(Mc 10, 17-30)
NHÂN LÀNH
Một người quì gối van xin,
Giê-su nhân hậu, con tin lời Thầy.
Tấm lòng thành khẩn đong đầy,
Ước mong cuộc sống, tràn đầy phúc ân.
Làm sao cuộc sống tinh thần,
Muôn đời hưởng phúc, dự phần ngày mai.
Chu toàn giới luật chẳng phai,
Ngoại tình xin tránh, họa tai gia đình.
Giết người, trộm cắp, phụ tình,
Chứng gian, lường gạt, nhục hình khổ đau.
Thảo cha kính mẹ trước sau,
Vui thay thuở nhỏ, cùng nhau thực hành.
Chúa thương dạy bảo đường lành,
Một điều thiếu xót, bán nhanh gia tài.
Rồi đem bố thí tiền tài,
Giúp người nghèo khó, ngày mai theo Thầy.
Một người thanh
niên tốt bụng chạy đến cùng Chúa Giêsu tìm hỏi cách nào đạt tới sự sống đời đời.
Chúa Giêsu nhìn anh cách trìu mến và ân cần hỏi han. Anh tự động đến gặp Chúa.
Anh tỏ bày cho chúng ta một chút hình ảnh về đời sống riêng tư. Anh thuộc gia
đình giầu có, ngoan đạo và giữ lề luật Thiên Chúa một cách trọn vẹn. Anh không
trộm cắp, không giết người và rất thảo kính cha mẹ. Xem ra anh hãnh diện và an
vui trong đời sống gia đình. Anh có tất cả cuộc sống vật chất đầy đủ, tiện nghi
và thoải mái.
Chúa Giêsu muốn
anh tiến thêm một bậc trên đường trọn lành. Chúa nói với anh rằng: Bán tất cả
gia tài và đem bố thí cho người nghèo. Anh giật nẩy mình như một cái gì
vượt ngoài sự dự đoán. Anh đã không thể chấp nhận sự từ bỏ của cải. Anh là người
giầu có và anh muốn được cả hai. Vừa hưởng phước của cải trần gian và mong hưởng
phước thiên đàng. Thế là anh buồn rầu bỏ ra đi. Chúng ta thông cảm hoàn cảnh của
anh. Đây cũng là thói thường ở đời.
Chúng ta cũng ở
trong hoàn cảnh như anh ta thôi. Có lẽ chúng ta không giầu có nhưng cũng chẳng
nghèo. Chúng ta cũng đã cố gắng chu toàn luật Chúa và tránh xa các dịp tội. Nếu
Chúa đặt câu hỏi cho chúng ta như Chúa đã đòi hỏi anh ta, có lẽ chúng ta cũng xụ
mặt bỏ đi. Bao nhiêu người trong chúng ta dám từ bỏ của cải do công khó mình làm
ra để rồi chia xớt cho người nghèo? Nếu Chúa bảo rằng con hãy cho đi chút chút
thì được nhưng cho cả thì con lấy gì mà sống chứ! Của cải gắn liền với cuộc
sống. Đồng tiền nối liền khúc ruột mà.
Bác sĩ Gordon
kể ngày nọ có một ông nhà giầu nhưng lại keo kiệt, đến xin chữa mắt. Sau khi
khám nghiệm, bác sĩ cho biết phải giải phẫu cả hai mắt, nếu không, có nguy cơ bị
mù. Ông hỏi bác sĩ: Giá cả bao nhiêu? Bác sĩ nói: Chữa một mắt giá
1000 đô. Ông nhà giầu phân vân giữa tiền bạc và sự mù lòa. Rồi ông nói với
bác sĩ: Tôi chỉ xin chữa một mắt thôi vì có một mắt cũng đủ thấy tiền, kiếm
tiền và lại đỡ tốn.
Người thanh
niên trong câu truyện của bài Phúc âm hôm nay, vì tiếc của và sự hẹp hòi, anh đã
chọn của cải đời này, thay vì sự sống đời sau. Nên Chúa Giêsu nói rằng: Con
lạc đà chui qua lỗ kim dễ hơn người giầu và nước thiên đàng là thế. Còn
chúng ta nghĩ rằng chúng ta không giầu, nên chúng ta không cần phải bán và không
cần phải cho ai. Chúng ta theo Chúa xa xa cầm chừng để khỏi phải bị luận phạt
đời đời. Chúng ta tính toán thật kỹ về ngân khoản của cải trần gian.
Noi gương các
thánh Tông đồ, các vị truyền giáo, các tu sĩ nhà Dòng, họ bỏ tất cả và cho đi
tất cả vì danh Chúa Kitô. Còn chúng ta cũng có nhiều thứ để cho như cho đi thời
giờ, cho đi khả năng và cả tiền bạc. Những gì chúng ta đã lãnh nhận nhưng không,
chúng ta có thể cho đi nhưng không. Chúa sẽ ban lại dồi dào cho chúng ta. Sự
rộng lượng của Chúa không thua lòng quảng đại của chúng ta đâu.
THỨ HAI, TUẦN
28 THƯỜNG NIÊN
(Lc 11, 29-32).
ĐIỀM LẠ
Dân chúng tụ tập
bên Thầy,
Mong tìm điềm lạ,
sa lầy yếu tin.
Giống dòng gian
ác van xin,
Giô-na bụng cá,
hãy nhìn gẫm suy.
Ni-ni-vê đó cứu
nguy,
Ăn năn sám hối,
tư duy trở về.
Dân này cứng cổ
bội thề,
Không ban dấu lạ,
bến mê cuộc đời.
Chối từ lời giảng
Con Trời,
Tà tâm kiêu hãnh,
sống đời ác gian.
Con Người điềm lạ
trao ban,
Chứng nhân cao
cả, thiên nhan rạng ngời.
Chúa Con xuống
thế làm người,
Cứu nhân độ thế,
vào đời truyền rao.
Mong rằng dân
chúng khát khao,
Đổi đời cải quá,
tuôn trào hông ân.
THỨ BA, TUẦN
28 THƯỜNG NIÊN
(Lc 11, 37-41).
RỬA TAY
Một người mời
Chúa tới nhà,
Ông là Biệt Phái,
vị tha trong đời.
Chung vui dự tiệc
khách mời,
Ngạc nhiên thấy
Chúa, không rời bàn ăn.
Rửa tay nghi thức
tự căn,
Phàn nàn lỗi
luật, can ngăn thói đời.
Chúa cần giải
thích đôi lời,
Bề ngoài chén
dĩa, mọi nơi gọn gàng.
Nội tâm sâu thẳm
không màng,
Tham lam gian ác,
xếp hàng tội nhân.
Hỡi người ngu dại
thế trần,
Hóa công sáng
tạo, điều cần nội tâm.
Rộng lòng bố thí
âm thầm,
Xác hồn trong
sạch, tránh lầm bến mê.
Bề ngoài hào
nhoáng khen chê,
Lương tâm ngay
chính, hướng về thiêng cung.
THỨ TƯ, TUẦN
28 THƯỜNG NIÊN
(Lc 11, 42-46).
GÁNH NẶNG
Khốn thay Biệt
Phái rao truyền,
Thập phân nộp
thuế, thề nguyền tín trung.
Bạc hà rau qủa
hưởng dùng,
No đầy hoan hỉ,
tôn sùng ngoại lai.
Công bình chính
trực nhạt phai,
Thiếu lòng yêu
mến, thần tài tựa nương.
Thích ngồi ghế
nhất hội đường,
Mong người chào
hỏi, noi gương chính mình.
Bề ngoài mồ mả tô
hình,
Người ta cất
bước, vô tình dẫm lên.
Một ngài Tiến Sĩ
đứng bên,
Thưa Thầy, xỉ
nhục cả tên nhóm này.
Khốn cho tiến sĩ
luật bày,
Chất lên gánh
nặng, đổ đầy lên vai.
Người dân khốn
khổ kêu nài,
Các ông thong
thả, quản cai luật đời.
THỨ NĂM, TUẦN
28 THƯỜNG NIÊN
(Lc 11, 47-54).
KHỐN THAY
Nặng lời Chúa
trách người trần,
Khốn thay xây cất
mộ phần ông cha.
Các người giết
chết hằng hà,
Tiên tri tổ phụ,
lòng tà dậy khơi.
Tán thành làm
chứng mọi thời,
Cha ông sát hại,
bao đời trước đây,
Các ngươi đắp mả
dựng xây,
Mồ cao mả đẹp,
công thầy ơn cha.
Khôn ngoan Thiên
Chúa tỏ ra,
Tiên tri sai đến,
chẳng tha người nào.
Giết đi bách hại
xiết bao,
Giống dòng nợ
máu, tự cao trong đời.
Các người Tiến Sĩ
xa rời,
Giữ riêng chìa
khóa, vào nơi Nước Trời.
Các người không
đáp lời mời,
Lại còn ngăn cản,
những người muốn vô.
THỨ SÁU, TUẦN
28 THƯỜNG NIÊN
(Lc 12, 1-7).
Ý TỨ
Bắt đầu dậy dỗ
môn đồ,
Các con ý tứ, men
hồ người ta.
Thứ men Biệt Phái
kiêu sa,
Giả hình khoe mẽ,
tránh xa thói này.
Không gì che đậy
chẳng hay,
Mà không tiết lộ,
tỏ bày công khai.
Không gì dấu kín
chê bai,
Giãi bầy ánh
sáng, ngày mai tỏ tường.
Điều nơi tăm tối
không lường,
Nói ra sáng sủa,
mọi phương vạch trần.
Rỉ tai buồng kín
tha nhân,
Mái nhà rao
giảng, toàn dân rõ ràng.
Các con đừng sợ
cái bang,
Thủ tiêu thân
xác, đầu hàng hồn thiêng.
Linh hồn cao cả
thiêng liêng,
Phục tùng kính
sợ, chỉ riêng Chúa Trời.
THỨ BẢY, TUẦN
28 THƯỜNG NIÊN
(Lc 12, 8-12).
NHÂN CHỨNG
Phán cùng môn đệ
lời này,
Xưng Thầy trước
mặt, ra ngay người đời.
Đi làm nhân chứng
cho Người,
Con Người xưng
nhận, đón mời phúc vinh.
Thiên thần đón
tiếp cung đình,
Trước ngai Thiên
Chúa, an bình rạng danh.
Còn ai chối bỏ
Thánh Danh,
Tội này tha thứ,
thực hành ăn năn.
Con Người dong
duổi nhọc nhằn,
Hy sinh cứu độ,
xả lăn thế trần.
Nói năng phạm
thượng Thánh Thần.
Tội này nghiêm
trọng, nợ nần không tha.
Người ta bắt bớ
mọi nhà,
Hội đường quan
xét, thực thà đừng lo.
Thánh Thần Chúa
dậy đắn đo,
Lời ăn tiếng nói
là do ơn trời.
Lm. Giuse Trần
Việt Hùng
Bronx, New York.