(Luca 7: 36 -8: 3)
MẾN NHIỀU THA NHIỀU
Vào bàn dự tiệc liên hoan,
Gia đình Biệt Phái, lo toan mọi bề.
Nước trong rửa sạch tràn trề,
Bỗng đâu xuất hiện, cận kề bàn ăn.
Đàn bà tội lỗi ăn năn,
Dầu thơm bạch ngọc, lau khăn tóc vàng.
Hôn chân xức thuốc nhẹ nhàng,
Dầu thơm tỏa ngát, mắt nàng lệ rơi.
Mấy người Biệt Phái được mời,
Ghen tương khó chịu, nửa vời dèm pha.
Dụ ngôn Chúa dậy người ta,
Nợ nhiều hay ít, được tha toàn phần.
Lấy gì đáp trả cho cân,
Cả hai con nợ, tinh thần mến yêu.
Tha nhiều đáp trả yêu nhiều,
Một người tội lỗi, cao siêu tâm hồn.
Thật lòng hối lối nên khôn,
Chúa thương tha thứ, rửa hồn sạch trong,
Mến yêu thầm kín trong lòng,
Yêu thương chan chứa, thầm mong chữa lành.
Người đàn bà đứng dưới chân Chúa khóc nức nở, nước mắt bà ướt đẫm chân Chúa, bà còn lấy tóc mà lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Những người Biệt Phái thấy như vậy thì thật là quá đáng. Họ không chịu nổi thái độ của người đàn bà và cũng không thể chấp nhận được sự im lặng của Chúa Giêsu. Họ đã biết quá khứ của người đàn bà này là hạng người nào. Bà là một người tội lỗi. Giữa ban ngày ban mặt mà dám làm những truyện như thế giữa các đấng bậc vị vọng.
Chúa Giêsu biết nội tâm của bà muốn gì. Chúa không giải thích việc bà đang làm cho Chúa. Chúa muốn dùng cơ hội này để dậy cho mọi người một bài học về yêu thương và tha thứ. Chúa dùng câu truyện dụ ngôn về hai con nợ để so sánh với cuộc đời của những tội lỗi. Chủ nợ tha cho cả hai con nợ, một người nợ nhiều và một người nợ ít. Chúa hỏi ông Simon nghĩ xem người nào yêu chủ nhiều hơn. Simon đáp: Tôi nghĩ là kẻ được tha nhiều hơn. Chúa Giêsu bảo: Ông đã xét đoán đúng.
Tha nhiều thì yêu mến nhiều và người đàn bà tội lỗi đã yêu mến nhiều nên được tha nhiều. Người đàn bà tuy tội lỗi chất chồng, nhưng bà đã biết ăn năn sám hối và chạy đến cùng Chúa để xin ơn thứ tha. Chúng ta biết tâm hồn con người có thể thay đổi và ai cũng có thể làm lại cuộc đời. Không khi nào trễ nếu chúng ta biết bắt lại từ đầu. Điều tệ hại nhất là chúng ta không nhận ra lầm lỗi của mình. Trước mắt người đời, người đàn bà mang tiếng là người tội lỗi. Bà ta chấp nhận thân phận xấu xa sai trái của mình và muốn làm lại cuộc đời. Chúa đã cho bà ta cơ hội. Chúa nói: Tội của bà rất nhiều mà đã được tha rồi vì bà đã yêu mến nhiều.
Truyện kể: Vào một đêm nhà bị cúp điện, người chồng đem chiếc đèn dầu ra thắp sáng. Chiếc đèn thì quá cũ, bóng đèn ám đầy khói. Tim đèn không còn cháy. Người chồng bực bội quăng chiếc đèn vào góc xó và tìm cây nến thay thế. Tuần sau lại cúp điện, người vợ châm lửa vào đèn dầu xinh đẹp. Ánh sáng tỏa lan ấm cúng. Người chồng ngạc nhiên hỏi: Em mới mua chiếc đèn này hả. Người vợ cười đáp: Đây là chiếc đèn cũ trong xó nhà, em đã lau chùi, đánh bóng và làm lại tim đèn.
Quảng đi một món đồ hư thì dễ hơn là sửa nó lại. Đối với con người cũng thế, dán lên con người tội lỗi một nhãn hiệu và quảng vào tù thì dễ hơn là tìm hiểu và giúp họ thay đổi trở về. Kết án tội nhân thì không bao giờ giải thoát được. Tội lỗi chỉ có thể chữa bằng yêu thương. Chúa đã yêu chúng ta quá bội, Chúa chết cho tội lỗi của chúng ta. Hãy đến với Chúa xin ơn tha thứ và dục lòng mến Chúa. Mến nhiều sẽ được tha nhiều.
THỨ HAI, TUẦN 11 THƯỜNG NIÊN
(Mt 5, 38-42).
HIỀN LÀNH
Luật xưa răn dậy công bằng,
Mắt thì đền mắt, lấy răng đền răng.
Có qua có lại hay chăng,
Thù hằn báo oán, chẳng bằng thứ tha.
Chúa rằng đừng chống người ta,
Hiền lành nhân ái, hải hà khoan dung.
Con người lữ khách có cùng,
Đỡ nâng hòa thuận, sống chung hiền lành.
Người hơn kẻ kém đã đành,
Hơn nhau ý chí, thực hành ái nhân.
Nội tâm sâu thẳm, ai cân,
Rộng lòng quảng đại, dương trần luyện tâm.
Con đường theo Chúa âm thầm,
Giúp người cơ nhỡ, đường lầm vượt qua.
Sống đời bác ái vị tha,
An bình thư thái, ngọc ngà quí thay.
THỨ BA, TUẦN 11 THƯỜNG NIÊN
(Mt 5, 43-48).
YÊU THƯƠNG
Lời xưa răn dậy thế này,
Bà con lối xóm, tỏ bày yêu thương.
Địch thù xuất hiện trên đường,
Tránh xa, ghen ghét, tựa nương làm gì,
Điều răn Chúa dạy chi li,
Thương yêu thù địch, từ bi với người.
Làm ơn kẻ ghét các ngươi,
Cầu xin chúc phúc, tươi cười thứ tha,
Chúa ban mưa xuống thuận hòa,
Kẻ lành người dữ, hải hà phúc vinh.
Yêu thương những kẻ yêu mình,
Chẳng còn công phúc, ánh vinh cuộc đời.
Hãy nên hoàn hảo cao vời,
Thực hành bác ái, yêu người thế nhân.
Tạ ơn Thiên Chúa vô ngần,
Thương ban phúc lộc, tinh thần lạc an.
THỨ TƯ, TUẦN 11 THƯỜNG NIÊN
(Mt 6, 1-6. 16-18).
GIẢ HÌNH
Giê-su nhắn nhủ đừng nên,
Phô trương công đức, xưng tên giữa đời.
Thi hành việc thiện với người,
Âm thầm bố thí, rạng ngời đức công.
Tránh đừng hình thức viển vông,
Giả hình đạo đức, thổi phồng cái tôi.
Nhiều người xưng tụng đãi bôi,
Thổi loa loan báo, tô vôi thói đời.
Chúa khuyên giữ kín mọi lời,
Trả công bội hậu, cuộc đời mai sau.
Nguyện cầu phòng kín đêm thâu,
Cha ngươi thấu suất, ẩn sâu trong lòng.
Ăn chay rửa mặt sáng trong,
Xức dầu thơm ngát, thong dong nhẹ nhàng.
Tươi cười rạng rỡ ca vang,
Tinh thần an lạc, dẫn đàng phúc vinh.
THỨ NĂM, TUẦN 11 THƯỜNG NIÊN
(Mt 6, 7-15).
CẦU NGUYỆN
Sấp mình cầu nguyện sớm mai,
Tạ ơn Thiên Chúa, dạy bài cầu kinh.
Trên trời Chúa ngự uy linh,
Danh Cha cả sáng, phúc vinh cao vời.
Nước Cha trị đến ngàn đời,
Ý Cha thể hiện, cõi trời cao siêu.
Cũng như dưới đất mọi điều,
Hằng ngày lương thực, ban nhiều hôm nay.
Xin Cha tha nợ lỗi này,
Chúng con tha kẻ, nợ vay trong đời.
Đừng sa cám dỗ gọi mời,
Thoát nguy sự dữ, sống đời thánh ân.
Xin tha lầm lỗi tội nhân,
Chúa thương tha thứ, canh tân tâm hồn.
Thọ ban ân nghĩa càn khôn,
Vinh danh Thiên Chúa, thiên tôn rạng ngời.
THỨ SÁU, TUẦN 11 THƯỜNG NIÊN
(Mt 6, 19-23).
GIA TÀI
Gia tài của cải trần gian,
Kho tàng dưới đất, sẽ tan một ngày.
Tiền vàng mối mọt thoáng bay,
Cửa nhà hư nát, trắng tay muộn phiền.
Rình mò trộm cướp tham tiền,
Âu lo phiền muộn, liên miên cuộc đời.
Các con tích trữ trên trời,
Tiền tài của cải, cả đời không hư.
Chẳng ai đào ngạch riêng tư,
Giết người cướp của, thói hư bạc tiền.
Mắt con trong sáng hướng thiên,
Toàn thân tỏa chiếu, chư hiền hào quang.
Con người ngưỡng vọng cao sang,
Lữ hành trần thế, an khang Nước Trời.
Khởi đầu dẫn bước vào đời,
Kết cùng cuộc sống, cao vời cõi thiên.
THỨ BẢY, TUẦN 11 THƯỜNG NIÊN
(Mt 6, 24-34).
MỘT CHỦ
Hướng thiên hướng địa đôi đường,
Lữ hành trần thế, tựa nương bên nào?
Làm tôi Thiên Chúa trên cao,
Bầy tôi tiền của, đi vào bến mê.
Mở đường chỉ lối đi về,
Quan phòng cuộc sống, lời thề quyết tâm.
Đừng lo áy náy sai lầm,
Nhìn xem vũ trụ, âm thầm vần xoay.
Mọi loài sinh sống hằng ngày,
An bài mọi sự, trong tay Chúa Trời.
Không gieo, muôn thú trên đời,
Chim trời không gặt, mọi thời có ăn.
Ngắm xem hoa huệ đồng xanh,
Trổ sinh hoa đẹp, sắc thanh tuyệt vời.
Tiên vàn tìm kiếm Nước Trời,
Chúa ban mọi sự cuộc đời nay mai.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York