(Ga 11:1-45)
SỰ SỐNG.
La-gia-rô chết ba ngày,
Mồ chôn xác rữa, ai hay phận người.
Phàm nhân sống chết ở đời,
Tự nhiên theo luật, ơn trời trao ban.
Ma-ry tin nhắn nài van,
Chúa về thăm bạn, bệnh nan khó lành.
Vài ngày lưu lại trong thành,
Biết rằng ông chết, du hành hỏi han.
Họ hàng thân quyến khóc than,
Mar-tha gặp Chúa, kêu van đôi lời,
Em con vắn số cuộc đời,
Ơn Thầy cứu giúp, chưa rời thế gian.
Quyền Thầy cao cả trên ban,
Em con đã chết, yên hàn tấm thân.
Ra đi tới mộ sát gần,
Giê-su thổn thức, thế trần lệ rơi.
Thương thay kiếp sống con người,
Ngước lên cầu nguyên, tuyệt vời ân thiên.
Bước ra khỏi mộ nhãn tiền,
La-gia-rô sống, nhân hiền trời ban.
Người Ấn Độ có một suy tư nói rằng khi bạn mở mắt chào đời, bạn khóc và mọi người quanh bạn thì vui mừng. Bạn tiếp tục sống cuộc đời riêng tư. Khi bạn nhắm mắt lìa đời. Mọi người chung quanh sẽ khóc thương bạn, nhưng bạn lại vui trong an bình.
Câu truyện của ông Lazarô trong bài Phúc Âm hôm nay nhắc nhớ về cuộc đời của mỗi người chúng ta. Có sinh ắt có tử. Sinh ra là chúng ta bắt đầu đi dần tới sự chết. Lazarô chia sẻ cuộc sống như mỗi người chúng ta. Có sinh ra, lớn lên, rồi bệnh hoạn và chết. Khi chết đi đã có nhiều người thương tiếc. Chính Chúa Giêsu và các tông đồ cũng nhớ thương đến nhỏ lệ.
Đứng trước sự chết, con người đành bó tay. Một khi đã tắt hơi thở trở về cõi bên kia, khoa học văn minh cũng đầu hàng. Lazarô chết, có nhiều người đến viếng thăm. Người ta đã chôn xác ông ta được ba ngày rồi. Có nghĩa là theo luật tự nhiên xác đã đang rữa thối.
Rất may mắn, nơi đây có sự hiện diện của Đấng ban sự sống. Chúa Giêsu chính là nguồn sống. Chúa đã dùng quyền phép mình cho Lazarô chết ba ngày được sống lại. Quyền năng của Chúa cao vượt trí khôn loài người. Không ai có thể hiểu được. Mọi người trố mắt nhìn xem, nhưng không hiểu. Thiên Chúa đứng cạnh bên mà người ta vẫn không nhận ra. Chính Chúa đã phán: “Ta là sự sống và là sự sống lai. Ai tin vào Ta sẽ không phải chết”.
Chúng ta thường thấy trên các tấm bia mộ nơi nghĩa trang, đều có ghi tên tuổi và năm tháng ngày sinh và ngày từ trần. Các con số được ghi qua một gạch nối. Cuộc sống dài hay ngắn cũng chỉ có một gạch nối bẳng nhau. Gạch nối là biểu hiệu cho biết thời gian chúng ta đã sống bao lâu trên trần gian. Thật vậy, đời sống dài hay ngắn không quan trọng. Chỉ quan trọng là làm sao chúng ta sống một cuộc đời có ý nghĩa và để lại nhiều mến thương.
Chúa Giêsu sau khi bị kết án tử hình trên thập giá và chôn trong mồ, Chúa đã sống lại vinh hiển. Đây chính là niềm hy vọng sống lại ngày sau hết của chúng ta. Chúa Giêsu là đầu chi thể, tất cả chúng ta là chi thể mầu nhiệm của Ngài. Chúa đi trước mở lối cho chúng ta bước theo. Đặt niềm tin tưởng nơi Chúa Kitô phục sinh, chúng ta cũng sẽ được phục sinh với Ngài.
THỨ HAI, TUẦN 5 MÙA CHAY
(Ga 8, 1-11).
PHẠM TỘI
Quả tang phạm tội ngoại tình,
Đặt nàng trước mặt, khảo hình xót xa.
Thưa Thầy, xin xét tội bà,
Có nên ném đá, để mà nêu gương.
Giê-su cúi xuống bên đường,
Ngón tay viết chữ, vấn vương sự đời.
Người ta hạch hỏi đôi lời,
Chúa đành lên tiếng, cao vời biết bao.
Ai người sạch tội tự cao,
Tự mình ném đá, khai mào trước đi.
Lặng im tâm trí chai lì,
Trẻ con người lớn, thực thi xét mình.
Rút lui trật tự bình sinh,
Những người tố cáo, thật tình ăn năn.
Chúa nhìn thiếu phụ băn khoăn,
Thầy không kết án, điều răn giữ tròn.
THỨ BA, TUẦN 5 MÙA CHAY
(Ga 8, 21-30).
THƯỢNG GIỚI
Trời cao Chúa ngự thiên tòa,
Hạ thân giáng thế, để mà độ nhân.
Rao truyền sứ mệnh gian trần,
Hy sinh chịu chết, vô ngần yêu thương.
Ngày đi giờ đến khôn lường,
Thực hành thiên ý, mở đường quang vinh.
Thương nhìn hạ giới sinh linh,
Chúa từ thượng giới, dủ tình thương yêu.
Ngay từ nguyên thủy thiên triều,
Suối nguồn sự sống, huyền siêu cao vời.
Ngôi Lời mạc khải cho đời,
Quan phòng cứu độ, cho người trần gian.
Chúa Cha ân sủng thương ban,
Mở đường dẫn lối, đổ tràn phúc ân.
Đất trời hòa hợp canh tân
Ngôi Con vinh thắng, triều thần hân hoan.
THỨ TƯ, TUẦN 5 MÙA CHAY
(Ga 8, 31-42).
TỰ DO
Các ngươi cứ ở trong Ta,
Tin vào sự thật, mưa sa phúc lành.
Tâm hồn giải thoát lòng thanh,
Tự do sinh sống, thực hành đại bi.
Chúng tôi đâu phải nô tỳ,
Nhóm dân đáp lại, lầm lì kiêu căng.
Nếu ai phạm tội lăng nhăng,
Trở thành nô lệ, Sa-tăng dẫn đời.
Chúa Con giải thoát con người,
Tự do đích thực, gọi mời dấn thân.
Tự hào dòng dõi hiền nhân,
Ab-ram tổ phụ, dự phần phúc vinh.
Tại sao chống đối biểu tình,
Ta là nhân chứng, kết tình yêu thương.
Cha ông tín thác tựa nương,
Mong ngày cứu độ, tán dương Chúa Trời.
THỨ NĂM, TUẦN 5 MÙA CHAY
(Ga 8, 51-59).
HẰNG HỮU
Nếu ai vâng giữ lời Ta,
Muôn đời được sống, bên Cha nhân hiền.
Những người Do-thái ngạc nhiên,
Tiên tri tổ phụ, qui tiên lìa đời.
Ab-ram đã chết một thời,
Bộ ông cao trọng, hơn người trần ai.
Cho rằng thân phận là ai?
Xưng mình cao cả, thiên sai từ trời.
Các người không biết Ngôi Lời,
Đến từ Thiên Chúa, mọi thời chờ mong.
Phần Ta thông biết trong lòng,
Nguôn ơn phúc cả, theo dòng thời gian.
Cha ông nguyện ước miên man,
Vui mừng chứng kiến, ơn ban bởi trời.
Cha Ta hằng có đời đời,
Ta là Con Một, rạng ngời thánh nhan.
THỨ SÁU, TUẦN 5 MÙA CHAY
(Ga 10, 31-42).
NGÔI CON
Nhóm dân ném đá Ngôi Lời,
Nhạo cười phỉ báng, tạo khơi mối thù.
Lòng dân bao phủ mây mù,
Bịt tai la hét, dập trù chính nhân.
Chúa làm việc tốt cho dân,
Cứu người chữa bệnh, xác thần giải vây.
Dạy lời hằng sống dựng xây,
Mở đường chân lý, đong đầy tin yêu.
Người ta từ chối thiên triều,
Cứng lòng phản phúc, đặt điều cáo gian.
Diệt trừ nhân chứng Cha ban,
Cùng nhau giết chết, mê man thế trần.
Hóa thành nhục thể xác thân,
Những lời mạc khải, xuất thần cao siêu,
Con người dương thế tự kiêu,
Chúa đành im lặng, vì yêu hiến mình.
THỨ BẢY, TUẦN 5 MÙA CHAY
(Ga 11, 45-56).
HY SINH
Thành phần quản trị trong ban,
Các thầy Thượng tế, họp bàn thực thi,
Nhóm người Biệt phái phụ tùy,
Đưa vào Công nghị, diễn suy tìm tòi.
Đi tìm chứng cớ châm ngòi,
Thực thi ý định, dẫn soi trí lòng.
Chúng ta xử trí cho xong,
Một người phải chết, thỏa lòng ghét ghen.
Cai-pha thượng tế thấp hèn,
Loại trừ Cứu Chúa, muối men cuộc đời.
Xầm xì dư luận dậy khơi,
Cố tìm tiêu diệt, kết đời sứ ngôn.
Giê-su lặng lẽ ôn tồn,
Chu toàn thánh ý, giữ hồn bình an.
Xin vâng chén đắng Cha ban,
Hiến mình hy tế, gian nan tội hình.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York