Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
PM. Cao Huy Hoàng
Tủ Sách CGVN

Văn Kiện Vatican 2

Lectio divina

Suy Niệm & Cầu Nguyện

Học Hỏi Kinh Thánh

Lớp KT Sr Cảnh Tuyết

Nova Vulgata

Sách Bài Đọc UBPT

LỜI CHÚA LÀ ÁNH SÁNG

GH. Đồng Trách Nhiệm

TAN TRONG ĐẠI DƯƠNG

Video Giảng Lời Chúa

Giáo Huấn Xã Hội CG

Tuần Tin HĐGMVN

Vụn Vặt Suy Tư

Giáo Sĩ Việt Nam

ThăngTiến GiáoDân

Bản Tin Công Giáo VN.

Chứng Nhân Chúa Kitô

Thánh Vịnh Đáp Ca

Phúc Âm Nhật Ký

Tin Vui Thời Điểm

Tin Tức & Sự Kiện

Văn Hóa Xã Hội

Thi Ca Công Giáo

Tâm Lý Giáo Dục

Mục Vụ Gia Đình

Tư Liệu Giáo Hội

Câu Chuyện Thầy Lang

Slideshow-Audio-Video

Chuyện Phiếm Gã Siêu

Nối kết
Văn Hóa - Văn Học
Tâm Linh - Tôn Giáo
Truyền Thông - Công Giáo
Bài Viết Của PM. Cao Huy Hoàng

VIỆC CẦN LÀM NGAY
“Nghỉ ngơi một chút”. Thiết tưởng đây là cách khích lệ đầy ưu ái của Chúa Giêsu dành cho các tông đồ. Ngài mời gọi các tông đồ hãy tìm một trạng thái “tĩnh” sau một thời gian “động”. Tình trạng “tĩnh” ấy là:

PHƯƠNG TIỆN VÀ TIN MỪNG
Sau khi về nhận xứ Malâm, Cha Gioan NVH có ngay kế hoạch bán chiếc xe máy Honda Nhật đang chạy để mua một chiếc Minsk. Bà con nực cười ông cha xứ mình chạy chiếc Minsk giống mấy người xe thồ, xe ôm, chẳng ra dáng vẻ ông cha xứ tí nào. Mãi đến mấy tháng sau họ mới hiểu, chiếc Minsk là phương tiện tốt nhất có thể đưa cha đi đến vùng Đami cách Giáo Xứ nhà 70 cây số về hướng Tây Bắc, giáp ranh với Bảo Lộc, Lâm Đồng, nơi ấy, có vài trăm con chiên đang tản mác trên các đồi chè ngập nắng.

KHẼ CHẠM VÀO CHÚA GIÊSU
“Tôi mà sờ vào được áo choàng của Người thôi, là sẽ được cứu chữa” (Mc 5,28) Đó là xác tín của “người đàn  bà bị băng huyết 12 năm khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc, đến tán gia bại sản”. Và bà đã thực hiện điều bà đã xác tín.

VIỆC LỚN, VIỆC NHỎ
Từ trong gia đình ra đến ngoài xã hội, đâu đâu cũng có những việc lớn việc nhỏ. Ai cũng thích làm việc lớn hơn là những việc nhỏ mặc dù ai cũng hiểu việc nhỏ đã không làm nổi thì đừng mong làm chuyện lớn hơn.

HÃY CHO TÔI MỘT NGƯỜI CHA
Nếu đã có biết bao tiếng gọi ới ời “Hãy cho tôi một người cha” của muôn vàn cảnh ngộ bi đát khác nhau trong cuộc đời đầy nước mắt…Thì bạn hãy cảm nếm niềm hạnh phúc tuyệt vời của bạn, vì bạn “đang có một người cha” trước khi bạn muốn la lên: “Hãy cho tôi một người cha hoàn hảo”.

“HÃY CẦM LẤY MÀ ĂN”
Tôi bỗng dưng vui vì đoạn nhật ký cho tôi liên tưởng đến Thánh Lễ giữa cuộc đời của những Giáo Dân không làm Linh Mục Thừa Tác. Họ không cầm lấy bánh, không cầm lấy chén rượu mà đọc lời chúc tụng hay truyền phép cho bánh rượu trở nên Mình Máu Chúa Giêsu, nhưng họ cầm chính mạng sống mình mà tế lễ mỗi ngày trên khắp nẻo đường dương thế.

NHÂN DANH AI ?
Một câu công thức ngắn gọn, nhưng quan trọng vô cùng. Quan trọng vì lấy danh nghĩa của Thiên Chúa Ba Ngôi mà làm công việc rửa cho người khác được sạch tội tổ tông truyền, kể cả tội cá nhân người ấy phạm. Nhân danh, lấy danh nghĩa hay nói cách khác đúng hơn là thừa lệnh, là được phép làm do lệnh của ai đó, do uy quyền chính đáng của ai đó đã ban cho.

NHƯ MỘT LẦN THÊM SỨC
Lễ Đức Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, Tin Mừng ( Ga 20, 19 – 23 ) gợi lại cho chúng ta việc Chúa Giêsu ban Bí Tích Thêm Sức đầu tiên cho các Tông Đồ, và mời gọi chúng ta nhớ lại Bí Tích Thêm Sức chính chúng ta đã lãnh nhận, cùng mong ước mỗi chúng ta dùng ơn Thánh Thần mà sinh hoa kết trái trong đời sống Đức Tin.

ĐƯỜNG LÊN TRỜI
Cây Thánh Giá có hai chiều ngang dọc. Chúa xuống thế theo chiều dọc. Ngài đã đi giữa cuộc đời theo chiều ngang, rồi lại về Trời theo chiều dọc thẳng đứng. Hành trình dương thế của mỗi tín hữu được ghi ấn tín là Thánh Giá Chúa Kitô trên thân mình, trong cuộc đời, hẳn phải bước theo sát dấu chân, theo đúng hành trình Chúa Kitô. Với xác tín ấy, mỗi tín hữu không thể muốn bay lên Trời theo chiều dọc, mà lại không muốn đi ra khỏi lâu đài của mình theo chiều ngang để đến với tha nhân, với cuộc đời.

TỪ TÍN HỮU ĐẾN BẠN HỮU
Là Tín Hữu trong Hội Thánh Chúa Kitô là một vinh dự lớn lao, bởi vì Đức Tin không do khả năng của lý trí nhưng là hồng ân nhưng-không của Thiên Chúa ban cho. Và còn vinh dự nào hơn nữa, khi Chúa Giêsu lại tặng cho các tín hữu danh hiệu là “Bạn Hữu” của Ngài, cũng có nghĩa là bạn hữu của Thiên Chúa, những người sống và yêu tha nhân như Chúa đã yêu.

NỖI BẤT HẠNH CỦA CHÚA
Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu tự bạch về thân phận của mình trong dòng chảy cứu độ, trong công trình Vườn Nho của Thiên Chúa: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho” ( Ga 15, 1 ). Chúa Giêsu xác nhận ngài là “Cây Nho Thật” để phân biệt với những cây nho mà Thiên Chúa đã trồng từ thưở tạo thiên lập địa nay đã hư hỏng.

ĐÃ QUA 5 ĐỜI CHA XỨ
Có nhiều người lấy làm vinh dự quá sức vì được Cha đến thăm, rồi khoe với mọi người là nhà mình được Chúa thương xót: “Nhờ Cha thăm, mà ông ấy trở lại rồi”, hoặc “Cha thăm cha chẳng cho gì, mà nhà tui tự nhiên dễ thương ra. Mấy bữa ổng cáu gắt, la lối om sòm, nay nói dịu dàng nghe được”. Có người lại quá sợ cha đến thăm vì cha thăm quá nhiều lần, vừa thăm vừa hỏi khoản đóng góp cho công trình này công trình nọ. Có người lại sợ cha đến thăm vì sợ tiếng đời dị nghị rằng mình là “con quỷ cám dỗ” bậc tu hành.  Có người khác lại sợ cha đến thăm vì phải tốn kém bữa cơm cao lương mỹ vị có rượu tây, mỹ tửu rồi cha sinh ra hư đốn.

VẪN CÒN NHỮNG MỤC TỬ TỐT LÀNH
Thiết tưởng đây là một trong nhiều tấm gương “mục tử tốt lành” trên khắp cả nước những ngày sau 1975 gian khổ. Còn rất nhiều tấm gương tốt lành đáng kính phục mà mỗi con chiên luôn tự hào về những Mục Tử của mình: có vị đã cùng gắn bó với con chiên trên đồng sâu ruộng cạn, trên nương lúa rẫy ngô, có vị cùng con chiên chia nhau những củ khoai sùng trong những ngày cạn kiệt, trong tháng đợi lúa kết đòng đòng, có vị cùng con chiên đến tận nơi xa xôi dạy Giáo Lý, Rửa Tội cho người trong những hang cùng ngõ hẻm…

BÌNH AN GIỮA NHỮNG LÀN TÊN, MŨI ĐẠN
Án tử hình dành cho một “con người mang tên Giêsu, Con Thiên Chúa”  thật là khủng khiếp: vác thập giá, đội mão gai, đánh đập, đóng đinh treo trên thập giá, lưỡi đòng đâm vào tim cho chết… Từ tạo thiên lập địa đến giờ chưa hề có án nào khủng khiếp như thế. Khủng khiếp vì tính tàn nhẫn trong cách thi hành án vô nhân đạo của bạo quyền: “Họ đã nhìn xem Đấng họ đã đâm thâu qua”. Khủng khiếp vì bạo quyền không màng đến tiếng nói hay nỗi lòng của bần dân, họ cốt sao đạt được mục đích là triệt tiêu cho được cái ảnh hưởng không nên có, cái uy tín không cần thiết, và sự  hiện diện của tên Giêsu nguy hiểm cho việc tồn tại quyền lực của họ…

NHÂN CHỨNG PHỤC SINH
Từ chuyện các môn đệ Chúa Giêsu đến chuyện ta: kỷ niệm một tháng tư nào vẫn còn đó. Người ra đi, người di tản bồng bế nhau chen lấn đến hỗn độn tư bề. Có mấy chút ngoái lại nhìn một cõi thực nhà quê, và chút nuối tiếc thuở quê nhà bình yên trên lưng trâu đồi cỏ. Rồi sau đó, những ngày đời mới keng bắt đầu không lối ngõ. Người người bên nhau vui chuỗi hạt lời kinh. Tình hiệp thông nên sức mạnh vô hình, giúp chúng mình vượt vô vọng vì niềm tin Phục Sinh như ánh hồng phía trước.

RA KHỎI MỒ
Đối với các Kitô hữu công giáo hôm nay, thì việc Chúa Giêsu sống lại là một tín điều, buộc phải tin. Nhưng khổ nỗi, điều gì buộc thì cũng không thoải mái cho bằng điều tự nguyện. Vì thế, từ đức tin “buộc phải tin” đến đức tin “tự nguyện tin”, các tín hữu Chúa đã phải trải qua hành trình “sống niềm tin phục sinh”, cảm nhận được niềm vui kỳ diệu, và cuối cùng là tự nguyện tin và tin tuyệt đối.

VÁC ĐỠ THÁNH GIÁ CHÚA
Có người đặt vấn đề khá thời sự rằng: Chúa Giêsu đã chịu thương khó, đã chết và sống lại hai ngàn năm rồi. Chúng ta đang nghe việc thuật lại như một chuyện kể, một cổ tích. Làm sao chúng ta có thể lại bước đi trên Đường Thương Khó với Chúa Giêsu nữa ?!? Thật mơ hồ.

“ĐÃ ĐẾN GIỜ…”
Ngài đã tự nhận mình là “hạt lúa mì” do lòng yêu thương của Cha từ trời gieo xuống thế gian này, gieo xuống thửa ruộng cuộc đời, để trở nên hư thối đi, mục nát đi và trổ sinh muôn bông hạt. Bởi vậy, hạt lúa mì không giữ lại cho mình dáng vẻ no tròn xinh xắn của hạt lúa, mà bằng lòng chập nhận vùi chôn trong đất để mục nát đi, để biến đổi thành hạt mầm của sự sống mới.

CHỈ VÌ YÊU
Dòng sông Babylon năm xưa cũng chẳng khác gì dòng đời của nhân loại sau lần lầm lỗi của nguyên tổ, cũng chẳng khác gì dòng đời của mỗi chúng ta trong kiếp lữ hành trần thế với bao tội lỗi tày trời. Vì thế, cũng có những hạt lệ lã chã bên dòng đời đắng cay nghiệt ngã, có đớn đau tột cùng vì hậu quả của tội lỗi trầm đọa thân xác đến tàn tạ rã rời, có tiếc nuối vô vàn về một thời thanh xuân rạng ngời hương sắc, có nỗi nhớ nhà khôn nguôi của kiếp tha hương, của kẻ đi hoang hay kẻ bị lưu đày, có những niềm đau tan tác và ước muốn trở về… Nhưng có hẳn đó là lòng sám hối, hay chỉ là một cảm xúc thoáng qua trong phút cơ cầu? Có phải một buông bỏ những lời mời gọi vui chơi trên đất khách quê người hay một lời thề mang tính công khai, long trọng… đã đủ là sám hối?

XÂY LẠI NHÀ THIÊN CHÚA
Nhà cửa của mỗi người có khác nhau do hoàn cảnh, số phận vẫn nhưng có một điểm chung là ai cũng yêu quí căn nhà của mình và làm cho căn nhà ấy trở nên xinh đẹp, sạch sẽ, sáng sủa, mát mẻ và nhất là trở nên mái ấm hạnh phúc.

[1] 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 [7/16]

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!