(Ga 20, 19-23)
BÌNH AN
Chiều ngày thứ nhất trong tuần,
Cửa nhà đóng kín, thấm nhuần thương đau.
Giê-su hiện đến thật mau,
Bình an cầu chúc, cùng nhau vui mừng.
Thổi hơi Thần Khí lửa bừng,
Sai đi rao giảng, Tin mừng khắp nơi.
Các con tha tội cho người,
Điều gì cầm buộc, trên trời không tha.
Tông đồ thắc mắc, Tô-ma,
Thường khi vắng mặt, xa nhà không tin.
Ông rằng xem thấy mới tin,
Ngón tay thọc lỗ, mắt nhìn chứng minh.
Chúa thương hiện diện an bình,
Cho xem vết xẹo, thân mình nát tan.
Tô-ma phủ phục xin van,
Con tin Thiên Chúa, phá tan nghi ngờ.
Sau khi Chúa Giêsu sống lại, Ngài đã hiện ra nhiều lần với nhiều nhóm người khác
nhau và trong những hoàn cảnh khác nhau. Lần nào hiện ra, Chúa cũng an ủi rằng:
Bình an cho các con. Chúa muốn từ từ củng cố niềm tin của các tông đồ và những
người theo Chúa. Qua biến cố Chúa chịu khổ nạn và chịu chết, tâm hồn các tông đồ
như tan vỡ, thất vọng, chán nản và muốn bỏ cuộc. Từng bước Chúa đã dẫn dắt họ từ
sự thất vọng, nghi ngờ và lo sợ tới niềm tin tưởng tuyệt vời.
Đầu tiên Chúa hiện ra với Maria Madalena và các bà thân quen. Các bà thật bỡ ngỡ
nhưng rất vui mừng. Các bà đã mau mắn đem tin vui đến với các môn đệ. Các môn đệ
tản mát mỗi người một nơi nhưng rồi Chúa quy tụ họ lại như gà mẹ ấp ủ đàn con
dưới cánh. Chúa dùng nhiều cách khác nhau để khuyến khích và chỉ dạy các ông.
Các ông đã thấy Chúa và đã tin.
Phúc âm kể truyện tông đồ Tôma. Ông cũng như các tông đồ khác, buồn sầu vì Thầy
đã chết. Ông tách rời khỏi đám đông và tự giam mình trong cô độc. Ông đã vắng
mặt khi Chúa hiện ra. Được các tông đồ khác báo tin là Chúa đã sống lại. Ông
không tin. Ông muốn có bằng chứng xác thực vì đây là sự kiện ngoại thường. Ông
đòi phải có chứng cớ rõ ràng và hiển nhiên rồi ông mới tin. Chúng ta cám ơn tinh
thần thực nghiệm của Tôma. Chúa đã đáp ứng sự đòi hỏi của ông và cho ông được
thấy Chúa, được xỏ ngón tay vào tay và cạnh sườn của Chúa. Ông thấy và ông hoàn
toàn xác tín.
Đôi khi chúng ta cũng như Tôma, khi gặp khó khăn hay thất bại trong công ăn việc
làm, gia đình đổ vỡ, con cái hư hỏng và cuộc sống khó khăn, chúng ta giảm dần
niềm tin cậy nơi Chúa. Có khi chúng ta trách Chúa hoặc chối bỏ thập giá của
Chúa.
Với cái chết của Chúa Giêsu, thập giá trở thành biểu tượng của chiến thắng.
Chiến thắng của tình yêu trên hận thù. Nơi nào có thập giá của Chúa nơi đó có
sức mạnh của tình yêu. Bóng thánh giá đã làm cho Tôma hoảng sợ, chán nản và thất
vọng nhưng chính thánh giá đó đã mang lại niềm an ủi lớn nhất. Vết thương nơi
chân tay và cạnh sườn của Chúa đã minh chứng hùng hồn sự chiến thắng của Chúa
Giêsu trên cây thập giá.
Chúng ta hãy đặt niềm tin nơi Chúa. Chúng ta không thể loại thánh giá ra khỏi
đời sống. Mỗi khi chúng ta bước qua đoạn đường nghi ngờ như thánh Tôma, chúng ta
hãy đến với Thập Giá Chúa, ngắm nhìn dấu đinh nơi chân tay và dấu gươm nơi cạnh
sườn của Chúa, chúng ta sẽ tìm được nguồn ủi an và tìm được sự bình an đích
thực.
THỨ HAI, TUẦN 2 PHỤC SINH
(Ga 3, 1-8).
TÁI SINH
Ban đêm thăm viếng âm thầm,
Ni-cô-đê-mô, uyên thâm đạo đời.
Gặp riêng đối thoại đôi lời,
Chúng tôi nhận biết, Ngôi Lời Chúa Cha.
Thầy làm dấu lạ đuổi tà,
Quyền năng phép tắc, thứ tha tội tình.
Chúa khuyên dạy bảo tâm linh,
Tái sinh bởi nước, Thần Linh đổi đời.
Ăn năn sám hối gọi mời,
Sinh làm con Chúa, Nước Trời ngợi ca.
Con người huyết nhục sinh ra,
Thuộc về địa giới, phôi pha thế trần.
Thánh Thần đổi mới canh tân,
Tuôn trào ân sủng, tinh thần lạc an.
Hồn thiêng Chúa Cả thương ban,
Cứu hồn chữa xác, yên hàn phúc thay.
THỨ BA, TUẦN 2 PHỤC SINH
(Ga 3, 7-15).
THẦN LINH
Con người sinh lại bởi trời,
Tái sinh ân sủng, đổi đời Thánh Linh.
Kìa cơn gió thổi vô hình,
Từ đâu đi đến, Thần Linh rạng ngời.
Ni-cô-đê-mô gọi mời,
Nhìn sâu hiểu thấu, mọi lời truyền rao.
Thánh Kinh minh chứng từ cao,
Các ông không hiểu, biết bao nhiệm mầu.
Những điều dưới đất nông sâu,
Cũng chưa hiểu thấu, mọi khâu trong đời.
Nói chi những sự trên trời,
Làm sao tin được, cao vời biết bao.
Con Người đến bởi trời cao,
Ngước lên thượng giới, trăng sao hải hà.
Môi-sen treo rắn trên đà,
Người treo thập giá, mưa sa phúc lành.
THỨ TƯ, TUẦN 2 PHỤC SINH
(Ga 3, 16-21).
SỰ SÁNG
Chúa ban Con Một cứu tinh,
Hạ thân giáng thế, hiến mình vì yêu.
Tiến dâng của lễ toàn thiêu,
Ai tin sẽ sống, huyền siêu muôn đời.
Con Người không đến trong đời,
Để mà luận phạt, loài người thế gian.
Chúa là ánh sáng tỏa lan,
Soi vào đêm tối, sẻ san phúc lành.
Người đời cứ mãi tranh dành,
Đi trong bóng tối, thực hành xấu xa.
Đến cùng sự sáng chan hòa,
Sống theo sự thật, bao là phúc ân.
Tâm thành sáng tỏ tinh lân,
Soi đường dẫn lối, thiện chân mỹ hoàn.
Lòng đầy phấn khỏi hân hoan,
Suy cùng nghĩ thấu, thành toàn hướng lên.
THỨ NĂM, TUẦN 2 PHỤC SINH
(Ga 3, 31-36).
THIÊN SAI
Từ cao Chúa ngự xuống trần,
Vượt trên nhân loại, muôn phần cao siêu.
Con Người nhân chứng tình yêu,
Hiến thân tế lễ, toàn thiêu cứu đời.
Nhiều người chối bỏ Ngôi Lời,
Ngoảnh tai quay mặt, một thời chối chê.
Không tin chẳng nhận lời thề,
Chối từ Con Chúa, si mê lỗi lầm.
Điều gì Người thấy giáng lâm,
Tai nghe làm chứng, âm thầm phát huy.
Thiên Sai chân thật uy nghi,
Thần linh khôn sánh, thực thi công bình.
Truyền rao sự thật quang vinh,
Mến yêu nhân loại, sinh linh trong đời.
Ai tin Thiên Chúa cao vời,
Thông ban sự sống, muôn đời cõi thiên.
THỨ SÁU, TUẦN 2 PHỤC SINH
(Ga 6, 1-15).
HÓA BÁNH
Đám đông dân chúng theo Người,
Mong tìm phép lạ, nghe lời truyền rao.
Cảm thương thống khổ khát khao,
Động lòng thương xót, Chúa trao phúc lành.
Nuôi hồn dưỡng xác lòng thanh,
Biến năm chiếc bánh, hóa thành đầy dư.
Tạ ơn Chúa rất nhân từ,
Hai con cá nhỏ, cũng như bánh dầy.
Năm ngàn tín hữu nơi đây,
Ăn no thỏa thích, xum vầy ngợi ca.
Chúa rằng thu góp rườm sa,
Được mười hai thúng, gom ra còn thừa.
Hồng ân chan chứa như mưa,
Tràn trề phúc lộc, từ xưa ngập tràn.
Tiên tri giáng thế trần gian,
Là Vua cao cả, trao ban cho đời.
THỨ BẢY, TUẦN 2 PHỤC SINH
(Ga 6, 16-22).
GIÓ BIỂN
Lên thuyền rời bến chiều hôm,
Bên kia bờ biển, gió nồm thổi qua.
Cuồng phong sóng biển bao la,
Sóng trào nước cuốn, hải hà nguy nan.
Giữa khơi chèo chống ngút ngàn,
Bơ vơ lạc lõng, giữa màn đêm thâu.
Tông đồ môn đệ buồn sầu,
Lênh đênh giữa biển, tìm đâu nương nhờ.
Đang khi khốn đốn vật vờ,
Kia xem ai đó, lững lờ trên không.
Bước trên mặt nước nhẹ bông,
Tiến gần bước tới, bên hông mạn thuyền.
Thầy đây, đừng sợ hão huyền,
Quyền năng phép tắc, Thầy khuyên vững vàng.
Thuyền bè cập bến bình an,
Thầy trò gặp gỡ, dân làng mừng vui.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York