(Suy niệm Tin
mừng Gioan (10, 11-18) Chúa nhật IV Phục sinh)
Thiên Chúa là
Đấng tạo dựng vũ trụ càn khôn bao la vô biên vô tận. So với Ngài, con người chỉ
là hạt bụi nhỏ bé dưới đáy vực sâu, chẳng đáng cho Chúa quan tâm, như lời thánh
vịnh 8:
“Ngắm tầng
trời tay Ngài tác tạo
Muôn trăng sao
Chúa đã an bài,
Thì con người
là chi mà Chúa cần nhớ đến
Phàm nhân là
gì mà Chúa phải bận tâm” (Tv 8, 4-6).
Thế mà Ngôi
Hai Thiên Chúa quyền năng cao cả, đồng hàng với Thiên Chúa Cha, vì đoái thương
thân phận thấp hèn của con người, không muốn để cho họ phải đắm chìm trong tội lỗi
và trầm luân trong hoả ngục đời đời, nên đã hạ mình xuống thế làm người, trở
nên một người phàm như bao nhiêu người khác; mang kiếp sống lầm than như bao
người, trở thành người Anh đáng yêu và người Bạn tốt của mọi người.
Ngài yêu quý từng
người không bỏ sót ai, quan tâm chăm sóc họ như mục tử tốt lành ở giữa đoàn
chiên, cận kề dìu dắt nuôi dưỡng họ đêm ngày như người chăn chiên tốt chăm lo
cho từng con chiên một… đúng như lời ngôn sứ Ê-dê-ki-en tiên báo: “Chính Ta sẽ
chăn dắt chiên của Ta. Chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ. Con nào bị mất, Ta sẽ đi
tìm; con nào đi lạc, Ta sẽ đưa về; con nào bị thương, Ta sẽ băng bó; con nào
bệnh tật, Ta sẽ làm cho mạnh” (Edekien 34, 15-16).
Chết vì chiên
Khác xa người
chăn thuê cao chạy xa bay khi thấy đàn sói hung tàn xông tới vồ xé bầy chiên,
Mục tử Giê-su chấp nhận hy sinh mạng sống mình để bảo vệ chiên đến cùng. Ngài nói:
“Tôi là Mục tử nhân lành. Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn
chiên. Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh,
nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên
tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê, không thiết gì đến chiên. Tôi chính là Mục
tử nhân lành... tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên” (Gioan
10, 11-15).
Tôi tớ thấp hèn tự nguyện chết
thay cho ông chủ cao sang quyền quý, hay người dân đen cùng khốn tự nguyện chết
thay cho đức vua cao trọng, hoặc con cái trong gia đình chết thay cho cha mẹ
tốt lành… là điều hiếm thấy trong lịch sử nhân loại, bởi vì cần phải có một
tình yêu vô cùng lớn lao thúc đẩy thì người ta mới có thể tự nguyện chết thay
cho người khác được.
Thế mà Chúa Giê-su, là Chúa Tể
trời đất, là Đấng rất cao cả và đầy quyền năng, chấp nhận chết thay cho loài
người thấp hèn, tội lỗi, để cho họ được sống muôn đời với Chúa, là điều vượt
quá trí hiểu của con người.
Điều này chứng tỏ tình thương
Ngài dành cho chúng ta bao lao như đại dương không bờ, không đáy.
Lạy Chúa Giê-su,
Chúa là Chúa tể trời đất, đã hạ
mình xuống thế ở với chúng con, chăm sóc chúng con ân cần chu đáo như người
chăn chiên tốt chăm lo cho đoàn chiên, đã ấp ủ chúng con như mẹ hiền ôm ẵm con
thơ và thậm chí còn hiến thân chịu chết cho chúng con được sống muôn đời… trong
khi đó, chúng con lại thờ ơ hững hờ, vô cảm vô tâm trước tình yêu cao vời của
Chúa!
Xin Chúa tha thứ cho chúng con
về tội vô tâm nầy và giúp chúng con từ nay luôn yêu mến Chúa hết lòng chúng
con. Amen.
Linh mục
Inhaxiô Trần Ngà
Tin mừng Gioan (10, 11-18)
11 Tôi chính là Mục Tử nhân
lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. 12 Người làm thuê, vì không phải là mục
tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy.
Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, 13 vì
anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. 14 Tôi
chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết
tôi, 15 như Chúa Cha biết tôi,
và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.
16 Tôi còn có những chiên
khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi.
Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử. 17 Sở
dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại. 18Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được,
nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền
lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được."