(Luca 7: 1-10)
LÒNG TIN
Sĩ quan thành tín cầu xin,
Chữa cho đầy tớ, đức tin vững vàng.
Gởi sai kỳ lão lên đàng,
Mong tìm gặp Chúa, vào làng cứu nguy.
Bước theo dân chúng cùng đi,
Tại nhà ông chủ, nghĩ suy nhiều điều.
Sai người gặp Chúa thiên triều,
Xin dừng chân lại, cao siêu ban lời.
Nhà tôi không xứng đón Người,
Xin Thầy phán bảo, một lời chữa ngay.
Phiền Thầy, khỏi phải ra tay,
Chữa lành đầy tớ, phúc thay gia đình.
Từ bi thương xót ân tình,
Niềm tin mạnh mẽ, chân tình tâm can.
Chúa khen thái độ nài van,
Khiêm nhu thành thật, chứa chan ơn lành.
Phó dâng tín thác lòng thành,
Khuyên người Do-thái, thực hành theo gương.
Quyền năng phép tắc khôn lường,
Một Lời Chúa phán, thần lương suốt đời.
Viên sĩ quan sai mấy người kỳ lão đến xin Chúa chữa lành cho người đầy tớ. Chúa đã thân hành đến nhà ông để chữa bệnh. Ông không ngờ lòng từ bi nhân hậu của Chúa dành đặc biệt cho ông và các gia nhân. Thấy Chúa gần đến nhà, ông lại sai đầy tớ khác đến với Chúa và thưa rằng: Lậy Thầy, không dám làm phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi. Ông là sĩ quan có quyền sai phái. Ông muốn thế nào thì được như thế ấy nhưng trước mặt Chúa, ông thật khiêm hạ.
Qua thái độ khiêm nhường và lòng tin mạnh mẽ của ông, Chúa đã chữa người đầy tớ lành mạnh. Chúa Giêsu đã khen ông là người có đức tin mạnh mẽ, đáng nêu gương cho những người chung quanh. Lời của của viên sĩ quan được lập lại mỗi khi chúng ta chuẩn bị rước Mình Máu Thánh Chúa. Cũng trong tâm trạng không xứng đáng trước mặt Chúa, chúng ta nài xin: Lậy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con sẽ lành mạnh.
Mỗi khi cầu nguyện chúng ta cần có thái độ khiêm cung nhận thân phận yếu hèn và cần đến sự trợ giúp của Chúa. Hình ảnh minh họa: Chúng ta quan sát cách thế các loài chim ngủ trên cành cây. Cái gì giúp chúng ngủ ngon và vẫn bám chắc vào cành cây. Thiên Chúa khôn ngoan thượng trí đã quan phòng sáng tạo. Khi chim ngủ, đầu gối gấp lại và như chiếc kìm khóa chặt cành cây. Khi chim thức dậy, duỗi thẳng chân, các móng dãn rời khỏi cành cây. Khi chúng ta cầu nguyện, hãy qùi gối, bám chặt lấy Chúa. Chúng ta sẽ không sợ bị sa ngã.
Chúa Giêsu nói rằng: Nếu các con có đức tin bằng hạt cải, chúng con có thể biến núi, dời non. Chúng ta đã lãnh nhận đức tin qua Bí Tích Rửa Tội, hạt giống đức tin của chúng ta có phát triển nhiều hay ít, tùy thuộc xem chúng ta có biết cầu nguyện và phó thác vào Chúa hay không. Đức tin không có việc làm là đức tin héo mòn và là đức tin chết. Có người nói rằng tôi không cần đến nhà thờ và không cần gia nhập các hội hè gì cả. Tôi giữ đạo tại tâm, tôi cầu nguyện tại nhà và sống tốt là đủ.
Chúng ta không thể nên thánh một mình. Chúng ta sống là sống với và cùng người khác. Chúng ta cũng không thể lên thiên đàng một mình. Chúng ta cần có người chung quanh nâng đỡ, cầu nguyện và giúp ta sống đạo. Xin Chúa thêm đức tin cho chúng ta để chúng ta nhận biết quyền năng của Chúa và sống phó thác trong sự quan phòng của Ngài.
THỨ HAI, TUẦN 9 THƯỜNG NIÊN
(Mc 12, 1-29).
VƯỜN NHO
Vườn nho khổ chủ đã trồng,
Xây rào lập tháp, ra công đúc tường.
Phương xa dự tính lên đường,
Tá điền giao việc, tỏ tường kết giao.
Làm ra sinh lợi công lao,
Đến mùa đầy tớ, xin trao phần lời.
Tá điền đánh đập tơi bời,
Người thì xua đuổi, kẻ thời giết đi.
Con trai thừa tự cùng đi,
Hùa nhau giết chết, sinh nghi chủ nhà.
Tham lam chiếm hữu nghiệp gia,
Chủ vườn nghe biết, không tha người nào.
Thôi đành tiêu diệt chớ sao,
Giao vườn nhóm khác, khai mào dẵm chăm.
Lạ lùng sự việc tối tăm,
Chúa Con giáng thế, cũng nhằm triệt tiêu.
THỨ BA, TUẦN 9 THƯỜNG NIÊN
(Mc 12, 13-17).
NỘP THUẾ
Lập mưu bắt lỗi gây thù,
Mấy người Biệt Phái, mặc dù khôn ngoan.
Khen lao nịnh bợ lo toan,
Gây điều đặt bẫy, đa đoan hại người.
Có nên nộp thuế ở đời,
Thuế nhà thuế chợ, thuế người thuế thân.
Chúa xem đồng bạc hình vân,
Cê-sar ký hiệu, hiện thân chính quyền.
Giê-su khôn khéo lời khuyên,
Người dân đóng thuế, trả quyền Cê-sar.
Cái gì của Chúa cho ta,
Trả về cho Chúa, thật là chí công.
Bầu trời biển cả núi sông,
Cuộc đời sự sống, mênh mông món qùa.
Hồng ân tuôn đổ hương hoa,
Chúa ban phúc lộc, an hòa sống vui.
THỨ TƯ, TUẦN 9 THƯỜNG NIÊN
(Mc 12, 18-27).
SỐNG LẠI
Không tin sống lại ngày sau,
Nhóm người Sa-đốc, thuộc làu Thánh Kinh.
Trích lời dạy bảo trong kinh,
Môi-sen cho phép, kết tình sinh con.
Người anh lấy vợ hiếm con,
Chẳng may anh chết, không con nối dòng,
Sáu em lấy chị ước mong,
Sinh xôi con cái, cùng trong gia đình.
Chẳng may chết hết tuyệt tình.
Đến ngày sống lại, kết tình với ai?
Bảy người cưới vợ bằng vai,
Đáp lời thắc mắc, một mai sống đời.
Không còn cưới gả trên trời,
Thiêng liêng thông sáng, Chúa Trời ban cho.
Thiên thần các thánh ai dò,
Sướng vui hạnh phúc, tự do thiên đàng.
THỨ NĂM, TUẦN 9 THƯỜNG NIÊN
(Mc 12, 28b-34).
YÊU THƯƠNG
Giới răn trọng nhất là chi?
Nhóm người Luật Sĩ, đôi khi hỏi dò.
Thử xem định liệu dở trò,
Giê-su hiểu thấu, thước đo lòng người.
Tinh tường Chúa đáp đôi lời,
Yêu thương Thiên Chúa, cao vời trước tiên.
Giới răn thứ nhất hướng thiên,
Thứ hai yêu mến, tới phiên người phàm.
Hai điều kết hợp phải làm,
Yêu người yêu Chúa, bao hàm tha nhân.
Đôi điều tóm gọn cho cân,
Thực hành đức ái, tinh thần mến yêu.
Yêu thương chia xẻ thật nhiều,
Khả năng tài trí, những điều dễ thương.
Con người cần chỗ tựa nương,
Phụng thờ Thiên Chúa, dẫn đường tha nhân.
THỨ SÁU, TUẦN 9 THƯỜNG NIÊN
(Mc 12, 35-37).
ĐỨC KITÔ
Chúa vào giảng dạy tại đền,
Nhiều người thắc mắc, đến bên hỏi Ngài.
Các người Luật Sĩ so tài,
Tại sao Chúa Cả, thiên sai giáng trần.
Con vua Đavít thần dân,
Thánh Thần soi sáng, thế nhân tội tình.
Lời Thiên Chúa phán hiển linh,
Chúa tôi bên hữu, ngôi đình Chúa Cha.
Tại sao Kinh Thánh nói ra,
Là con Đa-vít, Chúa ta phụng thờ.
Theo dòng Đa-vít nương nhờ,
Giê-su chí thánh, vô bờ cao siêu.
Ngôi Hai Con Chúa huyền siêu,
Giáng sinh dòng dõi, thiên triều hứa ban.
Là con là Chúa bình an,
Hạ thân giáng thế, thiên nhan sáng ngời.
THỨ BẢY, TUẦN 9 THƯỜNG NIÊN
(Mc 12, 38-44).
HÌNH THỨC
Coi chừng mắc bẫy người ta,
Mấy nhà Luật Sĩ, vẽ ra bề ngoài.
Đai lưng áo thụng ra oai,
Công trường chào hỏi, đứng hoài đó đây.
Kinh dài giả bộ tua giây,
Thu gom tài sản, vốn xây làm giầu.
Chúa ngồi quan sát thật lâu,
Có bà góa nọ, lấy đâu mà bù.
Lần mò chỉ có vài xu,
Bỏ vào hòm khấn, thuế thu đền thờ.
Chúa rằng bà lão đơn sơ,
Thật lòng dâng hết, không ngờ rộng tay.
Bà đang túng thiếu hằng ngày,
Hy sinh dâng hiến, tiền này cần chi.
Chúa khen bà góa từ bi,
Chân thành quảng đại, nhất nhì đám đông.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York