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 26)
HÀ NỘI KÝ SỰ 2: TRUYỀN THÔNG LÀ NHƯ THẾ!
HÀ NỘI KÝ SỰ 1: TÔI ĐÃ GẶP NGÀI
Sự Thật là một Quyền Năng
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (KỲ 12)

  

Ngụ ngôn 39

Ông vua quen kiểu phán là thiên hạ nghe nên nhiều khi vua phán rất ẩu. Đến khi có máy móc ghi lại lời nói thì vua thận trọng hơn nhưng vẫn tiếc cái thời chẳng cần phải lo, cứ nói cho thỏa thích, ai khen thì cười, ai chê thì chối biến. Khi có máy móc ghi lại thì vua ghi ra giấy và đọc cho chắc ăn.

Nhưng để bảo đảm mọi lời là chân chính, nhà vua hay chép lời thánh hiền, lời các danh nhân hay là thơ của ai đó. Bây giờ người ta nghe xong, không còn chê hay dở nữa mà cứ phê là “Câu này của… câu kia của…” làm nhà vua bực tức không kém.

Một hôm vua đi ngang qua đám đông đang bình phẩm kiểu ấy, vua tức giận quát lớn: “Chúng mày vô công rỗi nghề đi bắt lỗi ta ư? Ừ thì ta hay nói lung tung đó, làm gì ta nào?” Một người nhìn nhà vua và khen: “Lần này nhà vua dùng đúng lời của mình, không vay mượn nữa”. Vua cười mãn nguyện !!!

           

Ngụ ngôn 40

Quạ đen đến dự tiệc bồ câu chiêu đãi, nhóm bồ câu trắng cười khúc khích vì bộ lông quạ đen không hợp. Quạ và chim sẻ đến dự tiệc của gia đình công, hai chị thấy lạc lõng vì màu sắc đơn điệu giữa những xanh vàng vui mắt. Bỗng quạ và chim sẻ chú ý đến một con vật bò sát, màu sắc cũng sặc sỡ chẳng kém gì công. Nhìn kỹ, quạ nhận ra con tắc kè quen thuộc.

Quạ hỏi tắc kè: “Ông đúng là tắc kè rồi, nhưng hôm nọ đến nhà tôi, ông màu đen mà”. Quạ vừa dứt lời, chim sẻ hỏi: “Lúc đến chỗ chúng tôi, ông lại màu nâu nhạt”. Tắc kè cười: “Ồ, nếu vẫn là tôi thì cũng là do sự khôn ngoan ở đời vậy thôi.”

Rồi cũng đến lúc nhiều con thú được mời dự tiệc. Chủ tiệc chia bàn theo màu sắc. Quạ ngồi gần gà ô. Công ngồi gần chim anh tước. Chim sẻ, én và thằn lằn ngồi chung. Tắc kè bước vào, chẳng biết ngồi đâu, vì hắn chưa đổi màu kịp.

Hắn đành ra về tự than trách: “Lúc mặc áo này lúc mặc áo nọ có gì hay đâu chứ?”

 

Ngụ ngôn 41

Đinh lớn được đóng chặt vô cột. Nhiều người đứng lại nhìn. Cây đinh bảo: “Bác cột thấy không, nhờ có tôi mà người ta đứng nhìn, chứ bác cũ kỹ xấu xí thế kia ai mà quan tâm.” Cây cột cãi liền: “Chú nhỏ mà hồ đồ thế. Ai thèm nhìn cái đinh chả có tí nghệ thuật nào. Người ta quan tâm là quan tâm tôi đấy.”

Hai bên đang cãi nhau thì một người khách bảo: “Cây cột cũ quá. Cái đinh cũng muốn cong rồi. Ta đem bức tranh sang bên kia đi”. Bức tranh treo vào cây đinh được mang đi. Thiên hạ kéo theo hết. Cây đinh nói với cột: “Bác và tớ đều tưởng mình là đỉnh cao nên ai cũng ngước nhìn. Hóa ra khi hết được che đậy bằng bức tranh đẹp thì chẳng ai còn nhìn đến. Vậy mà lâu nay hễ có dịp là ta chèn ép bức tranh!”       

 

Gioan Lê Quang Vinh

Mời thăm www.giaoducconggiao.net

Tác giả: Gioan Lê Quang Vinh

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!