Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Gioan Lê Quang Vinh
Tủ Sách CGVN

Văn Kiện Vatican 2

Lectio divina

Suy Niệm & Cầu Nguyện

Học Hỏi Kinh Thánh

Lớp KT Sr Cảnh Tuyết

Nova Vulgata

Sách Bài Đọc UBPT

LỜI CHÚA LÀ ÁNH SÁNG

GH. Đồng Trách Nhiệm

TAN TRONG ĐẠI DƯƠNG

Video Giảng Lời Chúa

Giáo Huấn Xã Hội CG

Tuần Tin HĐGMVN

Vụn Vặt Suy Tư

Giáo Sĩ Việt Nam

ThăngTiến GiáoDân

Bản Tin Công Giáo VN.

Chứng Nhân Chúa Kitô

Thánh Vịnh Đáp Ca

Phúc Âm Nhật Ký

Tin Vui Thời Điểm

Tin Tức & Sự Kiện

Văn Hóa Xã Hội

Thi Ca Công Giáo

Tâm Lý Giáo Dục

Mục Vụ Gia Đình

Tư Liệu Giáo Hội

Câu Chuyện Thầy Lang

Slideshow-Audio-Video

Chuyện Phiếm Gã Siêu

Nối kết
Văn Hóa - Văn Học
Tâm Linh - Tôn Giáo
Truyền Thông - Công Giáo
Bài Viết Của Gioan Lê Quang Vinh

KHÔNG AI MUỐN CÂM
Nhưng “câm” để gieo một niềm hy vọng phi lý cho người ta phải mất công đợi chờ thì quả là không nhân đạo. Lên tiếng nói thì làm cho người ta nhức nhối chốc lát, nhưng lại giúp kiến tạo cuộc đời.

CHA ĐÃ VỀ

Ngụ Ngôn Thời Bấn Loạn (kỳ 10)

Ngụ Ngôn Thời Bấn Loạn (kỳ 9)

PHỤC VỤ HAY DỊCH VỤ?
Trong bài hát sinh hoạt của Thiếu nhi Thánh Thể, có câu: “Phục vụ là cho đi. Phục vụ là quên mình”. Nói phục vụ thì dễ vô cùng, nhưng phục vụ thật thì không đơn giản. Khi phục vụ mà không mất mát gì, khi phục vụ mà có thêm lợi tức, khi phục vụ mà lãnh bằng khen, khi phục vụ mà ganh tị, thì ấy đích thị là mua bán, là dịch vụ.

Ngụ Ngôn Thời Bấn Loạn (kỳ 7)

GÁNH CHÚA TRAO CÓ NẶNG QUÁ KHÔNG?
Nhiều người trách Hội Thánh sao vẫn cứ khăng khăng với luật cấm ly dị, mặc dù thời đại đã thay đổi, con người tự do hơn và người phụ nữ đã được “giải phóng”. Tôi vốn không hiểu nổi từ “giải phóng phụ nữ”, bởi vì từ ngày có phong trào này, dường như xã hội lộn xộn hơn, ly hôn nhiều hơn, phá thai tàn bạo hơn v.v… Hoá ra phong trào này cũng chỉ đụng chạm đến cái tuỳ phụ mà phải hy sinh những điều lớn lao và căn bản khác.

ĐÃ ĐẾN LÚC CÁC GIÁM MỤC CẦN CÓ CÁC VỊ CỐ VẤN RIÊNG
Những ý kiến này có thể là “chuyện nhỏ” với các chủ chăn. Nhỏ nhưng thật ra không nhỏ vì Huấn quyền Hội Thánh đã nhấn mạnh nguyên tắc bổ trợ như một trong bốn nền tảng của ngôi nhà sự sống. Kính xin các vị chủ chăn vì lòng yêu mến dân Chúa mà vui lòng xem xét, để những quyết định của các ngài sẽ gần gũi với dân Chúa và làm cho dân Chúa an tâm hơn.

Ngụ Ngôn Thời Bấn Loạn (kỳ 6)

HÀ CỚ GÌ PHẢI BỎ ĐẠO?
Nếu coi Hội Thánh như một con tàu chở những tạo vật ưu tuyển trong cơn Hồng Thuỷ, thì con tàu ấy phải vớt lên càng nhiều người càng tốt. Và các vị lái tàu phải làm sao để thiên hạ đừng hốt hoảng mà nhảy ra! Và khi con tàu lướt tới, cũng đừng chơi cái trò đánh lận con đen, bẻ lái đi hồng binh!

NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (kỳ 4)

TÔI ĐƯỢC BẦU LÀM PHÓ CHỦ TỊCH NHƯ THẾ NÀO?
Năm ấy ban chấp hành hội sinh viên trường và chi hội sinh viên các khoa sẽ được bầu lên tất cả mười tám người. Thế là đoàn trường triệu tập những ứng cử viên sáng giá nhất đi họp. Bạn biết có bao nhiêu ứng cử viên sáng giá không? May lắm bạn ạ, vừa đủ người, không thiếu một ai: mười tám ứng cử viên. Thế là có ý kiến: chúng ta sợ rằng bầu kiểu này sẽ kỳ quá chăng: bầu mười tám người mà chỉ có mười tám ứng cử viên. Vậy mọi người đề nghị nhỏ Oanh khoa Nga ra ứng cử thứ mười chín để… rớt. (Cô Oanh này không sinh hoạt cũng chẳng thích ồn ào).

GIA TÀI MẸ ĐỂ LẠI LÀ BẠO LỰC SAO?
Hội Thánh Công Giáo xem bạo lực là tội ác. Và Học Thuyết Xã Hội Công Giáo dạy “phải tố cáo mỗi khi tội có mặt: tội bất công và tội bạo lực, cách này hay cách khác, đang lan tràn qua xã hội và thâm nhập vào xã hội”(1), chứ không thể để bạo lực lan tràn bừa bãi.

NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (kỳ 3)

NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (kỳ 2)

ĐỐI THOẠI
Một sinh viên của tôi kể câu chuyện rất hài hước rằng trên chuyến xe đò về Daknông, mấy người bạn của anh học ngành kỹ thuật, không biết tiếng Anh, ngồi gần một hành khách ngoại quốc. Ông khách hỏi mấy câu gì đó các bạn ấy không hiểu, thế là một bạn đưa tay ra dấu như con dao cắt ngang cổ. Ông khách hết hồn, nghĩ là chàng trai doạ giết nên ông ngồi im ru. Các bạn bật cười vì các bạn chỉ muốn đùa rằng “Biết chết liền!”.

SỰ THẬT Ở ĐÂU?
Có lẽ không đâu trên thế giới này người ta che giấu sự thật dễ dàng như ở nước ta. Nguyễn văn Vĩnh đã từng than thở “An nam ta có cái lạ là gì cũng cười”, bây giờ nếu ông còn sống ông sẽ lại than “có thêm cái lạ là gì cũng thêm bớt”.

VÌ EM TIN VÀO TÌNH YÊU CHÚA BA NGÔI
Tôi thầm thán phục các em, và cảm thấy lời tuyên xưng của những người em của tôi trước bàn thờ Chúa dịp này là điều đáng khich lệ. Vì sao vậy? Thứ nhất, các em đang sống và học hành giữa một xã hội và nền giáo dục vô thần, nơi mà các giá trị nền tảng đang bị coi thường. Lương tâm con người cùng những giá trị liên quan tới lương tâm bị loại trừ, để thay vào đó là những lý thuyết và khuynh hướng nghiêng chiều về sự chết...

Ngụ ngôn thời bấn loạn

THỬ TRẢ LỜI CÂU HỎI: “TẠI SAO MỤC TỬ IM LẶNG?”
Và Học Thuyết Xã Hội Công Giáo nhấn mạnh: “Giáo Hội nhớ lời thánh Phaolô nói với môn đệ Timôthê của mình: “Hãy rao giảng Lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.” (số 2)

[1] 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 [5/11]

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!