Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Anmai, C.Ss.R.
Tủ Sách CGVN

Văn Kiện Vatican 2

Lectio divina

Suy Niệm & Cầu Nguyện

Học Hỏi Kinh Thánh

Lớp KT Sr Cảnh Tuyết

Nova Vulgata

Sách Bài Đọc UBPT

LỜI CHÚA LÀ ÁNH SÁNG

GH. Đồng Trách Nhiệm

TAN TRONG ĐẠI DƯƠNG

Video Giảng Lời Chúa

Giáo Huấn Xã Hội CG

Tuần Tin HĐGMVN

Vụn Vặt Suy Tư

Giáo Sĩ Việt Nam

ThăngTiến GiáoDân

Bản Tin Công Giáo VN.

Chứng Nhân Chúa Kitô

Thánh Vịnh Đáp Ca

Phúc Âm Nhật Ký

Tin Vui Thời Điểm

Tin Tức & Sự Kiện

Văn Hóa Xã Hội

Thi Ca Công Giáo

Tâm Lý Giáo Dục

Mục Vụ Gia Đình

Tư Liệu Giáo Hội

Câu Chuyện Thầy Lang

Slideshow-Audio-Video

Chuyện Phiếm Gã Siêu

Nối kết
Văn Hóa - Văn Học
Tâm Linh - Tôn Giáo
Truyền Thông - Công Giáo
Bài Viết Của Lm. Anmai, C.Ss.R.

BÀI HỌC VÂNG PHỤC !
Thái độ, hành động vâng phục tuyệt vời của Chúa Giêsu ngày hôm nay quả là bài học quý giá cho mỗi người chúng ta. Hôm nay, chúng ta có cơ hội nhìn lại chính mình. Là linh mục, là tu sĩ, là ông, là bà, là cha, là mẹ, là con, là cháu trong gia đình, chúng ta nhìn lại xem chúng ta có vâng phục giám mục địa phận, bề trên giám tỉnh, bề trên cộng đoàn, ông, bà, cha mẹ của chúng ta hay không ? Nếu chúng ta thật sự vâng phục bề trên, ông bà cha mẹ thì gia đình chúng ta sẽ ấm êm, hạnh phúc.

TOÀ ÁN LƯƠNG TÂM
Tự muôn đời, người theo Chúa – theo Chân Lý – theo Ánh Sáng – theo Sự Thật – theo Lương tâm luôn bị xử ép, luôn bị chà đạp và thậm chí bị giết như Thầy Chí Thánh. Thế nhưng, như Chúa Giêsu đã nói : “Các con đừng sợ những kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn : Các con hãy sợ Ðấng có thể ném cả xác lẫn hồn xuống địa ngục” (Mt 10, 28). Những môn đệ theo Chúa thật sự thì chẳng sợ kẻ giết thân xác như Thầy Chí Thánh đã nói.

LỄ TRUYỀN TIN : CÓ TIN VUI GIỮA GIỜ TUYỆT VỌNG !
“Tin Vui” đã đến với chúng ta, đến với con người hơn 2000 năm qua nhưng do con người cứ loay hoay mãi với cái cõi tạm này để rồi không còn năng lực, không còn khả năng đón nhận “Tin Vui” ấy nữa. Lý do đơn giản và dễ hiểu vì lẽ “Tin Vui” mà Mẹ đón nhận không phải là “Tin Vui” theo kiểu của người đời mà là “Tin Vui” của Thiên Chúa. “Tin vui” ấy thường bị người đời khinh chê phỉ báng như những người Biệt phái và Luật sĩ ngày xưa.

THƯƠNG LẮM PHẬN XE ÔM !!!
Chắc chắn một điều rằng những người ngồi nghĩ ra và viết cái quy định này chẳng bao giờ phải cầm con “ngựa sắt” của mình rong ruỗi trên đường phố vào những trưa hè nắng gắt hay những lúc trời mưa ngập lụt để kiếm miếng cơm manh áo lo cho gia đình. Họ chẳng bao giờ với những vất vả, nhọc nhằn của “kiếp xe ôm” thì làm sao họ có thể hiểu được hoàn cảnh để họ đưa ra quy định này quy định nọ.

ÂN SỦNG VÀ LÒNG TIN
Cuộc đời này qúa ồn ào, quá náo động đến độ chúng ta không còn dành thời gian lắng đọng để chiêm nghiệm cuộc đời. Thiên Chúa vẫn đổ tràn ân sủng của Ngài trên cuộc đời của ta nhưng ta bị nhiều xáo động đã không nhận ra ân sủng và tình yêu của Chúa. Vì không nhận ra ân sủng và tình yêu của Chúa nên ta cũng đánh mất lòng tin nơi Chúa đó chính là hệ quả kéo theo do không nhận ra đó thôi.  

ĐẸP THAY 70 NĂM SỐNG ĐỜI TẬN HIẾN !
Chiều Chúa Nhật III mùa Chay đẹp trời, tôi được dừng lại để cùng nhìn lại quãng đời 70 năm dâng hiến của một nữ tu Nữ Tử Bác Ái. Thánh lễ tạ ơn chiều nay cộng đoàn cùng hiệp ý mừng Ngân khánh khấn dòng của một chị nữa trong cộng đoàn hưu 10 Phan Đăng Lưu của các chị Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn. Tạ ơn Chúa vì muôn vàn ơn phúc mà Chúa đã tuôn đổ xuống trên 70 năm và 25 năm phục vụ của các chị. Có lẽ trân trọng với quãng đời dài hơn 30 năm phục vụ cho anh chị em bị phong ở vùng Tây Nguyên nên Giám mục giáo phận vùng Cao ấy đã về dâng lễ tạ ơn với cây đại thụ của Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn chiều hôm nay.

VẬN ĐỘNG GIẾT NGƯỜI !!!
Điều nghịch lý và buồn cười đó là dân thành thị do có ý thức kèm theo tri thức nên tỷ lệ sinh ở thành thị thấp nhiều so với nông thôn. Ở nông thôn, do nhận thức không bằng thành thị nên rồi người ta vô tư sinh sản. Vấn đề ở đây là giáo dục tri thức chứ không phải là nêu cao khẩu hiệu. Bằng chứng là khẩu hiệu có to đấy, băng-rôn có to đấy nhưng mà kết quả chẳng là bao.

ĐIÊN RỒ THIÊN CHÚA – KHÔN NGOAN CON NGƯỜI !
Nhớ lại những ngày tháng ở Thái Hà, ở Linh Địa Đức Bà đã xảy ra hiện tượng này. Giữa đoàn con cái ngày ngày lên Đền Mẹ Hằng Cứư Giúp để dâng lễ và sau đó ra Linh Địa Đức Bà để cầu nguyện, để hát lời Kinh Hoà Bình thì bị không ít người đứng ngoài gọi là “đồ điên” và thậm chí phỉ báng với những lời tục tằn và nhổ nước bọt vào con cái của Mẹ nữa. Những người tin cầu nguyện trong bầu khí ôn hoà thì chẳng hiểu có ai nào đó vô thần, vô tín ngưỡng đã chà đạp tôn giáo mà người ta vẫn lu loa là tự do tôn giáo. Những người tin đang cầu nguyện trong trật tự thì bị người không tin cho ăn dùi cui và roi điện. Thế đấy ! Ngay ngày hôm nay cái nghịch lý giữa người tin Chúa và những người không tin Chúa vẫn diễn ra. Họ cho những người theo Chúa, là những người điên rồ. 

AN NHƯNG CHẲNG AN
Quả thật, những người dân ở vùng An này ai ai cũng muốn mình có đời sống “an” thật nhưng “an” thật nó còn nằm xa bàn tay với của bà con vì suốt ngày chỉ quanh quẩn với làm thuê làm mướn để đắp đổi qua ngày. Muốn xã hội phát triển, muốn đời sống người dân ngày càng ổn định và phát triển thì không có cách nào hơn là phải đầu tư vào giáo dục. Những người có học vị đại học hình như hơi bị khiếm tốn ở cái xã nghèo này !   

BIẾN ĐỔI LÒNG TIN - BIẾN ĐỔI CUỘC ĐỜI !
Nhớ đến giờ khắc cuối cùng của Mẹ tôi cũng thế ! Bà bị bệnh ung thư ! Trước khi mời cha đến xức dầu, Mẹ cứ quay mặt vô tường không thèm nhìn ai, nói chuyện với ai dù lúc đó Mẹ rất tỉnh táo. Kể từ lúc lãnh bí tích xức dầu và được người đọc kin phó linh hồn, bỗng dưng bà quay ra nhìn mọi người lần cuối và vẻ mặt thanh thản hơn trước đó ! Thế đấy ! Giờ phút cuối, giờ phút chuẩn bị ra đi của con người, giờ phút phải đối diện với cái chết thật là căng thẳng. Chính giờ phút ấy con người phải đối diện với lòng tin vào Đấng Cứu Độ mà bao nhiêu lâu nay họ theo. Chính giờ phút ấy là giờ phút quyết định ơn cứu độ của con người và con người phải dứt khoát trước giờ phút ấy.

SÁM HỐI THÌ ĐƯỢC CỨU !
Để được sống, được hưởng chúc như ông Nô-ê không đơn giản như chúng ta nghĩ. Phải thật kiên nhẫn, phải thật tin tưởng, phải thật tín thác cuộc đời mình trong tay Chúa. Đâu có đơn giản để sống 150 ngày lênh đênh trên sóng nước ? Phải chiến đấu, phải đối diện với biết bao nhiêu gian nan khốn khó của cuộc đời thì gia đình của Nô-ê mới được đi vào trong vinh quang với Thiên Chúa.

“BÀI ĐẠI GIẢNG VỀ LÒNG KHIÊM HẠ” ĐÃ KHUẤT !
Lược qua tiểu sử của Đức Cố Hồng Y Phaolô Maria, mọi người sẽ chẳng tìm thấy chỗ nào ghi lại những “chiếc công hiển hách”, những mảnh bằng “tổ quốc ghi công” hay được nhận danh hiệu “giáo sĩ yêu nước” như ai nào đó đã được nhận. Ta cũng chẳng thấy ghi lại là Đức Cố Hồng Y xây được bao nhiêu cái nhà thờ, bao nhiêu cái đền, bao nhiêu cái đài. Đọc kỹ tiểu sử của Đức Cố Hồng Y mọi người sẽ thấy sao mà nó lại giống với dáng hình nhỏ bé khiêm hạ của Ngài. Tiểu sử của Ngài nó đi với Ngài như hình với bóng vậy, hình như nó gắn liền với cuộc đời nhỏ bé của cụ già đáng kính. Đức Cố Hồng Y cũng chẳng để lại tập bài giảng hùng hồn, thuyết phục cho hậu thế như những vị khác đã để lại. 

BIẾN DẠNG : ĐẦU TO – TIM TEO !!!
Ai nào đó đi ngang ngã tư Tôn Đức Thắng và Nguyễn Hữu Cảnh sẽ thấy quán cà phê “Hoa Anh Đào”. Quán ấy được mở ra bởi cô chủ nhỏ người Nhật Bản. Hỏi thăm cô chủ nhỏ tại sao cô lại bỏ gia đình, bỏ cái xứ sở Hoa Anh Đào để về Việt Nam chơi với mấy đứa bé Down như thế thì cô nói rằng những đứa trẻ Down xem vậy chứ nó dễ thương lắm, nó không hơn thua, không tính toán, không tranh giành, không chà đạp anh chị em đồng loại ! 

TẢN MẠN “DỰ BÁO”
Thật sự mà nói, đã nói dự báo thì làm sao mà chính xác được. Thế nhưng, cái gì cũng vậy, cho phép và chấp nhận sai sót cũng như sai số. Đàng này những con số dự báo của các cơn quan chức năng, các cơ quan hữu trách đó nó như thế nào ấy để rồi người nông dân lúc nào cũng phải khốn đốn với cuộc đời đầy đốn khốn này. Nếu cứ phải đối mặt với những cái dự báo thiếu chính xác, không hợp lý này thì đời sống của đa phần dân nghèo chẳng biết sẽ trôi dạt về đâu.

THIÊN CHÚA TRUNG TÍN– CON NGƯỜI NGỜ VỰC !
Bài học tuyệt vời của Khổng Tử để lại cho hậu thế : con người sống phải có “nhân - lễ - nghĩa - trí – tín”. Trong cái gọi là ngũ thường ấy có “chữ tín”. Để viết chữ tín , để đọc chữ tín, để nói chữ tín thật là đơn giản nhưng rồi sống chữ tín ấy không đơn giản chút nào cả. Đôi khi cả đời người vẫn chưa sống được vẹn tròn chữ tín. Thiên Chúa, ngay từ những ngày tạo thiên lập địa Ngài vẫn giữ chữ tín với con người, còn con người cứ ngờ vực Thiên Chúa để rồi mối tương quan ấy chuệch choạc làm sao ấy.

DÂU TRĂM HỌ !!!
Mình đến phục vụ ơn cứu độ chứ mình không đến để phục vụ đời sống kinh tế của giáo dân. Bao nhiêu uỷ ban xoá đói giảm nghèo, phòng ban kinh tế của Nhà Nước còn lo chưa xuể huống gì là linh mục ! Linh mục lo chuyện đời sống thiêng liêng, đời sống tâm linh chứ đời nào linh mục lại lo về đời sống kinh tế ! Cũng có lo nhưng chỉ lo cho những người đau ốm bệnh tật và học bỗng cho các em học sinh nghèo hiếu học chứ làm sao mà lo cho đời sống thường nhật cho giáo dân được. Bản thân là linh mục cũng phải đi xin mới có thuốc có men và có học bỗng để lo cho người nghèo chứ linh mục làm gì mà có tiền được ? Và nếu như có thì lại sinh tội ! Có rồi lại chia, chia rồi lại thiếu hoặc sót vì có kẻ được người không, kẻ ít người nhiều. Đôi khi cho rồi lại phát sinh ra nhiều vấn đề tệ hại hơn là không cho.

DỊCH GIẢ BÀI THƠ “TẠ ƠN” ĐÃ NGÃ !
LTS. BBT CGVN vô cùng thương tiếc và chân thành ghi ơn Gs. Fx. Trần Duy Nhiên đã tích cực góp công sức chung tay với chúng tôi bằng những bài viết rất sâu sắc và thiết thực trong suốt thời gian qua. Xin Chúa trả công bội hậu cho Thày và an ủi những người thân yêu của Thày, trong dịp Thày đã được Chúa gọi về một cách bình an.

KHỐN THÂN TÔI NẾU TÔI KHÔNG RAO GIẢNG TIN MỪNG !
Chúng ta là những người luôn luôn mở miệng tin Chúa và đọc Kinh Tin Kính mỗi Thánh Lễ Chúa nhật, mỗi khi có dịp, nhưng lòng tin vào Chúa của chúng ta như thế nào ? Chúng ta có can đảm rao giảng Tin mừng, rao giảng về một Thiên Chúa yêu thương cho những người xung quanh chúng ta hay không ?

ĐỀN MẸ HẰNG CỨU GIÚP – CHIẾC NÔI SINH RA CÁC CÁC VỊ GIÁM MỤC !
Mẹ Hằng Cứu Giúp – chưa thấy ai đến với Mẹ mà phải về không. Đến với Mẹ Hằng Cứu Giúp, ơn đầu tiên đó chính là ơn bình an trong tâm hồn. Mẹ vẫn ở đó để ban ơn bình an cho những ai đến với Mẹ, bất kể là Lương hay Giáo.   Đời con người, cần nhất là ơn bình an. Vậy, những ai còn vướng bận điều gì đó trong tâm hồn hãy chạy mau đến với Mẹ Hằng Cứu Giúp để nhận lãnh ơn bình an Mẹ đang sẵn phát cho những ai đến thỏ thỏ với Mẹ.  

THƠM MÙI HƯƠNG !!!
Thánh lễ chiều qua vừa dâng lên Chúa xong, một chị lấp lét đứng trước cửa phòng cha. Hỏi ra thì chị có hộp bánh và bọc mứt nhỏ đựng trong cái túi xốp đen cầm trên tay mang vào biếu Cha dăm ba ngày Tết. Ngại và sợ và quà của mình chỉ có từng ấy nên chị cứ ấp a ấp úng. Hiểu được tấm lòng của chị và tôi giải thích rằng không phải tôi chê hộp bánh và gói mứt của chị nhưng tôi biết gia cảnh của chị. Tôi bảo chị mang về cho con cháu và tôi cũng không quên kèm theo 2 hộp bánh đang sẵn có trên bàn để góp vui với gia đình nghèo ấy.

[1] 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 [21/24]

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!